Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiểu Lộc - Chương 7

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-05-22 08:17:19
Lượt xem: 341

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tài lực và sở thích của những khách hàng này, tôi đều nắm rõ như lòng bàn tay.

Cho dù không có Tiểu Lộc, việc kinh doanh của tôi vẫn sẽ phát đạt như thường.

Thời gian trôi nhanh, rất nhanh đã đến giờ tan làm.

Khi người quản lý hôm nay đến báo cáo công việc, tôi đang xem tin tức.

“Một khu tái định cư nào đó xảy ra hỏa hoạn, khiến một người tử vong.”

“Danh tính nạn nhân đang được xác minh.”

Cô ta nhíu mày rồi thở dài nói: “Thật đáng thương.”

Tôi tắt phụt tin tức, đắc ý cười lạnh.

“Đáng thương cái gì?”

“Sống c.h.ế.t có số cả, loại đáng c.h.ế.t từ lâu rồi thì làm sao thoát được?”

Cô gái thấy sắc mặt tôi không tốt thì nhanh chóng báo cáo xong việc rồi vội vàng rời đi.

Tôi đóng cửa tiệm, lái xe đến một khu nhà cũ nát.

Sau khi gõ cửa phòng, tôi nhìn người bên trong, nhàn nhạt nói một câu: “Mọi chuyện đâu vào đấy cả rồi.”

“Mai mày có thể về đi làm tiếp rồi.”

13

Tôi thấy Tiểu Lộc không trả lời thì nhíu mày bước vào phòng.

Trong phòng không bật đèn, dưới ánh trăng sáng vằng vặc, Tiểu Lộc ngồi trên ghế lẳng lặng nhìn chằm chằm vào tôi.

Mắt cô ta sáng lấp lánh, lóe lên thứ ánh sáng mà tôi chưa từng thấy.

Tôi bị cô ta nhìn đến sởn tóc gáy, giọng nói mang theo tức giận.

“Mẹ kiếp, mày điếc à? Nghe thấy thì lên tiếng coi!”

Khóe miệng Tiểu Lộc hơi cong lên, nói ra một câu khiến tôi không ngờ tới.

“Nếu tôi nói, tôi không muốn về đi làm nữa thì sao?”

Khoảnh khắc đó, tôi thậm chí còn tưởng mình nghe nhầm.

Sao cô ta dám chứ?

Tôi bước vài bước tới rồi tức đến mức bật cười.

“Ai cho mày cái gan nói câu như vậy trước mặt ông đây hả?”

“Đừng quên năm đó là ai đã cứu mày!”

Tiểu Lộc thấy tôi tiến lại gần nhưng vẫn vô cùng bình tĩnh.

“Những năm qua, anh dùng chuyện này để uy hiếp, khống chế tôi, chẳng lẽ vẫn chưa bóc lột đủ sao?”

Tôi nhìn cô ta từ trên cao xuống rồi cười lạnh.

“Cái mạng của mày là của tao, mày nên đội ơn tao mới phải.”

“Năm đó nếu không phải tao giúp mày xử lý cái xác, dọn dẹp bãi chiến trường, mày đã sớm bị xử tử hình rồi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/tieu-loc/chuong-7.html.]

Tiểu Lộc cười tự giễu.

“Trước kia tôi còn nhỏ tuổi, không hiểu chuyện, không biết cái gì gọi là tự vệ chính đáng.”

“Hắn xâm phạm tôi còn quay video, cho dù tôi thật sự đánh c.h.ế.t hắn cũng không phạm pháp.”

Cô ta nói đến đây thì nheo mắt lại, giọng nói lạnh lẽo như tuyết mùa đông.

“Huống hồ, cái đồ súc sinh đó căn bản không chết!”

14

Toàn thân tôi run lên, móng tay ghim chặt vào lòng bàn tay.

“Tao thấy mày thật sự điên rồi, còn bắt đầu hoang tưởng nữa.”

“Chảy nhiều m.á.u như vậy, sao có thể không c.h.ế.t được chứ…”

Tiểu Lộc đột ngột đứng phắt dậy, cắt ngang lời tôi.

“Tôi không những biết hắn không c.h.ế.t mà còn biết hôm đó anh căn bản không phải đến cứu tôi.”

“Hạ Giới, nếu anh quên rồi, tôi có thể giúp anh hồi tưởng lại thật kỹ.”

Mắt cô ta lóe lên ánh sáng quỷ dị, từ từ tiến lại gần tôi, tôi thế mà lại vô thức lùi lại một bước vì cô ta ép đến.

Tôi có thể cảm nhận được, Tiểu Lộc đang đứng trước mặt tôi bây giờ hoàn toàn không giống trước đây.

“Hôm đó, anh nhận được tin nhắn của người bạn thân Triệu Dũng.”

“Hắn nói với anh hôm nay vớ được một món hàng cực phẩm, vẫn ở chỗ cũ, bảo anh nhanh chóng đến.”

“Tại sao lại nói là chỗ cũ? Bởi vì loại chuyện này hai thằng súc sinh các anh không phải lần đầu tiên làm.”

“Các anh xâm phạm con gái trong phòng chứa đồ rồi quay video lại, khiến họ không dám báo cảnh sát.”

“Lần này, các anh cũng định làm vậy với tôi.”

“Nhưng anh không ngờ, tôi khác với những cô gái đó, tôi đã phản kháng.”

“Tôi mò được một cái bình hoa, đập vào đầu Triệu Dũng, hắn ngã xuống đất, đỉnh đầu chảy rất nhiều máu.”

“Lúc đó anh xông vào, chắc chắn đã kinh ngạc lắm nhỉ?”

Giọng nói của Tiểu Lộc không nhanh không chậm nhưng lại có một loại sức mạnh vô hình, khiến lòng tôi không ngừng chìm xuống.

“Nhưng không thể không nói, anh thật sự rất thông minh.”

“Anh biết chuyện này nếu xử lý không tốt thì anh và Triệu Dũng đều phải vào tù.”

“Trong khoảng thời gian ngắn như vậy, anh vậy mà có thể nghĩ ra được một đối sách hoàn hảo.”

“Anh giả vờ không quen Triệu Dũng, khoác áo cho tôi, xóa bỏ sự đề phòng của tôi.”

“Rồi lợi dụng lúc tôi hoảng loạn đến mất vía thì mở miệng nói trước là giúp tôi xử lý xác của Triệu Dũng, để trong tiềm thức tôi tin rằng mình đã đánh c.h.ế.t Triệu Dũng.”

“Cuối cùng anh bảo tôi đi trước, tự mình xử lý hiện trường, đưa Triệu Dũng đến bệnh viện cứu chữa.”

“Anh đã bịa ra lời nói dối này rồi dùng mảnh vỡ bình hoa tại hiện trường và video dệt thành một cái lưới, trùm tôi vào trong đó không thể thoát ra, chỉ có thể mặc cho anh sắp đặt.”

“Tuổi xuân, thân thể và lòng tự trọng của tôi, đều trở thành công cụ kiếm tiền của anh.”

“Nếu không phải hôm đó tôi tình cờ nhìn thấy Triệu Dũng trên đường, đời này của tôi đã bị anh ăn tươi nuốt sống, bóc lột đến tận xương tủy rồi nhỉ?”

Loading...