Tiểu Phượng Hoàng Mao Mao - 6

Cập nhật lúc: 2025-08-21 05:12:23
Lượt xem: 734

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong cơn mơ hồ, bên tai chuyện.

“Lão nhị! Ta bảo ngươi lấy tin tức, ngươi lôi về một con gà là ?”

“Đại ca, con gà ở ngay cái trướng đầu tiên, chắc chắn là bảo bối… Ái da! Đại ca đừng đánh, đừng đánh nữa!”

“Gà thì thể là bảo bối gì? A? Ăn trộm con gà mà khơi dậy chiến tranh tiên–ma ? Ta bảo ngươi trộm tin tức! Tin tức hiểu hả!” Người thở hổn hển, xem giận lắm.

Hạt Dẻ Rang Đường

Ta hé mắt quanh. Nghe thêm một lúc thì hiểu: đây chính là loại mà Thư Dương từng – đám ma tộc rỗi , chuyên kiếm cớ gây chiến tranh tiên–ma.

Xui xẻo! Ta rõ ràng chẳng , mà cũng kéo tới đây! Giờ ? Ta yếu ớt đến độ còn bằng con gà thật nữa…

Bỗng kẻ túm lấy nhấc lên:

“Cầm về thì tối nay hầm canh thôi!”

Cái gì!!! Không , tự cứu lấy !

Ta bật mắt:

“Đại ca… tin tức…”

Tên lập tức quăng xa:

“Con gà !!”

Ngươi điên ? Ngươi là ma tộc cơ mà! Thấy gà mà hoảng loạn như thế gì?!

Ta ném cho xây xẩm mặt mày, loạng choạng lên, đầu óc ong ong… phịch xuống đất, đau c.h.ế.t .

“Khụ khụ! Ngươi ngươi tin tức? Tin gì? Nếu thật, sẽ thả ngươi. Không thì… nửa con gà hầm, nửa con gà hấp!”

Ngươi cứ chờ đó!

“He he… Đại ca ơi, ngài phong thần tuấn lãng, khí vũ hiên ngang, nhất định là bậc quân tử lời giữ lời!”

(Thực cũng chỉ bấy nhiêu từ để nịnh hót thôi…)

“Ừm ừm! Có mắt ! Ta chính là ma tộc Chấn Tây Vương!”

Chấn Tây Vương… hả? Chấn thì mặc kệ, cũng chẳng quan tâm.

“Chỉ cần tin tức ngươi đưa đáng tin, chỉ tha cho ngươi, còn ban pháp bảo, mỹ nữ!”

Ta là phượng hoàng cái! Cảm ơn nhé!

Ta vội vàng :

“Chấn Tây Vương minh thần võ! He he… trong cái trướng một , chính là thiếu chủ của ma tộc các ngươi. Nếu bắt đổ vạ cho tiên tộc, để bọn họ tự g.i.ế.c lẫn , chẳng ngươi mát hưởng lợi ?”

“Ồ? Thiếu chủ? Là ai?” Chấn Tây Vương nhíu mày.

Ta cũng ngây … Không ma tộc chỉ một thiếu chủ thôi ?

“Chính là… chính là tên Thư Dương đó…”

Xin nhé, Thư Dương. Sư phụ bảo ngươi chăm sóc , mà kết quả bắt tới đây, kéo ngươi xuống nước thì còn ai kéo!

“Thư Dương…” Chấn Tây Vương nhẩm nhẩm, bừng tỉnh:

“Ồ… ngươi cái tên từ lúc sinh đưa đến tiên tộc con tin hả?”

Cái gì? Con tin??

Không đúng, thể nào! Thằng nhóc nắng gió sáng sủa , cái mà đến cả gà mái là cũng khiến đỏ mặt thẹn thùng … là… con tin??

Ta dè dặt hỏi:

“Hắn… vô dụng ?”

Chấn Tây Vương cau mày:

“Cũng hẳn vô dụng, chỉ là một quân cờ bỏ mà thôi.”

Nương ơi! Mau tới đưa con về!

Rối ren quá! hiểu nổi nữa !

13.

Đang lúc bọn chúng còn lăn tăn cái gọi là “thiếu chủ ma tộc” hữu dụng , thì bên ngoài kẻ vội vàng xông :

“Đại ca! Người tiên giới bên ngoài bỗng nhiên dẫn quân tới !”

“Cái gì? Sao thể? Chúng vốn ở gần chiến trường!” Chấn Tây Vương giật nảy bật dậy!

