TIỂU THƯ GIẢ VỀ QUÊ TRỒNG TRỌT - 5

Cập nhật lúc: 2025-09-08 03:16:32
Lượt xem: 748

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta còn học từ phụ cách đan giỏ tre, gùi, mang chợ bán cũng kiếm thêm ít tiền.

 

Mỗi tối ăn cơm xong, dắt Xích Diệm ngoài thả gió, Hạ Sinh giờ thể cưỡi Xích Diệm chạy nước kiệu .

 

Hôm đó, bãi cỏ thư Chi Lan gửi.

 

Trong thư , tướng quân và phu nhân đặt tên cho tiểu thư thật là Sở Minh Vi. 

 

Tướng quân và phu nhân nhớ , nhưng dám lộ , sợ tổn thương lòng Sở Minh Vi.

 

Còn Sở Minh Vi cũng nhớ phụ mẫu nuôi ở thôn Hòe Hoa, nhưng cũng dám biểu lộ, sợ tổn thương tướng quân và phu nhân.

 

Tướng quân và phu nhân mời nhiều phu tử dạy cho Sở Minh Vi, nàng học hành chăm chỉ, đặc biệt thiên phú về hội họa.

 

Sở Minh Vi còn thêu cho tướng quân một túi hương, tướng quân liền khoe khoang khắp nơi đồng liêu, những nhà khác đều lép vế.

 

Đại công tử với nhị công tử rằng: tiểu dịu dàng kiều mị, mỗi cất lời khiến thấy ngọt ngào trong lòng.

 

Rồi cúi đầu, :

 

“Khác hẳn Minh Di, hồi nhỏ suốt ngày coi như cây để trèo, y như con khỉ, từ đất nhảy cái vọt lên vai .”

 

Cuối thư, Chi Lan hỏi cho Sở Minh Vi nỗi lòng của tướng quân và phu nhân , cũng như cho tướng quân và phu nhân tâm tư của Sở Minh Vi .

 

Đọc xong, nhét lá thư trong n.g.ự.c.

 

Bên cạnh, Hạ Sinh , thôi.

 

Ta xoa đầu nó hỏi:

 

“Có hỏi thăm tình hình tỷ ?”

 

Hạ Sinh ngẩn , cúi đầu nhỏ:

 

“Tỷ cũng là tỷ của .”

 

Mũi cay cay, hỏi tiếp:

 

“Đệ nhớ tỷ ?”

 

Nó chui đầu đầu gối, chỉ ậm ừ một tiếng.

 

Ta dậy đối diện, nâng đầu nó lên, dùng ngón tay khẽ lau giọt nước bên khóe mắt.

 

“Phụ mẫu cũng nhớ tỷ lắm ?”

 

Cái đầu nhỏ khẽ gật gật.

 

Ta đỡ nó lên, đặt lên lưng Xích Diệm, nắm lấy dây cương:

 

“Về nhà thôi.”

 

Tối hôm đó, liền thư hồi âm cho Chi Lan.

 

7

 

Khi cây mè bắt đầu nhú nụ, tướng quân và phu nhân đến.

 

Ta cùng phụ đang ở ruộng cỏ, Hạ Sinh ở bờ ruộng chạy hô:

 

“Phụ , a tỷ, từ tướng quân phủ đến !”

 

Dưới gốc hoè ở đầu thôn một cỗ xe ngựa dừng , khi gần đến cửa nhà thì thấy hai ở cổng, ngóng trông từ lâu.

 

Tướng quân và phu nhân như hai vị thần giữ cửa, mỗi một bên.

 

Phụ sợ, ánh mắt né tránh, khuất phía

 

Đối diện, Tân Di và phụ mẫu nàng thò ba cái đầu từ khe cửa, hết vươn rụt .

 

Ta đầu nắm c.h.ặ.t t.a.y phụ , cúi hành lễ tướng quân và phu nhân:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-thu-gia-ve-que-trong-trot/5.html.]

 

“Xuân Hoà thỉnh an tướng quân, phu nhân.”

 

Phu nhân tay trái nắm tay , khựng một chút, dường như đưa tay kéo , nhưng dừng giữa trung, gượng :

 

“Bình an, bình an.”

 

Tướng quân , đôi mắt hoe đỏ.

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

“Xuân Hoà, ông nó, còn chần chừ ở cửa thế?” 

 

Mẫu cầm mớ rau trong sân.

 

“Mau g.i.ế.t gà !”

 

“Được, , đây.” 

 

Phụ vội nhận lấy cái cuốc trong tay , như giải thoát, chạy biến sân. 

 

Ta cũng kéo tướng quân và phu nhân .

 

Sở Minh Vi từ bếp , chạm mặt phụ đặt cuốc xuống.

 

Nàng gọi một tiếng giòn tan: 

 

“Phụ .”

 

Phụ gật gù liên tục: “Ờ, ờ.”

 

Sở Minh Vi thấy , khẽ gật đầu. 

 

Còn chút dám nàng.

 

Hạ Sinh kéo phụ chạy về chuồng gà:

 

“Nhanh lên, phụ , bắt gà.”

 

Tướng quân cũng thấy hứng thú, theo xem bắt gà.

 

Phu nhân xắn tay áo, định giúp mẫu hái rau. 

 

Hai giằng co một lúc, cuối cùng mẫu cũng thắng , đành để phu nhân cùng .

 

Ta cũng hái rau nhưng chẳng chen , giúp phụ bắt gà cũng chẳng chỗ cho .

 

“Đi với một chút.”

 

Sở Minh Vi bỗng xuất hiện lưng, còn đưa tay kéo

 

Cả cánh tay cứng đờ, cứ để mặc nàng lôi .

 

Tân Di chống cằm ghế con cửa, thấy Sở Minh Vi bước , mắt sáng rực. 

 

Nàng định mở miệng gọi thì gãi đầu bối rối, rõ ràng nên xưng hô thế nào.

 

Sở Minh Vi mỉm tới, dịu dàng nhéo đôi má mũm mĩm của nàng, từ tay áo lấy một gói kẹo:

 

“Tân Di, cho .”

 

Tân Di híp cả mắt, ôm lấy gói kẹo như bảo bối:

 

“Cảm ơn a tỷ!”

 

Bên cạnh, căn nhà sát vách xây nhanh, nền xong, giờ đang xây tường.

 

“Minh Di, ngươi thật lợi hại, thanh kiếm trong phòng , dùng hai tay cũng nhấc nổi.”

 

Ta chút ngượng ngùng: 

 

“Ngươi cũng thật lợi hại, những món thêu trong phòng mà ngươi để , cả đời cũng chẳng thêu .”

 

Loading...