Tình Yêu Chưa Nói Thành Lời - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-04-17 10:34:47
Lượt xem: 70

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60EI2qC27h

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong đó còn có câu hát mà tôi đặc biệt thích: "Mặc ai dẫn đầu võ lâm, ta chỉ vì nàng mà khuynh đảo."

Tôi vô thức ngân nga giai điệu bài hát này.

[Ngày 17 tháng 9 năm 2018, Nắng, Thứ Hai.

Thứ Sáu tuần này sẽ có tiết mục biểu diễn chào mừng học sinh mới, sau đó bọn mình được nghỉ Trung Thu.

Kỳ kiểm tra tuần trước mình làm không tốt, vì vậy mình đã rất chăm chỉ luyện đề.

Gần đây không gặp "bạn Chăn".

Sáng nay, mình thấy cô ấy trên ban công tòa nhà đối diện lớp mình .

Cô ấy đang tựa vào lan can ăn sáng.]

Đọc nhật ký của cậu ấy, những hình ảnh trong quá khứ trong tôi như sống lại. Ba năm cấp ba của tôi dường như được tua ngược trở lại.

Những bậc thang đã bước qua, bữa cơm khó nuốt ở nhà ăn, hành lang dưới giàn hoa tử đằng,... tất cả đang dần trở nên rõ ràng.

Trường cấp ba của chúng tôi theo mô hình quản lý nghiêm ngặt kiểu Hằng Thủy, thời gian được sắp xếp rất chặt chẽ. Ba năm đó, tôi thường mua đồ ăn sáng từ nhà ăn, mang ra ban công lớp để ăn, đồng thời tựa vào lan can ngắm nhìn tòa nhà đối diện.

Khối của chúng tôi có hai tòa nhà độc lập, được nối với nhau bằng hành lang. Ở giữa hành lang còn có một màn hình LED lớn.

Từ ban công lớp tôi, có thể nhìn thấy hành lang bên ngoài lớp 17 ở tầng 3 đối diện, nơi bạn thân từ nhỏ của tôi hay bị giáo viên chủ nhiệm lớp cậu ấy mắng.

Đứng lâu một chút, tôi kéo chiếc ghế trong phòng tài liệu lại, phủi bụi trên mặt ghế rồi ngồi xuống, tiếp tục lật giở cuốn nhật ký.

5

[Ngày 20 tháng 9 năm 2018, Nắng, Thứ Năm.

Chiều nay là buổi tổng duyệt cho đêm văn nghệ chào mừng học sinh mới.

Cậu bạn cùng phòng vì muốn ngắm gái đẹp nên tình nguyện làm "người vận chuyển" đi khiêng đồ, còn muốn kéo mình theo.

Mình vốn không định đi vì thầy chủ nhiệm bắt mình chuẩn bị cho cuộc thi Toán.

Nhưng cậu ấy nói lần này chắc chắn mình có 100% cơ hội gặp "bạn Chăn".

Thế thì, nhất định phải đi.

May mà cô ấy hát cũng không tệ, không làm mình mất công đi.]

[Ngày 21 tháng 9 năm 2018, Nắng, Thứ Sáu.

Đêm văn nghệ chào mừng học sinh mới đã đến.

Mấy người vận chuyển đồ bọn mình đợi ở hậu trường để làm việc.

"Bạn Chăn" đang ở hậu trường, chăm chú nhìn lời bài hát.

Qua tấm cửa kính trong suốt, tôi thấy hàng mi của cô ấy khẽ rung.

Cô ấy mặc váy đỏ, còn thắt hai b.í.m tóc tết.

Mình không dám nhìn lâu, sợ cô ấy phát hiện.

Ừm, "bạn Chăn" như thế này bỗng nhiên lại thấy thật đáng yêu.

Buổi biểu diễn rất suôn sẻ. Có người hỏi mình có quen cô ấy không, có biết QQ của cô ấy không.

Mình chẳng có gì cả.

Thật tức giận! Ngủ thôi.]

Tôi đọc đến đây, ký ức lại ùa về như dòng nước lũ.

Cậu ấy chắc là bạn nam giúp tôi chỉnh micro đứng hôm đó nhỉ?

Tiếc là lúc đó tôi quá căng thẳng, không hiểu được dũng khí và nỗi buồn của cậu ấy.

Liệu mỗi bước chân cậu ấy tiến lên sân khấu đều là để đến gần tôi sao?

Hôm đó tôi thực sự mặc váy đỏ, nhưng kiểu tóc thì tôi đã quên mất rồi.

