TIỂU THƯ GIẢ PHỦ TƯỚNG QUÂN ĐƯỢC CƯNG CHIỀU NHƯ BẢO BỐI - 1

Cập nhật lúc: 2025-08-17 10:28:19
Lượt xem: 244

1

 

Sau khi hôn mê một tháng, trở về Thượng thư phủ, trông thấy Tống phụ, đang đảm nhiệm chức Công bộ Thượng thư, đang nắm tay một thiếu nữ mặc áo trắng hơn tuyết, yếu ớt mong manh, từ xe ngựa bước xuống.

 

Ông dường như hề thấy gương mặt tái nhợt của , niềm vui tràn đầy nét mặt, :

 

“Tinh Nhiễm, đây là Tống Nguyệt, con ruột của phụ .”

 

Ta hỏi: 

 

“Vậy còn con thì ?”

 

Tống phụ bảo đừng lo:

 

“Tinh Nhiễm, tuy Nguyệt nhi trở về, nhưng chỉ cần con ngoan ngoãn, con vẫn thể ở Thượng thư phủ.”

 

“Chỉ là, phận đích trưởng nữ , con trả cho Nguyệt nhi. Từ nay, con hãy ngoài rằng là nghĩa nữ của lão phu nhé!”

 

Ông sắp xếp thỏa, chỉ là tuyệt nhiên nhắc tới thế thật sự của .

 

Tống Nguyệt chủ động bước lên nắm lấy tay :

 

“Phụ yên tâm, tuy chiếm mất mười bảy năm của con, nhưng con thấy khổ, thật đó, con sẽ đối xử với !”

 

Trên mặt nàng nở nụ tươi như hoa, nhưng trong bóng tối dùng sức bóp mạnh lòng bàn tay .

 

Ta nghi hoặc nàng .

 

Thấy Tống Nguyệt lén dùng tay bấu chính , kết quả đau đến run môi, liền khoái trá.

 

Không ngờ !

 

Trong lòng bàn tay đặt sẵn một miếng da giả, nàng bóp thế nào, cũng chẳng thấy đau!

 

2

 

Tống Nguyệt tới Tinh Nhiễm viện tìm .

 

Vừa bước cửa, mắt nàng đỏ hoe:

 

“Hức hức, viện của thật , còn trồng hoa cỏ, giống , viện của là dược thảo, ngày nào trời sáng cũng dậy để nghiền thuốc…”

 

Tống mẫu bước liền đau lòng ôm nàng mà rơi nước mắt:

 

“Bảo bối của mẫu , đều là của mẫu , con thích viện thì mẫu sẽ bảo Tinh Nhiễm nhường cho con!”

 

Tống Nguyệt bộ khó xử:

 

“Như , dù đây cũng là viện của …”

 

“Có gì mà ? Mẫu , nó cũng , cũng !”

 

Hai mẫu tử họ chuyện như chốn , cứ như chẳng hề thấy , một sống sờ sờ ngay đây.

 

Tinh Nhiễm viện biến thành Minh Nguyệt viện.

 

Còn thì tùy tiện sắp xếp ở Bắc viện, nơi chẳng ai ở.

 

Bắc viện cỏ dại um tùm, cửa sổ đều hỏng, gió lạnh rít lên từng hồi.

 

Hồng Diệp đỏ hoe mắt, hỏi tại

 

Ta bảo nàng đừng , dẫn nàng trèo tường ngoài, đến ở tại nhất khách điếm nổi tiếng nhất kinh thành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/tieu-thu-gia-phu-tuong-quan-duoc-cung-chieu-nhu-bao-boi/1.html.]

 

Chỉ cái tên thôi nó ngông cuồng cỡ nào.

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

Chúng ở trong một viện riêng, bệ cửa sổ đặt chậu tố quan hà đỉnh quý giá, giường bằng gỗ lê hoa, chăn gối bằng vải vân gấm, ngay cả bộ cụ bàn cũng là bằng lưu ly, bên trong pha Quân Sơn ngân châm.

