"Anh và Cảnh Hào là bạn cùng lớp từ thời tiểu học. Mối quan hệ của bọn thiết cho đến khi nghiệp cấp ba. Cảnh Hào rằng một em gái ở trường tiểu học. Cậu đuổi theo cả ngày và gọi là trai. Cậu cũng em gái nên về nhà bố sinh em gái nhưng bệnh còn thích hợp sinh con nữa nên Cảnh Hào chỉ thể từ bỏ ý tưởng em gái và và ghen tị với suốt cả ngày."
"Cho đến một ngày, Cảnh Hào đến gặp và khoe khoang, rằng sẽ một cô em gái, là con gái của dì Ngô hàng xóm, dạy trượt băng và trượt ván cho cô bé ."
"Khi Cảnh Hào về em, một biểu cảm tự mãn khuôn mặt, miệng lúc nào cũng Ưng Bảo nhà chúng . Khi đó, tò mò về thứ bảo vật là gì."
Vương Hoài xong liền nhéo mặt , bất mãn xoa n.g.ự.c : “Là đứa bé mặt đấy.”
Vương Hoài một cách say mê và tiếp tục: "Chúng thực sự gặp cho đến khi chúng tham gia tiệc sinh nhật thứ mười tám của Cảnh Hào."
"Ngày đó em mặc váy công chúa màu xanh nước biển ghế chơi piano, để ý đến em. Em tự tin, dịu dàng và phóng khoáng, hệt như một nàng công chúa sống trong lâu đài, với đôi mắt trong veo. Sau , khi Cảnh Hào giới thiệu em với , cố nén sự rộn ràng trong lòng và thêm vài lời với em, nhưng ngờ em khác gọi , khi em chơi với , mới thấy khác em thật khác biệt, mỗi động tác đều tràn đầy sức hấp dẫn, hoạt bát và nhiệt tình, lúc đó nghĩ, cũng một cô em gái như ."
"Kể từ đó, thường bí mật hỏi thăm về em mặt Cảnh Hào. thật đáng thất vọng, em chuyển khi cấp ba, Cảnh Hào cũng sang Anh du học, vì liên lạc của bọn ngày càng ít . . Cho đến năm em đại học, gia đình sang Anh và gặp Cảnh Hào, mới rằng em học cùng đại học với Nguyên Nguyên.”
Nghe Vương Hoài xong, mắt đỏ hoe, ngờ thích lâu như , buồn vì hiểu lầm , hủy hoại tấm chân tình của .
Nghĩ đến đây, sắp .
“Đừng , kể cho chuyện vì em đối xử với như , đây giận như , chắc cũng thích .” - Vương Hoài lấy đầu ngón tay lau nước mắt cho .
"Em... Thực ... em thích . Lúc đầu là vì trai, kiểu trai thực sự đánh gục trái tim em. Lúc học Nguyên Nguyên, em thấy thực sự tức giận nhưng trách em. Và cũng từ chối em trong khách sạn đó, điều đó khiến em cảm thấy rằng thu hút. Và đêm đó ... em cũng ... khá thoải mái. .."
Nói đến đây, hổ rụt đầu : "Anh bồi thường, em, em ở bên cạnh ."
“Bây giờ, em hiểu.” rút khỏi vòng tay Vương Hoài, kiên định .
"Anh nghĩ ? Em bồi thường cho ?" - Vương Hoài hỏi.
với vẻ mặt hào phóng, "Được."
"Được cái gì, rõ ràng."
“Cho một cơ hội bạn trai của em, ?” - chủ động vòng tay qua eo Vương Hoài, cố gắng hấp thụ ấm của .
Vương Hoài cũng ôm chặt lấy , hôn lên trán một cái: “Được, bạn gái nhỏ của .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/tinh-yeu-ngot-ngao/8.html.]
13
Tình yêu ngọt ngào cuối cùng cũng đến lượt !
Vào cái đêm mà và Vương Hoài giải quyết hiểu lầm và ở bên , giường phấn khích đến nỗi cả đêm ngủ, đến nỗi quên với bố chuyện và Tần Bách Ngạn.
Trong khi cãi với bố , cũng thú nhận rằng bạn trai nhưng cho họ đó là ai và về điều đó khi chúng định mối quan hệ.
Biểu cảm của bố thể mô tả là phấn khích, từ thất vọng đến căm ghét, đến nụ toe toét khóe miệng trong nháy mắt, khiến c.h.ế.t lặng.
Lại là một buổi hẹn hò khác với Vương Hoài, bộ quần áo mới mua từ sớm, trang điểm thành một cô gái ngọt ngào đầy sức sống và đợi đến đón.
lên xe, Vương Hoài hận thể chờ kéo trong xe và hôn , "Ôi, son môi của em... còn ở trong..." - trách móc đẩy , lấy gương để soi.
“Xin bảo bối, nhịn , nhất định hôn ở nơi , ?” Vương Hoài nghịch ngón tay , ý bảo đừng nóng giận.
Trời ạ, đàn ông khi yêu cứ như biến thành khác , thể nghiêm túc những lời .
dần dần phát hiện rằng Vương Hoài là một khá để tâm đến chuyện yêu đương.
Vào buổi chiều hẹn hò, chúng xem một bộ phim mới, Vương Hoài chọn ghế tình nhân, cả quá trình xem phim bao nhiêu kéo lòng ôm hôn khiến xem .
Sau đó, còn đưa siêu thị mua đồ dùng sinh hoạt dành cho cặp đôi, ngay cả dì ở quầy tính tiền cũng chúng xứng đôi lứa.
Buổi tối chúng ăn ở một nhà hàng dành cho cặp đôi nổi tiếng mạng, đây luôn đến đây, nhưng lúc đó bạn trai, bây giờ Vương Hoài!
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Sau một ngày hẹn hò, Vương Hoài tiễn về nhà, thực sự xa dù chỉ một giây.
“Anh… về , em cũng… ưm…” Vương Hoài kéo lòng, dùng sức hôn lên môi , dần dần khi thả lỏng, thể cảm nhận môi đang cọ xát lên môi .
"Bảo bối, môi của em thật mềm... Bảo bối, thở ... Bảo bối..."
cảm thấy rằng đàn ông sắp nổi hứng , vì đẩy ngay lập tức.
“Vương Hoài… đừng nữa, em… em về… cũng về sớm .” nhẹ nhàng nhón chân hôn lên cằm , đó giữ cách.