Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiểu Lộc - Chương 4

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-05-22 08:17:12
Lượt xem: 360

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

6

Cô ta chủ động dẫn người đàn ông đi vào phòng riêng, thậm chí còn khoác tay người đàn ông.

Sau khi kết thúc, Tiểu Lộc thậm chí còn chủ động hỏi tôi liệu ngày mai người đàn ông có đến không.

Hành động của Tiểu Lộc, khiến tôi cảm thấy hơi không quen.

Mặc dù kiểu này giúp mấy người đàn ông chịu chi tiền hơn nhưng tôi cứ thấy có gì đó sai sai.

Với mấy khách hàng khác, tuy Tiểu Lộc cũng tỏ ra lả lơi thật đấy nhưng tôi nhìn cái là biết ngay cô ta đang diễn.

Còn người đàn ông này thì khác, Tiểu Lộc lại thật lòng.

Nhưng tôi không tin cô ta lại thật lòng với một gã đàn ông xấu xí đến mức kinh tởm thế.

Chắc chắn có cái gì đó mờ ám ở đây.

Thời gian cứ thế trôi, hạt giống nghi ngờ trong lòng tôi cũng dần nảy mầm, mọc rễ cắm sâu, khiến tôi ngứa ngáy khó chịu trong lòng.

Hôm đó, tôi lại gặp Tiểu Lộc ngay sau khi cô ta tiếp xong khách hàng kia.

Hai mắt cô ta lờ đờ, mặt đỏ bừng, trên trán trắng nõn lấm tấm mồ hôi.

CMN đồ dâm đãng!

Tôi chửi thầm một câu, không thể nhịn nổi nữa mà vồ lấy bóp cổ cô ta rồi ghì mạnh vào tường.

"Mày với nó làm cái gì trong đó?"

"Tao đây làm ăn đàng hoàng đấy nhé, mày đừng quên quy tắc của tiệm!"

Tuy muốn kiếm tiền nhanh thật nhưng tôi chưa bao giờ dám phạm pháp.

Mấy đứa con gái trước khi vào làm đều phải qua huấn luyện nghiêm ngặt.

Lúc tiếp khách xem phim thì phải tuân thủ quy tắc, phải có giới hạn của bản thân, tuyệt đối không được làm trái luật.

Trong phòng có rất nhiều nút báo động ẩn, chỉ cần khách vượt quá giới hạn, các cô gái sẽ ấn nút.

Tôi nhận được tín hiệu, sẽ dẫn người xông vào ngay.

Nhờ cẩn thận thế nên tiệm tôi mở cả năm nay chưa xảy ra chuyện gì.

Dù không tin Tiểu Lộc dám làm gì mờ ám với người đàn ông đó nhưng cái vẻ này của cô ta làm tôi thấy bất an.

"Tôi có thể làm gì với anh ta chứ? Anh nghĩ nhiều rồi."

Tiểu Lộc nói xong câu đó thì vội vàng bỏ đi. Tôi để ý, lúc cô ta nói câu đó thì mắt cứ liếc về phía dưới bên phải. Cô ta đang nói dối.

Đúng là đồ đê tiện!

Tôi đ.ấ.m mạnh một cái vào tường, khiến khớp ngón tay rớm máu.

Lúc này, cuối cùng tôi cũng hạ quyết tâm làm một chuyện.

Mà cái tôi của lúc đó, không ngờ được rằng, việc này sẽ là quyết định ngu xuẩn nhất đời mình.

7

Ngày hôm sau, người đàn ông kia vẫn đến đúng giờ. Khẩu trang, mũ lưỡi trai và một xấp tiền ném thẳng vào mặt tôi.

Lần này, tôi thăm dò hỏi anh ta.

"Ông chủ, cô gái thế nào, anh có ưng ý không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-loc/chuong-4.html.]

Tưởng anh ta sẽ lộ vẻ hài lòng nhưng không ngờ phản ứng của anh ta lại khiến tôi bất ngờ.

Anh ta vẫn bình tĩnh mà thản nhiên ném lại một câu: "Cũng tạm."

Nhưng tôi thấy rõ ràng, trong đáy mắt anh ta thoáng qua một tia sợ hãi.

Đợi anh ta và Tiểu Lộc vào phòng, tôi lẻn theo rồi áp tai sát cửa.

Ban đầu, bên trong im như tờ, cứ như hai đứa biến thành tượng đá.

Dần dần, bắt đầu có tiếng động nhỏ.

Âm thanh đó cực kỳ quái dị, tôi chưa nghe bao giờ, cũng không biết phát ra từ cái gì.

Ngay khi tôi đang nín thở nghe cho rõ thì hiệu ứng âm thanh mở đầu phim bất ngờ vang lên chói tai, làm tôi giật mình suýt đập đầu vào cửa.

Tôi thấy âm thanh bên trong đã bị phim che lấp hết thì đứng dậy đi về lại văn phòng.

Tôi hóa trái cửa văn phòng lại rồi ngồi xuống trước máy tính.

Đứng lên, ngồi xuống. Đứng lên, ngồi xuống.

Tôi cứ lặp lại mấy lần nhưng vẫn không dứt khoát được.

Thực ra, tôi có một bí mật chưa nói với ai.

Tất cả các phòng trong tiệm, tôi đều lắp camera hết rồi.

Mấy cái camera này tôi tốn khối tiền, giấu kỹ lắm, người bình thường không tài nào phát hiện ra đâu.

Nhưng tôi chưa từng mở mấy cái camera đó lên cả.

Vì điểm thu hút khách nhất của tiệm tôi chính là sự riêng tư.

Không gian kín đáo, tiếng phim át hết mọi thứ, ánh sáng lờ mờ, không gì tạo cảm giác an toàn hơn thế nữa.

Ở đây, người ta có thể trút bỏ hết những mặt tối sâu kín trong lòng.

Nếu mấy khách hàng mà biết tôi lắp camera trong phòng, chắc chắn sẽ không bao giờ quay lại nữa.

Mấy ông sếp tai to mặt lớn lắm tiền nhiều của kia, càng có thể gây chuyện với tôi.

Vì vậy, tôi chưa từng có ý định bật camera lên.

Nhưng Tiểu Lộc và người đàn ông đó, cứ như hai con sâu bọ lắm chân, cào cấu trong lòng tôi, làm tôi ngứa ngáy không yên, ăn không ngon ngủ không yên.

Hôm nay, tôi nhất định phải biết hai người họ làm cái gì trong đó!

Tôi nghĩ đến đây thì hạ quyết tâm, ngồi phịch xuống trước máy tính, mở một phần mềm ẩn lên.

Tôi tìm phòng của hai người họ trong phần mềm rồi run rẩy nhấp vào màn hình theo dõi.

Tôi vừa thấy cảnh tượng trên màn hình thì như bị điện giật, hét lên một tiếng rồi bật dậy.

8

Trong video giám sát, Tiểu Lộc mắt đỏ ngầu, mặt mày hung tợn dùng một chiếc tất lụa siết chặt cổ người đàn ông.

Người đàn ông môi tím ngắt, mặt tái mét, bất động như đã chết.

Dưới camera HD, đôi mắt mở trừng trừng của anh ta cứ như đang trừng trừng nhìn tôi, khiến tôi nổi hết da gà.

Tôi luống cuống tắt phần mềm giám sát, mở cửa bước ra ngoài.

Tôi hít sâu một hơi, cố gắng bình tĩnh lại.

Loading...