 

Ta với Hồng Diệp, đây là sản nghiệp riêng của .

 

Hồng Diệp sững sờ:

 

“Tiểu… tiểu thư, nô tỳ đang mơ chứ?”

 

“Đương nhiên là !”

 

Ta bảo chưởng quỹ bày một bàn rượu ngon thức ăn ngon, Hồng Diệp ăn đến miệng bóng nhẫy dầu, sờ cái bụng tròn vo mới thừa nhận đây là sự thật.

 

Ngủ một giấc tới tận sáng hôm , chúng ăn một bữa trưa thịnh soạn, mới Bắc viện theo đường cũ.

 

3

 

Chúng trở về Bắc viện bao lâu, Tống Nguyệt tới tìm .

 

Lần , nàng tới để báo rằng mang cốt nhục của Thái tử, và nhường Thái tử cho nàng .

 

Hồng Diệp xong trừng to mắt, dám tin mà trao đổi ánh mắt với :

 

“Tiểu thư, nàng đấy chứ? Chưa cưới ở chung, còn dám ?”

 

Ta mỉm , đáp, mặc cho Tống Nguyệt khoác lấy cánh tay .

 

Trên gương mặt trắng nõn mềm mại của nàng là vẻ đắc ý chẳng hề che giấu, giọng khẽ khàng chỉ :

 

“Tống Tinh Nhiễm, ngươi Thái tử ca ca gì về ngươi ? Chàng ngươi như tảng đá, chẳng chút thú vị, nếu Hoàng thượng ban hôn, sớm từ hôn ! Nếu ngươi ngoan ngoãn hủy bỏ hôn ước với Thái tử thì thôi, bằng …”

 

Thấy Tống mẫu đang bước cửa viện, nàng “á” lên một tiếng thảm thiết, bộ đẩy ngã, đất, đôi mắt đẫm lệ , chân tình:

 

“Ta và Thái tử ca ca thật lòng yêu . Muội , cầu xin hãy trả cho ! Muội hưởng mười bảy năm tình thương của phụ mẫu, thì đừng tranh giành với nữa! Ta… mang cốt nhục của Thái tử …”

 

Ta bàn tay trắng mịn nàng đưa , lòng bàn tay trầy xước lộ vài giọt m.á.u tươi, trong lòng khỏi khẩy:

 

Bàn tay chăm sóc kỹ thế , cũng dám ngày ngày nghiền thuốc?

 

Còn nữa, kêu to thế , đứa bé trong bụng chẳng sảy ?

 

Thật đúng là còn giả hơn cả trong thoại bản!

 

Tiếp theo, chắc là đến lượt Tống phụ Tống mẫu xuất hiện, mắng đây!

 

4

 

Quả nhiên, Tống mẫu lật đật bước tới, dìu Tống Nguyệt dậy, đôi mắt đỏ hoe, giận dữ trừng :

 

“Tống Tinh Nhiễm! Người sai, ngươi đúng là con sói mắt trắng nuôi quen! Nuôi một con ch.ó còn vẫy đuôi, Tống gia chúng nuôi ngươi mười bảy năm, chỉ bảo ngươi nhường Thái tử cho Nguyệt nhi của chúng thì ? Nếu ngươi, Thái tử vốn dĩ là của Nguyệt nhi!”

 

Ta sang hỏi: 

 

“Phụ cũng nghĩ như ?”

 

Tống phụ ông cần một đứa con gái lời.

 

Còn chuyện hôm nay thành thế đều là của .

 

“Muốn trách thì chỉ thể trách chính ngươi! Đã đến Giang Nam mà chịu giữ Thái tử bên , ngươi gì? Nếu Nguyệt nhi ở bên Thái tử, thì Thái tử sớm yêu nữ khác quyến rũ mất !”

 

Loading...