2
Đêm giao thừa, pháo hoa bừng sáng ngoài cửa sổ.
Hiếm khi Hứa Gia Niên đăng bài lên mạng xã hội, hôm nay đăng.
Đăng ảnh Tống Đào dựa vai ngủ say, trông thật yên bình.
Chú thích chỉ vỏn vẹn một chữ: [Her]
Bài đăng tải lên một phút, bình luận rặt một màu:
[Hạnh phúc trường cửu.]
[Tân hôn vui vẻ!]
[Răng long đầu bạc!]
tiện tay bấm like nhưng khi mới thì bài đăng biến mất.
Giây tiếp theo, Tống Đào gửi tin nhắn cho .
[Anh Gia Niên đưa chị về nhà, chị vô tình gục vai ngủ mất một xíu.]
[Khuya quá , để về thì chị yên tâm nên bảo cứ ở nhà chị đêm nay.]
[Em phiền nhỉ?]
thờ ơ đáp một chữ: [Ừm.]
Dù thì từ giờ trở , Hứa Gia Niên gì ở với ai cũng chẳng còn liên quan đến nữa.
đang định ngủ thì Hứa Gia Niên nhắn.
Ô, hai bọn họ đồng bộ đến mức cơ ?
[Tống Đào mới về nước, Tết nhất còn kịp sắm sửa quần áo. Em mấy bộ đồ mới đấy còn gì, mai cho cô mượn mặc nhé.]
[Trung tâm thương mại đóng cửa , kịp mua.]
Nhìn tin nhắn , tâm trạng vốn buồn bực của lập tức xuống đến đáy.
Quần áo mới tự mua cho , còn mặc nào mà giờ bảo đưa cho thương của á?
Anh là cái thá gì của chứ?
giận dỗi trả lời, tắt máy luôn.
3
Không ngờ sáng sớm hôm , thế mà dẫn Tống Đào đến tận cửa nhà .
Mười giờ sáng, chuông cửa réo inh ỏi.
Anh trai mở cửa, thấy Hứa Gia Niên và Tống Đào cầm một đống quà ngoài.
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Trừ , cả nhà ai cũng vui vẻ chào đón họ.
Anh mồ côi từ nhỏ, bà nội nuôi lớn, là hàng xóm nên bố coi như con.
Vừa cửa, Hứa Gia Niên lập tức đầy vẻ sâu xa.
Mẹ , với Tống Đào: “Cháu là bạn gái của Gia Niên đúng ? Mấy năm gặp, càng ngày càng xinh !”
“Cháu cảm ơn cô ạ. Lâu gặp, cô vẫn trẻ trung như xưa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/tinh-yeu-trong-bong-toi/2.html.]
Tống Đào quả là khéo ăn , dăm ba câu khiến bố tít cả mắt.
“Chúc Niệm, con còn ì trong phòng gì đấy? Mau chào Gia Niên và Tống Đào !”
ngoan ngoãn rót mời khách, lễ phép : “Anh hai, chị Tống Đào, chúc mừng năm mới.”
Sắc mặt của Hứa Gia Niên càng kỳ lạ hơn.
Lúc nhà vệ sinh, bất ngờ nhắn: [Em đang giận dỗi cái gì đấy?]
nhưng thèm trả lời.
Đến bữa, chút vấn đề với chỗ .
ở vị trí quen của , tuy nhiên Hứa Gia Niên ăn bả gì mà xuống ngay cạnh .
Đó là chỗ của .
Ông trai hết vị trí chiếm mất của sang ghế trống cạnh Tống Đào, trố mắt.
“Ê ê, giành chỗ của gì? Sang cạnh bạn gái , nhanh lên.”
Vừa , lôi Hứa Gia Niên dậy.
Sau khi trêu chọc một hồi, cuối cùng Hứa Gia Niên xuống đối diện .
cảm thấy ghế như bàn chông.
Anh chằm chằm, ánh mắt sâu xa.
chỗ khác, lặng lẽ ăn cơm.
Đang ăn dở, ngoài điện thoại.
Nhìn bát cơm trống vị trí của , do dự một chút quyết định ngơ.
Khi , cố ý quan sát bát cơm của đó .
Anh trai tinh ý nhận , vội vàng bênh : “Người nhà cả mà, ai ăn tranh với . Đừng bắt Chúc Niệm gắp hoài nữa!”
lúc , nheo mắt Hứa Gia Niên với ánh mắt sâu xa.
Bà đột nhiên lên tiếng: “Chúc Niệm , con xem, năm nay Gia Niên dẫn bạn gái về mắt nhà . Con định bao giờ mới đưa bạn trai về hử?”
Hứa Gia Niên hé miệng, định gì đó.
lập tức cắt lời .
“Nếu bố và nhắm trúng ai, tính giới thiệu cho con thì cứ việc nhé.”
Trước đây, khi hỏi thế một mực chối đây đẩy.
Thấy đổi ý, chủ động tiếp xúc quen, ông lập tức mừng rớt nước mắt.
Anh vỗ mạnh vai : “Tạ ơn trời đất, cuối cùng em cũng nghĩ thông !”
“Chỉ cần em là ăn xong sẽ ngay cho em một cuộc hẹn với trai . Sắp xếp liền đây!”
ha ha, đồng ý. Quay qua , vô tình va mắt Hứa Gia Niên.
Môi mím chặt, sắc mặt khó coi cực kỳ.
Mọi đang rôm rả trò chuyện vui vẻ thì đột nhiên lên tiếng:
“Cô, cô đừng trêu nữa ạ, Tống Đào chỉ là bạn học cũ của cháu thôi.”