Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

TIẾNG RÊN CỦA TƯỢNG ĐẤT SÉT - CHƯƠNG 1

Cập nhật lúc: 2024-12-24 23:51:38
Lượt xem: 3,896

01

Ông tay trái cầm tượng đất, tay dắt đàn bà trong phòng.

Người đàn bà nguyên tại chỗ, dường như phòng cùng ông.

Ông sầm mặt: "Không thì thôi, đằng còn nhiều xếp hàng lắm."

Người đàn ông cùng đàn bà hung hăng đẩy đàn bà một cái.

"Triệu gia bảo cô gì thì nấy. Nếu cô lời, về nhà sẽ ly hôn với cô."

Ông và đàn bà phòng lâu, trong phòng liền truyền tiếng thở dốc của hai .

ở bên ngoài thấy khó chịu, nhưng đàn ông đến say sưa.

Đợi đàn bà , mặt mũi ả đỏ bừng.

Người đàn ông hỏi: "Thành ?"

Người đàn bà ngượng ngùng gật đầu.

Người đàn ông lập tức mở hòm: "Triệu gia, một triệu đều là của ông."

02

Ban đầu sống cùng ông và ba bác.

Nhà ở trong khe núi sâu là một hộ m.á.u mặt nhất, ngay cả trưởng làng cũng cung kính với ông.

mười mấy năm trong làng từng xảy một biến cố lớn, phá vỡ tất cả những điều vốn dĩ đó.

Ông ép bất đắc dĩ, khỏi làng học một nghề thủ công – nặn đất sét.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Nặn đất sét ở cái chốn thâm sơn cùng cốc chúng vốn là chuyện gì hiếm lạ.

Hơn nữa tượng đất ông nặn, theo cách của trong làng chúng đều là cực kỳ xí.

ông học nghề thành tài về làng mới mấy ngày, đến hỏi thăm chỗ ở của nhà .

Người đến đẩy cửa, liền đặt một hòm tiền lớn lên bàn.

"Triệu gia, bé trai, chỉ cần bé trai."

Sau khi xong vụ mua bán , từ đó đến nhà càng nườm nượp dứt.

và ông cũng sống một cuộc sống khiến hâm mộ.

vị khách hôm nay đến nhiều yêu cầu.

"Triệu gia, thể nặn cho nhiều thêm mấy tượng , chọn kỹ một chút."

Ông chẳng buồn ngẩng đầu.

"Thêm một tượng, thêm một triệu."

Người đàn ông chẳng do dự, ba hòm tiền đầy ắp, đẩy tới bên tay ông.

Ông lập tức lấy đồ nghề của , chẳng mấy chốc ba tượng đất nặn xong.

Vợ của mấy tiền đúng là xinh , ông kéo đàn bà trong phòng.

Lần ông và đàn bà trong đó lâu hơn khi. Âm thanh hai phát cũng lớn hơn khi.

Đợi lúc , đàn bà gần như ngã trong lòng đàn ông, còn ông trông cũng mệt mỏi.

Người đàn bà gật đầu với đàn ông.

Người đàn ông ha hả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/tieng-ren-cua-tuong-dat-set/chuong-1.html.]

"Không hổ là Triệu gia. sẽ giới thiệu thêm nhiều bạn bè đến."

03

Đợi bọn họ , ông bước thấp bước cao căn nhà nhỏ phía .

Ba ngày liền, ông đều ngoài, nghĩ chắc ông mệt quá sinh bệnh .

Ông chỉ cho mang cơm ba bữa đặt ở cửa căn nhà nhỏ, ngoài cho quản chuyện gì khác.

Phòng của ông và căn nhà nhỏ phía , đối với đều là cấm địa.

Có một đuổi theo một con thỏ hoang, chỉ mới đến gần căn nhà nhỏ, ông chẳng chẳng rằng đánh một trận nhừ tử.

Hôm nay đến tìm ông, nhưng bệnh của ông vẫn khỏi, định đuổi đàn bà .

đàn bà nọ quyến rũ nắm lấy tay , mân mê qua .

"Cậu nhóc, năm nay mười mấy ?"

"Mười… mười sáu ạ."

"Ôi chao, đến lúc đàn ông nhỉ."

hiểu lắm lời đàn bà , nhưng từ biểu cảm của ả , đoán chắc những lời ý gì.

miệng dường như theo sự điều khiển của nữa.

"Hay là, cháu nặn cho cô một tượng nhé."

Người đàn bà chỉ ngẩn một thoáng, lớn kiêng nể gì.

hình yêu kiều của ả , chỉ cảm thấy thật nhỏ bé.

"Đợi thêm một tối ?"

ngẩng đầu, ông run rẩy bước .

04

Người đàn bà thấy ông đến, giống như thấy Bồ Tát sống, lập tức vứt sang một bên.

quỳ xuống chân ông, ôm lấy đùi ông .

"Tối nay chồng về, bỏ . Chỉ cần Triệu gia hôm nay cho mang một tượng nhỏ về, đưa một nghìn vạn!"

Thấy ông vẫn động tĩnh gì, đàn bà hứa hẹn.

"Chỉ cần tượng nhỏ , thể giữ vững địa vị đại thái thái. Ngày mai, , tối nay! sẽ cho đưa thêm một nghìn vạn nữa đến kính biếu ông!"

Trong mắt , những thứ ông nặn thậm chí còn coi là .

Sao trong mắt mấy tiền , hai nghìn vạn chỉ để mua một đống bùn đất thế nhỉ.

Ông thấy đàn bà nước mắt lưng tròng khẩn cầu ông, bèn khẽ gật đầu, đồng ý.

Đợi đàn bà , ông một nữa căn nhà nhỏ phía .

Mùi tanh hôi nồng nặc từ trong căn nhà nhỏ bay .

Mấy ngày liền, mùi lúc nào ngừng.

Rốt cuộc ông thế?

Ông đang uống thuốc ? thuốc sắc cũng mùi .

 

Loading...