Châu Thành Nguyệt nghiến răng nói:
"Công ty của anh tôi vốn là của cha chị ta để lại làm của hồi môn.
"Tôi cũng không muốn chị ta lấy đi số tiền này, là anh tôi đã gây dựng nên nó từ lúc còn là một công ty nhỏ xíu.
"Chắc anh ấy kéo dài chuyện ly hôn cũng là đang tính toán."
Triệu Tư Vân vô thức lẩm bẩm:
"Giá như cô ta biến mất thì tốt biết bao, mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn, tất cả sẽ là của anh Huy…
"Em có thể lập tức kết hôn với anh ấy."
Tôi lặng người nghe đoạn ghi âm.
Mùa hè đã qua, trời đang dần se lạnh.
Cũng đến lúc lật bài ngửa rồi.
Quyền chủ động phải nằm trong tay tôi, khiến bọn họ không kịp trở tay.
Tôi gửi đi một tin nhắn.
[Bố mẹ và em trai cô Triệu đã biết cô ta bám lấy đại gia chưa?]
Ngay hôm sau, bố mẹ của Triệu Tư Vân dẫn theo một đám người đến công ty làm loạn.
Phán Phán đứng trong đám đông, livestream trực tiếp cho tôi.
Mấy người phụ nữ trung niên ngồi bệt xuống đất, vừa khóc vừa lăn lộn.
Hoàn toàn không màng đến thể diện của con gái mình.
"Kêu giám đốc của các người ra đây!"
"Làm bụng con gái tôi to thế này rồi, còn không mau cưới nó!"
"Lũ nhà giàu các người thật là ức h.i.ế.p người nghèo mà!"
"Không cưới? Được thôi! Vậy thì bồi thường tiền đi!"
Tập đoàn Vãn Huy có tiếng trong khu vực, sự việc nhanh chóng thu hút truyền thông chụp ảnh, quay phim rầm rộ.
Bây giờ, không gì hấp dẫn hơn drama ngoại tình của giới nhà giàu.
Triệu Tư Vân bị kéo giật đến mức tóc tai rối bù, nước mắt ngắn dài, nhưng không thể làm gì khác.
Châu Thành Huy mặt mày đen kịt, ra lệnh bảo vệ giải tán đám đông, đuổi hết nhà họ Triệu ra ngoài.
Anh ta chỉ cho trợ lý đưa Triệu Tư Vân rời đi, đôi mắt đỏ hoe, không dám phát biểu câu nào.
Chắc chắn anh ta muốn chọn "chiến thuật im lặng".
Trong nội bộ công ty, ai nấy đều xôn xao, ăn dưa cực kỳ nhiệt tình.
Và tôi, tất nhiên đã chọn đúng thời điểm.
Cuối thu là lúc hợp đồng của nhiều công ty đối tác hết hạn, cần tái ký.
Ngay lúc này, một tin tiêu cực về chủ tịch công ty không phải là điều tốt đẹp gì.
Tôi gửi tin nhắn cho Phán Phán:
[Mọi người bên công ty mới chuẩn bị sẵn sàng, sắp có việc làm rồi.]
Nhưng thế vẫn chưa đủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/tien-la-cua-chi-chong-chi-nhuong-em/6.html.]
Lửa phải cháy mạnh hơn nữa.
Bố mẹ và em trai của Triệu Tư Vân sau khi bị đuổi khỏi công ty, lại đến biệt thự gây chuyện.
Lúc đó tôi đang tưới hoa trong vườn.
Bọn họ la hét om sòm, giẫm nát cả những khóm hoa tôi cẩn thận chăm sóc.
Mắt nhìn quanh biệt thự, đảo liên tục như đang tính toán.
Sau đó, không biết chúng bàn bạc với nhau thế nào.
Em trai của Triệu Tư Vân đỡ lấy cô ta, ngồi phịch xuống ghế salon.
Giọng điệu vô cùng thô lỗ:
"Bà chính là con mụ già đó hả?"
"Chồng bà ngủ với em gái tôi, tôi khuyên bà biết điều một chút, mau nhường chỗ đi."
Bố của cô ta vén áo hở cả bụng phệ, dí điếu thuốc đang cháy xuống ghế salon da thật.
Tôi vẫn đứng đó, bình tĩnh.
Ngay khi ấy, một loạt phóng viên đã được tôi bố trí sẵn, lập tức lao vào.
Những kẻ đó chẳng hề thấy mất mặt.
Dù sao thì, so với việc trở thành thông gia với hào môn, thể diện của họ chẳng đáng một xu.
Châu Thành Huy vội vã trở về, vừa nhìn thấy cảnh tượng này, cuối cùng không nhịn được nữa, quát lớn:
"Bảo vệ đâu? Ai cho bọn họ vào đây?!"
Tôi chỉ khẽ mỉm cười.
Với hệ thống bảo vệ nghiêm ngặt của biệt thự này, nếu không có sự cho phép của tôi, bọn họ làm sao vào được?
Tôi khẽ véo đùi mình, giọng nghẹn ngào, ánh mắt tuyệt vọng nhìn Châu Thành Huy.
"Châu Thành Huy… bọn họ nói… cô ta mang thai con của anh… Anh… Anh…"
Châu Thành Huy vội vã thanh minh:
"Không phải như em nghĩ đâu, Vãn Du! Không phải! Chỉ là tai nạn thôi! Anh uống say mà!"
Tôi "choáng váng", khụy xuống ghế.
Nhân lúc này, tôi nhanh chóng nhắn tin cho Phán Phán.
[Chuẩn bị thu lưới.]
Ngôi nhà rối tung rối mù, phóng viên đã thu thập đủ tin tức.
Họ hả hê rời đi, chờ ngày tung lên mạng tin nóng "Tiểu tam đại náo nhà chính thất".
Bọn họ sắp bị chửi đến tan nát rồi.
Ngay khi Châu Thành Nguyệt chạy đến, cô ta liền vội vàng đỡ lấy Triệu Tư Vân.
"Anh, Vân Vân đang mang thai, đừng làm cô ấy tức giận. Tất cả là do cha mẹ cô ấy gây ra, đúng là phiền phức."
Triệu Tư Vân nước mắt lưng tròng, nắm chặt cánh tay Châu Thành Huy, giọng run rẩy:
"Bố mẹ ép em, ép em phải nói ai là cha đứa bé, nếu không sẽ bắt em phá thai!
"Họ đánh em, kéo em đến đây, em không muốn làm ầm ĩ thế này đâu!"