Ồ hố ~ thấy nhé, thì đây chiến trường ~

Chấn Tây Vương vội vàng chạy ngoài, quên béng luôn . Trong mắt , chắc chỉ là một con gà vô dụng thôi!

Vì để giữ mạng, gà thì gà, chấp!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-phuong-hoang-mao-mao/6.html.]

Ta lén theo ngoài, ai dè lính gác ở cửa chặn .

Không bao lâu, Chấn Tây Vương vội vã , với vẻ mặt cực kỳ phức tạp. Ta hổ đặt quả táo trong tay xuống:

“Đại ca, chuyện gì ?”

Chấn Tây Vương , hệt như thấy quỷ:

“Ngươi là… phượng hoàng?”

Ờ thì đúng , chẳng giống phượng hoàng, nhưng cần gì ngạc nhiên quá thế?

Có vẻ bên ngoài là tới tìm . Trong lòng lập tức thêm khí thế:

!”

“Đại ca, đây? Bên ngoài tiên giới chúng giao con tiểu hắc phượng . Nếu giao thì…” Giọng , nhớ, chính là lão nhị!

Chấn Tây Vương ngẫm một lát:

“Giao thì chắc chắn giao, nhưng thể lợi ích gì. Ngươi đây!”

Nhìn cùng lão nhị thì thầm to nhỏ, chợt thấy bất an…

Đồ trời đánh! Đợi thoát , nhất định sẽ lột da nướng chín cả hai ngươi!

Chúng trói một cây cột, phía đặt sẵn một hố lửa đỏ rực!

Các ngươi từng thấy gà ? Xiên lên một cây gậy, xoay vòng vòng lửa ! Giờ thì chính là con gà đó!

Mối thù báo, xứng là nữ tử!!!

Bị treo lơ lửng, rõ cảnh tượng mắt.

Người dẫn đầu gặp bao giờ, nhưng cưỡi kiếm bên cạnh thì quen quá! Thư Dương!!!!

Ta giãy giụa kêu to:

“Thư Dương! Mau cứu ! Đau c.h.ế.t mất!!!”

Nghe tiếng , Thư Dương toan lao , bên cạnh giữ .

“Chấn Tây Vương, ngươi đường đường là bá chủ một phương của ma tộc, đối xử với một đứa nhỏ thế hợp ?”

Chấn Tây Vương ha hả:

“Đứa nhỏ tầm thường , thể mời cả Chiến Thần tới! Quá đáng giá!”

Chiến Thần? Đại sư ?

Ta mở to mắt, cứu !

Chiến Thần chậm rãi mở miệng:

“Không Chấn Tây Vương qua Phượng tộc Thiên Thế ?”

Chấn Tây Vương cau mày:

“Cái vị tiểu ma vương đó ?”

Ngươi còn dám gọi nương là ma vương !!! Ngươi mới là ma tộc!

Chiến Thần gật đầu:

“Ừm… chính là mẫu của đứa nhỏ …”

Không khí đột nhiên lặng như tờ.

Chấn Tây Vương gượng gạo đầu , run giọng hỏi :

“Mẫu của ngươi… là Thiên Thế?”

Ta gật đầu. Mặt Chấn Tây Vương lập tức vặn vẹo, tay run rẩy chỉ huy lão nhị:

“Mau… mau thả nàng xuống! Đừng để Thiên Thế … nhanh lên!”

Đến câu cuối, giọng khản đặc.

Trời ạ! Nương rốt cuộc tạo nghiệt gì, ma tộc ai cũng sợ nàng đến thế! Đến cả Chiến Thần tới cũng dọa nổi, mà chỉ cần nhắc tới nương là bọn run lẩy bẩy, vội vàng thả ?!

Hại lo sợ hồi hộp cả nửa ngày, cuối cùng chẳng còn chút khí thế nào!

Lão nhị thấy đại ca hoảng hốt, cũng vội chạy tới cởi trói cho . chỉ lo cởi trói, chứ thèm nghĩ đỡ ! Đồ ngu!

Trong ánh mắt kinh hoàng của , rơi thẳng xuống .

“Mau cứu ! Phía là Nghiệp Hỏa đó!!!” tiếng gầm của Chấn Tây Vương vang vọng bên tai.

Nghiệp Hỏa? Thứ lửa thiêu đốt tất cả ?

“Chấn Tây Vương, đồ khốn nhà ngươi…”

Tiếng hét thảm thiết của vang vọng, cả bổ thẳng xuống hố lửa…

 

Loading...