"Đừng để chúng chạy thoát!"
"Nhà lão Lý, vợ nhà ông chạy nhanh lên!"
"Cút , đừng mà giở trò, tao nhanh hơn mày ! Để chúng chạy mất thì cả lũ đứa nào sống nổi!"
thấy tiếng họ gầm gừ chửi rủa.
Nhà lão Lý. Họ Lý là họ lớn trong thôn , nhưng lập tức nghĩ đến dì bẩn thỉu nhốt trong chuồng bò , còn giữ vệ sinh bằng .
bay cao hơn một chút, tránh xa nguồn lửa, những dân làng thường xuyên buông lời ác ý với , nhanh chóng bay đến phía đuổi kịp hai bóng .
Quả nhiên, một trong đó chính là dì đó.
Dì vẫn bộ dạng lôi thôi lếch thếch, chân què, đang một phụ nữ gầy gò mặc đồ vải đỡ chạy.
Họ chạy thở hổn hển, bóng lưng đều trông thật thảm hại.
Dì đó thật lợi hại, trông ngốc nghếch lê chân chảy m.á.u mà cũng than vãn; phụ nữ gầy gò cũng thật đáng nể, trông yếu ớt chút sức lực nhưng đỡ chạy mà hề nao núng.
Là ?
khuôn mặt của phụ nữ gầy gò xa lạ đó, trong lòng bỗng dâng lên một cảm xúc khó tả.
diễn tả cảm giác đó thế nào, là lo lắng ? Hay là phấn khích?
đó là khuôn mặt giống .
Vài năm , khi thể gả và sống cuộc đời giống như dì , tự rạch nát mặt.
Vì , mặt là những vết sẹo xí, dù lên da non nhưng cũng thể hình dáng ban đầu.
chút tiếc nuối, bao giờ kỹ bản , thể tưởng tượng dáng vẻ của , giờ đây cũng thể nhận .
Thích truyện trinh thám thì bấm zô chỗ team r nhấn phô lô tui để nhận thông báo sớm nhất nhaa
trong lòng luôn một tiếng mách bảo , đó nhất định là của !
"Mẹ… Trần Hành?"
lẩm bẩm theo bên cạnh họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/tim-me/chuong-7.html.]
Người phụ nữ gầy gò đó rõ ràng thấy , nhưng hình như cảm giác gì đó mà cũng ngẩng đầu lên trời một cái.
Tim chợt thắt .
Cô gì, thở hổn hển quên động viên dì : "Em gái! Cố lên! Chúng sống sót thoát khỏi đây!"
thấy m.á.u từ phía bên của dì chảy xuống đất, màu đỏ đó trong mắt , một con ma, thật quá rõ ràng.
Họ đang bắt dì và ?
chút tức giận, dì bao giờ gì sai, càng .
Tại họ bắt ? Lấy mười bảy năm của vẫn đủ ?
Tại cản trở chúng nhận !
bay đến mặt những đó, cố gắng thổi gió.
cơn gió của thổi thẳng bay những đó , thổi họ ngã nghiêng ngả.
gió của quá yếu. Gió thổi những đó, chỉ vạt áo họ bay lên.
cố gắng thổi gió đuốc, khiến những ngọn lửa bay lên bám họ. Một vài ngọn lửa nhanh chóng gió thổi bùng lên cháy mặt phía , vài bắt đầu la oai oái khi tóc họ bốc cháy.
"Mẹ kiếp, cái lửa quỷ quái gì mà tà thế!"
"Đừng la nữa, mau đuổi theo cho !"
nhanh chóng thấy họ chửi rủa nhanh chóng ngã lăn đất, dập tắt lửa.
Vẫn còn vài cầm đèn pin xông lên phía , những gì thể buộc họ dừng .
Đất bùn mưa, tìm bụi để thổi mắt họ.
bất lực vung vẩy đôi tay còn gió.
Cơ thể đau quá, rắn rết, kiến cỏ thấy tiếng , để ý đến tiếng gọi của , chúng đói quá, quả sẽ bao giờ rơi xuống cho cái tham lam .
Chúng từ từ cắn , cảm thấy cơ thể còn nhẹ bẫng nữa.