Thuở , tổ phụ mới tròn hai mươi tuổi, là thợ săn trong làng, tuổi vẫn thành .
Tuổi trẻ tài cao, khí phách ngút trời, ông núi nhẹ nhàng, linh hoạt. Giương cung, b.ắ.n tên, bách phát bách trúng. Tổ phụ kể rằng cuộc sống lúc đó sung túc, mỗi ngày đều thu hoạch nhiều và mang chợ bán. Lông thú giá trị, mùa đông may áo giữ ấm ! Vì , cứ mỗi độ thu về, tổ phụ đem những tấm da thú ông cất giữ từ chợ. Nhờ b.ắ.n tên chính xác, da thú ông săn đều nguyên vẹn! Phần lớn đều các phú thương tranh mua. Có tiền, tổ phụ yên tâm ở nhà qua mùa đông, rảnh rỗi lên núi tìm chút vận may.
Cuộc kỳ ngộ , cũng bắt đầu từ mùa đông lạnh giá năm đó. Mùa đông năm đặc biệt lạnh, gió lạnh như lưỡi d.a.o sắc bén cắt da, thấu xương.
Ngày hôm đó, tổ phụ đang trong nhà thưởng . Đến trưa, hiểu vì , ông dạo quanh vách đá bên sông. Trời đông lạnh giá, thời tiết thế , con mồi chắc hẳn sẽ ẩn trong các hang đá để tránh rét. Thế là, tổ phụ mặc quần áo chỉnh tề, mang cung tên và áo choàng khỏi nhà.
Trời lạnh! Gió tuyết giăng đầy trời, tuyết dày ba thước ngập đến đầu gối. Tổ phụ vất vả bước tuyết, để một hàng dấu chân rõ ràng. Xuống đến chân núi, tổ phụ đeo cung tên và leo lên vách đá, đến một hang đá. Đứng đó, thể thấy rõ dòng sông đang chảy xiết. Vào mùa đông giá rét, mặt sông đáng lẽ đóng băng ba thước. Nào ngờ, dòng sông năm nay những đóng băng mà mực nước còn dâng cao, sóng cuộn trào, từng đợt sóng dữ dội xô bờ.
Chứng kiến cảnh tượng , tổ phụ nhíu mày, vô cùng khó hiểu. Vì giữa mùa đông lạnh lẽo, dòng sông chảy cuồn cuộn như mùa hạ, nước chảy xiết đến ? Chuyện là ?
Tổ phụ săn hơn năm năm, từng thấy cảnh tượng , nên khỏi tò mò bước về phía mặt sông. khi tổ phụ nhấc chân, mực nước đột nhiên dâng cao, một đợt sóng lớn bỗng phun trào. Sau đó, một cái bóng đen từ sông bay lên, che khuất ánh sáng mặt tổ phụ, khiến thứ chìm trong bóng tối. Lòng ông hoảng loạn, . lúc , cái bóng đen lao về phía tổ phụ, lướt qua ông. Tổ phụ luồng khí mạnh và nước sông đẩy ngã xuống đất. Trong khoảnh khắc , đầu óc ông như đảo lộn, đau đớn tả xiết, thể mở mắt...
Một lúc lâu , nước sông rút , núi rừng trở yên tĩnh. Tổ phụ từ từ tỉnh , mở mắt . Mọi thứ trở bình thường, dường như từng chuyện gì xảy . Tổ phụ vén áo choàng, dùng mặt trái lau mặt, . Tổ phụ trẻ tuổi hoảng sợ ngã xuống đất thứ mà ông thấy. Bình tĩnh , tổ phụ cẩn thận quan sát từ xuống .
Vật hình dáng giống rắn, đầu giống linh thú thượng cổ Kỳ Lân, đuôi giống cá chép, sừng giống hươu, năm móng vuốt, dài hàng chục trượng, vẻ ngoài vô cùng uy dũng! Vật giống như rồng trong truyền thuyết. Tổ phụ tò mò, cẩn thận dậy bước về phía nó, cúi xuống xem. Bất ngờ, nó đột nhiên mở mắt, đôi mắt sâu thẳm, trong veo, xanh lam xen lẫn chút màu xanh lục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/thuong-long/chuong-3.html.]
“Ngươi là ai?” Nó đột nhiên cất tiếng, giọng khàn, còn pha lẫn một chút yếu ớt.
Lời của nó khiến tổ phụ sợ hãi, bệt xuống đất: “Ngươi… ngươi… ngươi, cái con quái vật chuyện ?”
Nghe , vật chút tức giận, khẽ gầm lên: “Quái vật? Cái tên phàm nhân dám gọi bổn quân là quái vật ư?”
Tổ phụ hiểu rằng mạo phạm, nuốt nước bọt một cách căng thẳng dậy, vái một lạy: “Xin ! Tiểu nhân là thợ săn trong núi , họ Tống, tên là Nguyên. Không ngài xưng hô thế nào?”
Nó khẽ : “Bổn quân là Thương Long phương Đông. Mấy ngày , một yêu quái nổi sóng ở vùng biển phía Tây, quấy rối con dân của Long tộc. Bổn quân phụng mệnh đến bắt yêu quái đó. Tên yêu quái phép thuật tầm thường, đấu bổn quân, còn phun khói đen biển. Bổn quân ô nhiễm biển cả, quấy rầy chúng sinh trong nước, nên dùng long châu của hút hết đám khói đen đó. Không ngờ, nó nhân cơ hội mà đánh lén bổn quân từ phía ! Bổn quân trúng ma chưởng của nó, long châu rơi xuống Tây Hải, thể biến thành rồng bất tỉnh. Khi tỉnh , bổn quân ở dòng sông . Giờ đây, bổn quân mất long châu, pháp lực yếu ớt, cần tìm một nơi để điều dưỡng vết thương, bằng , bổn quân sẽ còn cơ hội biến thành và tìm long châu nữa.”
Nghe Thương Long kể, đôi mắt sâu thẳm của nó, trong khoảnh khắc, tổ phụ tin những gì nó . Ông bèn cúi hành lễ và : “Nếu Long Quân chê, Tống Nguyên nguyện ý thờ phụng Long Quân, cho đến khi Long Quân tu luyện thành .”
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
Nghe , nó do dự, gì.
Tổ phụ : “Long Quân cứ yên tâm, nhà Tống Nguyên một căn nhà tranh ở sân ai ở. Mời Long Quân cứ yên tâm về nhà cùng tiểu nhân. Tiểu nhân sẽ dọn dẹp sân sạch sẽ mời Long Quân . Hơn nữa, tiểu nhân vợ, nhà cửa thanh tịnh, lợi cho Long Quân chuyên tâm tu luyện.”
Nghe xong, nó khẽ gầm một tiếng, như thể đang : “Được, phiền Tống nghĩa sĩ . Sau khi dọn dẹp xong sân , hãy lấy một tấm gỗ đàn hương, tên bổn quân lên đó đặt ở giữa bàn thờ...”
Dứt lời, Thương Long há miệng, nhả một miếng ngọc bội! Ngọc màu xanh lam sâu thẳm, xen lẫn một chút xanh lục nhàn nhạt đang phát sáng. Tổ phụ bước tới nhặt miếng ngọc bội lên, ánh sáng dần biến mất, cúi xuống thể thấy rõ hình tượng Thương Long khắc đó.