5
Cuộc sống hôn nhân cũng coi như ngọt ngào.
Chu Mục chăm sóc khác.
Nước đường đỏ những ngày đèn đỏ, chăm sóc rời nửa bước khi ốm đau, còn sự quan tâm tỉ mỉ trong cuộc sống hàng ngày.
chỉ nghĩ, đối xử với như .
cũng đối xử hơn với .
Sau mới .
Tất cả đều là tính từng chút một rèn luyện vì Trần Vi.
Nếu bạn bè bài đăng đó chia sẻ cho .
Có lẽ cả đời lừa gạt.
6
“ thích con gái của bồ nhí bố , bây giờ?”
“ là nên, nhưng kiềm chế rung động.”
“Cô đáng yêu, giống như một đứa trẻ, luôn ôm nũng, ở bên cả đời.”
“Mẹ phát hiện chuyện của chúng , bà đồng ý cho chúng ở bên .”
“ và W ở bên , dọa tự tử, ép chúng chia tay.”
“ buồn.”
“ cũng W đau lòng.”
- “Chủ thớt điên ? Mẹ nên đau lòng đến mức nào?”
- “Ủng hộ chủ thớt, yêu thì tại chia tay?”
“Mẹ ép quá đáng.”
“Bà cầm d.a.o hỏi , rốt cuộc là chọn W là chọn bà .”
“Khoảnh khắc , bỗng nhiên nhận dường như già nhiều.”
“ thể với .”
- “Vậy W thì ! Chẳng ở bên cô cả đời ?”
- “Đừng đau lòng nữa.”
“ và W chia tay .”
“Mẹ vẫn lo lắng, bà giục nhanh chóng kết hôn.”
“Cô em gái thanh mai nhà hàng xóm sắp du học về nước , cô thường xuyên , cô thích .”
“Mẹ , bảo nhanh kết hôn.”
“…”
“ cầu hôn cô thanh mai .”
- “? Chủ thớt đang cái quái gì ??”
- “Chủ thớt, với thêm một nữa .”
- “W thì ! Người nhất chính là cô .”
- “Đừng chia tay, đừng chia tay, đừng chia tay hu hu hu.”
Bài đăng , cuối cùng kết thúc bằng câu trả lời của chủ blog cho một câu hỏi.
Anh hôm nay kết hôn .
Sau chính là chồng của khác.
Có hỏi : Vậy W thì ? Anh còn yêu cô ?
Anh -
Yêu.
Ngày trả lời đó là 10:15 sáng ngày 14 tháng 7 năm XX22.
Hôm đó là ngày cưới của và Chu Mục.
Mười giờ sáng.
trong phòng, mặc váy cưới xinh , trang điểm tinh xảo.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/tinh-yeu-het-han/chuong-2.html.]
Bạn của bên cửa, chờ chú rể đến đón dâu.
Lúc đó đang nghĩ.
Sắp gả cho thích mười năm .
Thật .
7
Hôm đó Chu Mục về muộn.
Lúc xong bài đăng, nước mắt giàn giụa.
Không khí trong phòng như đặc quánh .
Khiến thở nổi.
xuống vườn hóng gió cho thoải mái.
Bóng cây lay động.
bóng phía xa quen thuộc đến .
Chu Mục ánh đèn đường, Trần Vi ngẩng đầu chuyện với , hai gần .
“Vi Vi.”
“Không thể tiếp tục như nữa.”
“Anh , kết hôn …”
“Cô là , thể phụ cô .”
Ánh đèn đường màu vàng cam hắt lên mặt Trần Vi, khiến đường nét của cô trở nên dịu dàng hơn.
Cô như sắp , nhưng cố tỏ mạnh mẽ, ngăn cho nước mắt rơi xuống.
“Em .”
“Chính vì em quên , mới về nước.”
“Làm việc ở công ty , ngày nào cũng thấy , là .”
“Em nên tham lam.”
“A Mục…”
“Em sẽ kiềm chế bản .”
Câu cuối cùng năng lộn xộn.
Giây phút nước mắt Trần Vi rơi xuống.
thấy rõ ràng nỗi đau lòng trong mắt Chu Mục.
Trước khi kịp nhận , ôm Trần Vi lòng an ủi.
Thật quen thuộc.
Vì lúc .
Anh cũng từng ôm lòng như nhiều .
Dịu dàng lau nước mắt cho , dỗ dành .
Mỗi buồn, đều nhận quà từ Chu Mục.
Giống như một đứa trẻ.
luôn : “Lần đừng nữa.”
Anh chỉ ôm , mỉm dịu dàng:
“Chỉ cần Tiểu Cầm vui, gì cũng .”
Gió rít bên tai.
thấy rõ ràng âm thanh trái tim tan vỡ.
Hôm đó.
Từ việc hận đến mức lập tức xông đến chất vấn Chu Mục.
Đến việc một gục ngã nức nở.
Rồi đến việc, bình tĩnh lựa chọn một con đường khác.
Thành cho tình yêu của họ?
Trên đời gì chuyện như .