11.
Không ông ngoại rời từ bao giờ, chỉ còn thừa và Mộ Hành Chi vẫn đực trong đại sảnh.
Ta hung hăng túm lấy cổ áo , kéo khom xuống : “ Ngươi vẫn còn dám tới đây ! Rốt cuộc thì ngươi gì với ông ngoại ?”
Trà Đào Cam Sả
Mộ Hành Chi nhẹ giọng : “ Tất nhiên là chứng minh vô tội , rốt cuộc thì cũng thể để ông ngoại hiểu lầm thần chứ.”
“ Vẫn còn dám hiểu lầm !” Tay dùng thêm ba phần lực, nghiến răng nghiến lợi : “ Tối hôm đó từng câu từng chữ là từ miệng ngươi , ngươi còn gì để nữa ?”
Hành động cho trống giữa và Mộ Hành Chi đột nhiên giảm xuống, thậm chí thể thấy tiếng thở của .
Quá gần ....
Tay nắm cổ áo ngừng , đẩy cách xa một chút.
Mộ Hành Chi to gan lớn mề, nương theo lực đẩy của cổ áo mà tiến gần thêm một thước, cho đến khi mũi và mũi chạm .
Trong lòng đánh “ Bộp” một cái, vồi vàng buông tay .
Mộ Hành Chi nắm chặt cổ tay , giọng trong trẻo, bình tĩnh đáng kinh ngạc: “ Thần , Thần vì Thượng Công Chúa mưu đồ nhiều năm. Phải. Thần mưu đồ nhiều năm . Từ mười năm , Thần quyết định nhất định sẽ thành với công chúa. Vì , thần ngày đêm khổ công, kinh sử bá gia, nghiên cứu binh pháp, học bày binh bố trận, luyện tập, giữ gìn dáng vóc và dung mạo, mưu đồ cẩn trọng.”
“ Thần dễ như trở bàn tay lấy vị trí đỗ đầu tam nguyên, thần cũng là nhân tài một hai trong việc phụ chính, thần thể bày mưu tính kế trong quân trướng để giành lấy chiến thắng cách xa ngàn dặm.”
Mộ Hành Chi hạ giọng, đôi mắt dường như mê hoặc tâm hôn : “ Nếu bản lĩnh , thì thể khiến cho Bệ Hạ và Tần Vương xem trọng thần mà phó thác viên minh châu trong tay cho thần chứ.”
“ Thần còn , lợi dụng Mộ Đa Thọ để dụ về kinh, Thần xác thực là như thế.”
Đôi mắt đen u ám của thẳng hai mắt đang lúng túng của : “ Mộ Đa Thọ c.h.ế.t từ mười năm , là công chúa lời hứa sinh tử. Thần bằng . Thần nửa phần tình cảm đồng hành cùng công chúa khi còn nhỏ. “
“ tình cảm thần dành cho công chúa so với chỉ nhiều chứ ít hơn. Hắn cơ hội, nhưng Thần . Thần chỉ dụ công chúa về kinh, mà còn sắp xếp tai mắt suốt đoạn đường.”
Nói tới đây, giọng của càng trở nên nhẹ nhàng hơn, mím môi thì thầm: “ Tính toán thời gian thành, suy đoán xem sẽ cướp như thế nào, lính tuần tra khi nào sẽ xuất hiện, cấm vệ quân mất bao lâu thì tới hiện trường, thế nào để kim ngô vệ phận của , thế nào để ép tuyệt cảnh, để thể gả cho thần.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/thuong-cong-chua/chuong-8.html.]
Tất cả những điều đều Mộ Hành Chi bày bố đấy từ , chỉ chờ tự chui đầu lưới mà thôi.
Toàn run rẩy, vùng lên thoát khỏi tay , lạnh lùng hỏi: “ Sao ngươi dám — — ”
“ Sao thần dám ?”
Ánh mắt Mộ Hành Chi trong trẻo, khóe miệng mỉm : “ Thần chờ ngày nay từ lâu lắm , lâu đến mức thần tưởng chừng như thể chờ thêm nữa. Dù tương tư đến tận xương tủy , dù lời hứa tình yêu sâu đậm đến mấy cũng qua sinh tử.”
“ Thần vượt qua nó thì chẳng còn gì sợ hãi nữa. Đời kiếp , thần chỉ nguyện cùng công chúa sống đến bạch đầu giai lão.”
Rõ rang tất cả là Mộ Hành Chi bày mưu tính kế.
Rõ ràng là chiêu bài thường thấy của .
Sao thể vẻ cây ngay sợ c.h.ế.t , thậm chí còn thâm tình trân trọng như thế chứ ?
Ta chợt dâng lên một con phẫn nộ : “ Ngươi nguyện ý, còn thì !”
“ Tại công chúa ?”
Mộ Hành Chi nhướn nhướn lông mày: “ Chẳng lẽ là , công chúa yêu khác ?”
Ta cảm thấy ngứa ngáy ở cổ: "Vậy thì !"
“ Kẻ thể công chúa yêu thích, lẽ nào là Mộ Đa Thọ ?”
Ta thèm suy nghĩ mà trả lời luôn: “ và Đa Thọ lời thề sinh tử, cũng tình cảm thời thơ ấu, ngươi xứng so sánh với .”
“ Nói như là, trong lòng công chúa thực sự là Mộ Đa Thọ.” Mộ Hành Chi chậm rãi , thái độ vẫn ôn hòa như : “ Như , trong lòng công chúa , trong lòng công chúa, cả hai đều thể chậm trễ, mỗi đều .”
Một mặt như kẻ điên cố chấp tính kế , một mặt đối với việc trong lòng khác cũng để ý.
Ta: “.............” tên đến cuối cùng là bệnh gì mà nặng thế !