May mắn là lúc đó bạn tôi đã quay video lại.

Tôi lục điện thoại, vì vội nên bấm nhầm liên tục. Cuối cùng cũng tìm thấy video đó.

Có lẽ do thời gian đã lâu, chất lượng video không được tốt.

Tôi tua nhanh đến đoạn mình bước lên sân khấu.

Trái tim tôi như ngừng đập trong thoáng chốc, nhưng mong đợi thì không thể dừng lại.

Trên màn hình là hình ảnh một thiếu niên cao gầy mặc đồng phục học sinh quay lưng lại, chỉnh micro cho tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/tinh-yeu-chua-noi-thanh-loi/chuong-3.html.]

Chỉnh xong, cậu ấy chạy xuống rất nhanh.

Video không quay được mặt cậu ấy.

Tôi không rõ là thất vọng hay hồi hộp, chỉ biết cơn gió nóng ban đêm bắt đầu len lỏi qua.

Âm thanh nhộn nhịp trong sân trường dần tan biến, chỉ thỉnh thoảng có một hai bạn học khuân sách đi qua đi lại.

Ngón tay tôi lật thêm một trang theo cơn gió, tôi hít thở sâu để ổn định cảm xúc, lặng lẽ tiếp tục đọc nhật ký của cậu ấy.

---

[Ngày 24 tháng 9 năm 2018, Nhiều mây, Thứ Hai.

Hôm nay là Trung Thu.

Ở nhà bị mẹ sai đi chợ mua đồ.

Mình đến siêu thị mới mở ở phố Thập Tự Vọng Nguyệt.

Đông người quá!

Mình thấy "bạn Chăn".

Nhà cô ấy cũng gần đây à?

Hình như cô ấy rất thích ăn snack khoai tây.

Mình thấy xe đẩy của cô ấy toàn là snack khoai tây.

Ừm, Trung Thu vui vẻ!]

Siêu thị mới mở ở phố Thập Tự Vọng Nguyệt, chắc là siêu thị "Tân Nguyệt" đó!

Nơi đó rẻ hơn những chỗ khác, ba thường dẫn tôi đến đó mua đồ.

Mỗi lần như thế, tôi đều lén bỏ thêm snack khoai tây vào xe đẩy khi ba không để ý.

---

[Ngày 25 tháng 9 năm 2018, Nhiều mây, Thứ Ba.

Sáng nay lại phải đi học sớm.

Mình bắt xe buýt đến trường.

Trạm gần nhà mình là cổng Tây của khu Vọng Nguyệt Cảnh Uyển.

Từ nhà đến trường là bốn trạm, nhưng lúc đó vẫn còn sớm.

Trên xe toàn các bác lớn tuổi, không còn chỗ ngồi.

Mình đứng trên xe, nắm tay vịn.

Chỉ sau một trạm, "bạn Chăn" lên xe.

Cô ấy đứng ngay cạnh tôi, không nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn.

Cô ấy suýt ngã, mình đã đỡ cô ấy.

Ừm, ngủ thôi, chúc ngủ ngon!]

6

Trong phòng tài liệu, tôi ngây người nhìn chằm chằm vào trang nhật ký này.

Nhà cậu ấy cách trường bốn trạm xe buýt, nhà tôi cách trường ba trạm.

Trạm nhà tôi ở cổng Đông khu Vọng Nguyệt.

Chúng tôi có lẽ đều đi tuyến xe buýt số 15.

Điểm cuối của tuyến xe buýt số 15 là Trường Trung học số 1 Ngô Đồng.

Nghĩ đến việc tôi và cậu ấy đã vô tình gặp nhau trong không gian và thời gian biết bao lần mà tôi lại chẳng hề biết cậu ấy là ai, trong lòng tôi càng thêm khát khao được gặp cậu ấy.

Trời đã nhá nhem tối, trên đường về nhà, tôi đứng đợi xe buýt dưới bảng chỉ dẫn quen thuộc.

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Dưới ánh đèn đường mờ nhạt, tôi không kiềm được lại mở cuốn nhật ký đó ra.

---

[Ngày 24 tháng 11 năm 2018, Nhiều mây, Thứ Bảy.

Ừm... tại sao hôm nay khi mở cuốn sổ này, mình lại phát hiện rằng mọi mạch chính, mạch phụ trong nhật ký đều đang viết về "bạn Chăn?

Mình điên rồi sao?

Trên xe buýt, một cách kỳ lạ, mình lại đi theo cô ấy xuống xe.

Thử ăn snack khoai tây vị dưa leo mà cô ấy thích.

Loading...