Thuyết Về Việc Kẻ Làm Công Ăn Lương Chinh Phục Boss Mạnh Nhất Ra Sao - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-10-10 18:24:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thang máy dành cho lãnh đạo cấp cao chỉ thể khởi động bằng thẻ. Ý định bỏ chạy lóe lên trong đầu Thẩm Nhuận thì trưởng phòng Nhậm thong thả bước thang máy.

 

Cánh cửa thang máy phía nhanh chóng khép , giống như miệng của một con quái vật khổng lồ đang đóng sập.

 

Chuyện vẻ kỳ quái ngang với việc Trump phỏng vấn nhân viên dọn dẹp Nhà Trắng, Elon Musk phỏng vấn lễ tân công ty.

 

Tim Thẩm Nhuận đập thình thịch, cô nắm chặt chiếc túi vải bố rẻ tiền trong tay.

 

Từ văn phòng phía vọng một giọng nam trầm : “Là cô Thẩm ? Mời .”

 

Sự việc đến mức , Thẩm Nhuận chỉ đành dũng bước . Khi rõ bóng bàn việc, cô trợn tròn mắt: “Lục Khoát!” Nói xong mới nhận bất lịch sự, vội vàng bổ sung: “Chủ tịch.”

 

Vị chủ tịch Lục cô cũng quen , là nhân vật thường xuyên xuất hiện trang nhất các tạp chí tài chính quốc tế. Từ nhỏ theo lão chủ tịch Lục lăn lộn thương trường, từ khi chính thức tiếp quản Tán Dực năm ngoái, danh xưng cũng chính thức nâng cấp từ ‘Tổng giám đốc Lục’ thành ‘Chủ tịch Lục’. Ngoại hình trẻ trung, tuấn tú, nổi bật hơn cả trong ảnh tạp chí – xem lừa đảo .

 

mà, trong lòng cô càng chút tự tin nào, một nhân vật nổi tiếng cầu như phỏng vấn cô? Đùa ??

 

Lục Khoát dường như thấu sự lo lắng trong lòng cô, giơ tay hiệu: “Mời .”

 

Giọng điệu ôn hòa nhưng thể từ chối.

 

Trong lúc Thẩm Nhuận đang kéo ghế, Lục Khoát kín đáo đ.á.n.h giá cô một lượt.

 

Phải , ngoại hình của cô Thẩm hơn nhiều so với trong ảnh, dù ảnh chứng minh thư thể nổi bật những ưu điểm như làn da trắng sứ sống mũi cao, nhưng ưu điểm ngoại hình điều Lục Khoát mong , quả thật nhiều từ nhỏ hưởng lợi từ nhan sắc, trong tính cách ít nhiều sẽ phần kiêu ngạo.

Anan

 

May mắn , vẻ ngoài hiền lành, thật thà toát từ ánh mắt cô bù đắp cho ‘khuyết điểm’ về ngoại hình. Lục Khoát gạt bỏ chút hài lòng trong lòng, đẩy gọng kính, mỉm dò hỏi: “Xin cô Thẩm, để cô vội vàng đến đây, hy vọng lỡ việc của cô.”

 

— Đây là đang thăm dò xem cô nhận lời mời việc từ công ty khác . Lục Khoát tự tin rằng công ty nào đãi ngộ hơn Tán Dực, nên đây chỉ là lời xã giao thông thường trong công việc.

 

Không ngờ một nhân vật tầm cỡ thế giới chuyện hòa nhã như , Thẩm Nhuận chút lâng lâng, lắp bắp : “Không… ạ, thật cũng khá rảnh.”

 

Cô với vẻ mặt ngây thơ đến ngốc nghếch, gãi đầu: “ vẫn tìm việc , ngoài công ty của quý vị , công ty nào để mắt đến cả.”

 

Lời quá thật thà, đến nỗi Lục Khoát tiếp lời thế nào, một tiếng, tùy tiện lấp liếm: “Chim khôn chọn cành mà đậu, lẽ đây là duyên phận giữa cô và Tán Dực.”

 

Anh thấu bản chất gà mờ của Thẩm Nhuận, dùng giọng điệu đầy mê hoặc để thuyết phục: “Cô Thẩm, xem kỹ lý lịch của cô, cho rằng cô phù hợp với vị trí .”

 

Thẩm Nhuận ngượng ngùng: “Haha, cũng hợp đến thế nhỉ? Trình độ học vấn và năng lực của hình như đạt yêu cầu tuyển dụng thông thường của quý tập đoàn.”

 

Lục Khoát: “…” Cũng cần thiết thật thà đến .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/thuyet-ve-viec-ke-lam-cong-an-luong-chinh-phuc-boss-manh-nhat-ra-sao/chuong-3.html.]

