Tiền người chết: Người sống không nên dùng tiền người chết - Chap 3

Cập nhật lúc: 2025-04-25 11:21:24
Lượt xem: 91

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

May mà nhà họ Mã dễ chuyện hơn.

 

Sau khi cho là phóng viên, kiên nhẫn thuyết phục thì cuối cùng cũng moi chút thông tin.

 

“Quan tài của em trai chị đưa về lúc nào ạ?” Đây là điều quan tâm nhất, nên hỏi ngay câu đầu tiên.

chợt nhận một gương mặt quen thuộc, liền hét lên: “Đội trưởng Hoàng! Em là Thẩm Xuyên đây! Mau thả em !”

 

- đó chính là cảnh sát Hoàng còn mấy là nhóm mai phục.

 

Anh rọi đèn mặt , tức mà bật : “Lại là ?

 

cứ tưởng bọn chúng chia tiền đều đ.á.n.h ...

 

Không hiểu ngày Thẩm Tư Cường chịu !”

 

Anh hiệu thả còn mấy tên thì áp giải về đồn.

 

Dĩ nhiên, cũng “quá giang” xe cảnh sát về theo.

 

Người trả lời là chị gái của Mã Khoa Kiệt.

 

Cô nheo mắt, vẻ mặt ngơ ngác như hiểu đang gì: “Đưa về? Từ cơ?”

 

“Từ nhà Trần Phương chứ !”

 

“Không chứ?

 

Lễ cưới âm tổ chức ở nhà mà, xong nghi lễ là khiêng quan tài chôn luôn, hai họ chôn cùng ...

 

Chuyện mới xảy tuần , cả nhà đều tận mắt chứng kiến.”

 

Cái gì cơ?

 

sững .

 

Lễ cưới âm tổ chức từ tuần , còn diễn ở nhà họ Mã?

 

Vậy thì bữa tiệc ba ngày ở nhà Trần Phương là ?

 

Hơn nữa, vợ của Trần Phương mới mất năm ngày...

 

Nghĩ tới đây, rùng một cái - chẳng lẽ bữa cưới đó là... ma tổ chức?

 

nhà họ Mã lý do gì để lừa cả.

 

Chuyện lớn như thế, cả làng ai cũng thấy, chỉ cần hỏi vài .

 

Nếu vợ Trần Phương chôn cùng Mã Khoa Kiệt từ tuần thì trong quan tài ở nhà Trần Phương là ai?

 

Trở về toà soạn, cô thực tập sinh Lưu Hy Nhiên nhảy chân sáo đến, báo tin tra thông tin nhờ.

 

“Trong ba tháng qua, các thị trấn trong thành phố tổng cộng tổ chức mười chín lễ cưới âm, trung bình mỗi tuần một đến hai vụ.

 

Mà đó mới chỉ là chúng , thể còn nhiều hơn...” - cô nhíu mày.

 

“Bình thường mê tín như ?

 

Em từ nhỏ đến lớn chỉ vài , cả năm may mới hai ba vụ thôi.”

 

đống tư liệu cô sắp xếp, lặng lẽ suy nghĩ.

 

Tần suất cưới âm bất thường, nghi lễ dư thừa, khách mời kỳ quái, tiền âm phủ lạ lùng, tên cướp c.h.ế.t bất ngờ...

 

Tất cả chắc chắn một sợi dây liên kết nào đó.

 

là gì?

 

4

 

Người thường đến đây chắc sẽ chờ kết quả điều tra của cảnh sát, dù thì tâm lý Trần Phương cũng vững, chắc chẳng cầm cự quá một ngày.

 

thì thể.

 

Không tin độc quyền và thông tin sâu, bài phóng sự của thể nổi bật?

 

Làm nghề báo mà, sống là nhờ tin tức độc.

 

nhớ đến cái quan tài ở nhà Trần Phương.

 

Tuy cảnh sát nghi ngờ và giữ Trần Phương để điều tra nhưng dường như vẫn tìm manh mối từ chiếc quan tài .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/tien-nguoi-chet-nguoi-song-khong-nen-dung-tien-nguoi-chet/chap-3.html.]