 

Anh chỉ đành tiếp tục lấp liếm, khan một tiếng: “Cô Thẩm lo lắng quá , thực …”

 

Anh mỉm , nhanh chậm : “Tập đoàn chúng cần chăm sóc một bệnh nhân đặc biệt. Cô học đại học chuyên ngành điều dưỡng, hơn nữa đây từng kinh nghiệm việc tại công ty đối tác của Tán Dực, những điều đều là ưu thế của cô.”

 

Ánh mắt lóe lên: “Tình trạng của bệnh nhân đó tuy đặc biệt, nhưng việc chăm sóc hề phức tạp, cô chỉ cần đơn giản sắp xếp chế độ ăn uống sinh hoạt của , và ghi chép tình trạng hàng ngày của .”

 

Thẩm Nhuận trợn tròn mắt: “Chỉ thôi ạ? Mức lương quý vị trả cao quá đấy.”

 

Còn nhân viên chê lương cao nữa hở…

 

Lục Khoát dần quen với lối suy nghĩ thẳng thắn đến mức khác thường của cô, vẫn giữ vững nụ : “Bệnh nhân ý nghĩa lớn đối với chúng , đây cũng là lý do vì gặp cô để trao đổi trực tiếp.”

 

Anh tiếp tục nửa thật nửa giả mà hứa hẹn viễn cảnh: “Cô đấy, chúng là một tập đoàn d.ư.ợ.c sinh học. Triệu chứng của bệnh nhân cực kỳ hiếm gặp, một khi giải mã , lẽ sẽ mang phúc lợi cho nhân loại, danh tiếng và địa vị đạt sẽ là thể tưởng tượng nổi. So với những điều đó, tiền lương chỉ là hạt cát trong sa mạc. Nếu cô thể hiện , còn thể phá lệ thăng chức tăng lương cho cô.”

 

Biết bao nhiêu ông trùm thương trường từng Lục Khoát tính kế, huống chi là một cô gái mới nghề như Thẩm Nhuận, cô khỏi siết chặt hai nắm đấm, lòng dần trở nên nóng rực.

 

Lục Khoát khóe môi khẽ cong lên, giọng điệu chân thành vẽ một tương lai tươi : “Cô Thẩm, tuy trình độ học vấn và năng lực của cô là xuất sắc nhất trong các ứng viên, nhưng ngay từ cái đầu tiên, thấy ở cô tiềm năng vô hạn. Từ góc độ cá nhân, chỉ cần cô việc chăm chỉ, công ty sẽ bạc đãi cô. Từ góc độ tập đoàn, vị trí của cô thể mang lợi ích khổng lồ, hơn nữa còn là hành động thiện nguyện vì nhân loại. Đến lúc đó, cô sẽ là công thần ghi danh sử sách.”

 

Thẩm Nhuận dần trở nên xúc động, cứ như thể cô trở cái năm đầu tiên đeo khăn quàng đỏ và tuyên thệ lá cờ Tổ quốc .

 

Rõ ràng hai vẫn đang bàn về nội dung công việc, nhưng một hồi trao đổi, như thể Thẩm Nhuận chính thức . Chủ tịch Lục khẽ thở một , ánh mắt rực lửa Thẩm Nhuận: “Nói cho , cô Thẩm, cô tự tin thành công việc ?”

 

Ngay cả khi Thẩm Nhuận do dự, dư hai chữ trong thẻ ngân hàng và tin nhắn quấy rối mời cô streamer nội dung nhạy cảm từ một công ty truyền thông vớ vẩn cũng cho phép cô do dự thêm nữa.

 

— Hơn nữa, việc trở thành nhân viên chính thức của tập đoàn Tán Dực trở thành nỗi ám ảnh trong lòng cô.

 

Ánh mắt cô sáng rực, kiên định : “ !”

 

Sắc mặt Lục Khoát đổi, lưng lặng lẽ thả lỏng một chút.

 

Anh mỉm chìa tay với cô: “Chào mừng cô gia nhập, cô Thẩm.” Anh đồng hồ: “Sáng mai chín rưỡi cô cần đến công ty để thực hiện ngày thử việc đầu tiên, thời gian thuận tiện ?”

 

Thẩm Nhuận gật đầu đồng ý, Lục Khoát động tác mời: “Về mức lương, phúc lợi ngày lễ, thời gian thử việc và thực tập… sẽ do trưởng phòng Nhân sự thông báo chi tiết, cô đang đợi cô ở ngoài.”

 

Lục Khoát tiễn cô , cho đến khi bóng lưng cô biến mất khỏi tầm mắt, nụ thiện và hòa nhã môi mới dần phai nhạt.

 

Anh tùy tiện gọi điện thoại nội bộ công ty, trợ lý nhanh chóng mang đến một bộ tài liệu dài mười trang – đó ghi chép chi tiết về cuộc đời của Thẩm Nhuận, thậm chí cả năm cô gia nhập Đội Thiếu niên Tiên phong cũng ghi chép rõ ràng.

 

 

Loading...