 

quyết định nhân lúc Trần Phương vắng nhà, điều tra một chuyến nữa.

 

Chỉ trong một ngày, ghé nhà họ Mã, toà soạn phân tích dữ liệu, giờ chạy sang nhà Trần Phương...

 

Lúc đến nơi thì trời tối om.

 

Đi ngang tiệm tạp hóa ở đầu làng, ghé mua cái đèn pin nhưng bước thấy bà chủ với ánh mắt đầy trách móc.

 

lập tức hiểu lý do, ngượng ngùng : “Chị , thật xin . Cảnh sát hỏi em, em thể .”

 

Bà chủ thở dài: “Cảnh sát đến tiệm hỏi đủ thứ, để trong làng thấy...

 

Mấy hôm nay chẳng ai dám mua hàng nữa.”

 

còn đang định vài lời xin thì bà bỗng nhỏ giọng, ánh mắt lóe lên sự tò mò: “À đúng , hồi nãy thấy cái ...”

 

“Người rơi tiền âm phủ mà chị đưa em ?” - lập tức phản ứng.

 

Ông gật đầu, liền lao khỏi tiệm.

 

Khi tới gần nhà Trần Phương, bắt đầu chậm , cúi thấp để ẩn trong bóng tối.

 

Trong màn đêm nhập nhoạng, vài luồng sáng đèn pin lấp loáng con đường đất, mấy đàn ông đang tụ tập cửa nhà Trần Phương, lén lút gì đó.

 

Tuy họ thỉnh thoảng chuyện đùa nhưng đều giữ giọng nhỏ, rõ ràng hàng xóm phát hiện.

 

Chẳng mấy chốc, cánh cửa khóa chặt bọn họ cạy .

 

Cả nhóm nối đuôi nhà nhưng bật đèn, tiếp tục hành động trong im lặng.

 

Qua ánh sáng lờ mờ, thấy họ mở nắp quan tài, đang lục lọi thứ gì đó bên trong.

 

Họ là ai?

 

Sao mò tới nhà Trần Phương giữa đêm?

 

Họ đang lấy gì trong quan tài?

 

Trần Phương đang tạm giữ?

 

Chẳng mấy chốc, nhóm xách vài cái túi.

 

Vì đường quê gồ ghề, một bất cẩn trượt chân, túi tay văng xuống đất, thứ bên trong rơi tứ tung.

 

Cả đám cuống cuồng cúi xuống nhặt, quên trách móc rơi.

 

Trời tối quá, chỉ lờ mờ thấy là những mảnh giấy hình như... tiền?

 

Là tiền âm phủ tiền thật?

 

chắc, liền chỉnh điện thoại sang chế độ nhạy sáng cao nhất, định chụp lén một tấm bằng chứng.

 

“Tách!” - ánh sáng lóe lên sáng bừng cả khung cảnh.

 

thầm kêu khổ - quá lâu điều tra thực địa, quên tắt đèn flash!

 

Thế là phát hiện ngay lập tức!

 

cũng kịp rõ bên trong những cái túi - bộ là từng xấp tiền 100 tệ, ít nhất cũng cả triệu nhân dân tệ!

 

Không chần chừ, hít sâu một đầu bỏ chạy về hướng đầu làng.

 

Đám phía cũng lập tức đuổi theo.

 

May mà nghề báo luyện cho thể lực , chạy một hồi thì bỏ xa bọn họ.

 

chạy một đoạn, tiếng la hét phía ngày càng lớn, tò mò ngoái - sững !

 

Đuổi theo giờ chỉ bốn lúc đầu, mà tăng lên thành cả chục còn chia thành hai nhóm...

 

còn kịp hiểu chuyện gì, phía đột nhiên hai bóng to lớn lao , vật ngã xuống đất.

 

vùng vẫy thế nào cũng thoát .

 

tuyệt vọng nghĩ - xong , sự nghiệp báo của tới đây là hết . Không báo sẽ đăng cáo phó thế nào...

 

ngay đó - “bụp bụp bụp” - thêm vài nữa cũng đè ngã.

 

Mấy kẻ bắt hợp với nhóm đó vài đèn pin công suất lớn bật lên, quét qua từng .

Loading...