Thừa Nhượng - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-05-22 13:45:44
Lượt xem: 73
1.
Trong phòng bao, người đàn ông ôm lấy chiếc eo thon của cô gái trước mặt triền miên không rời.
Tiếng hò reo ầm ĩ khiến cho căn phòng dần trở nên náo động.
“Anh Khải đỉnh thật đấy!”
“Chính chủ vẫn còn đang ở đây, anh Khải nói làm là làm luôn, thật bái cmn phục!!!!!!”
Vừa nhắc tới hai từ “chính chủ”, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía tôi.
Sắc mặt tôi dần trở nên tái mét. Những lời thoại này…… nghe quen quá……
Đây…… đây cmn chẳng phải là mấy lời không có chút liêm sỉ trong bộ truyện tôi viết sao? Lẽ nào tôi xuyên thành nữ chính rồi à??????
Ê, có vẻ đúng là như vậy thật!
Bởi vì ngay giây sau, người đàn ông buông cô gái đang mềm mũn ra rồi liếc nhìn tôi, thậm chí hắn còn cười khẩy nói: “Chỉ là trò chơi thôi mà, cô ấy sẽ không để tâm đâu.”
“Hoặc là…”
Hắn cười lạnh, “Tham gia cùng luôn nhé?”
Cùng cái con mẹ nhà m.ày!!!!!!
Ông trời ơi, tôi bị mấy cái lời thoại mình tự viết làm cho xấu hổ đến mức ngón chân co quắp lại như chân chim luôn rồi!!!!!!
2.
Khi Trần Khải muốn kéo tôi cùng chơi “trò chơi ba người”, tôi đã chạy trốn.
Vốn dĩ tôi định rời khỏi nơi này, nhưng đôi chân lại không nghe theo sự điều khiển của tôi, nó dẫn tôi đi tới nhà vệ sinh.
Cánh cửa nhà vệ sinh mở ra, ở đó ấy vậy mà còn có một người khác.
Anh ta thấy tôi thì nhanh chóng khóa trái cửa rồi ép tôi vào tường. Sau đó, một nụ hôn bất ngờ ập đến không một lời báo trước……
Tôi…… suýt nữa thì quên mất tiêu……
Nam chính thực sự của cuốn tiểu thuyết này đang chờ tôi trong nhà vệ sinh.
Tôi cố sức vùng vẫy, nhưng làm thế nào cũng không đọ lại được anh.
"Đừng động đậy."
Bàn tay của nam chính A Thừa đặt sau gáy tôi, những ngón tay thon dài luồn qua mái tóc, khẽ khàng cọ xát da đầu tôi.
"Để tôi hôn một chút nào."
Tôi muốn khóc, mà khóc không ra nước mắt!!!!!!
Tôi đã tạo ra anh chàng nam chính này, nguyên mẫu là hotboy trường - Châu Thừa, từ ngoại hình cho tới giọng nói, đều giống anh ấy y hệt.
Cốt truyện của tôi trên thực tế không có một chút liêm sỉ hay rằng buộc nào về mặt đạo đức, tất cả những thứ tôi muốn thể hiện chỉ là sự kích thích đến cùng cực.
Không đúng……
Đâu có ai nói với tôi rằng viết một bộ truyện pỏn ngắn thôi cũng phải tự mình xuyên vào trải nghiệm đâu?
Khi tôi đang miên man suy nghĩ, nam chính có vẻ không hài lòng về biểu hiện của tôi, anh bế tôi lên, đặt trên bệ bồn cầu đã đậy nắp.
“Vẫn còn có tâm trí nghĩ đến thứ khác sao?”
“Hửm?"
Chỉ một tiếng "hửm" kéo dài đầy ái muội này thôi cũng đủ khiến chân tôi mềm nhũn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/thua-nhuong/chuong-1.html.]
Nhưng vẫn chưa dừng lại ở đó đâu……
Nam sinh với dáng vẻ thanh thoát, nho nhã quỳ một gối trước mặt tôi, cúi đầu hôn tôi.
“Ngâm một bài thơ đi” - Anh bỗng đưa ra yêu cầu.
Tôi biết đây là màn dạo đầu của “cuộc chơi” , muốn từ chối, nhưng miệng không chịu nghe lời, vẫn theo nguyên tác mà lẩm bẩm ngâm thơ.
“Hoa kính bất tằng duyên khách tảo, bồng môn kim thủy……vi quân khai……” - Tôi cố gắng cắn chặt môi.
Bên tai vang lên tiếng cười trầm thấp của anh: “Thơ hay.”
3.
Tôi ngây người nhìn trần nhà.
Hóa ra là mơ.
May mà chỉ là một giấc mơ.
Xem ra viết tiểu thuyết ngắn không nên viết nhiều, không thì đến mơ cũng sẽ xảy ra chuyện xấu hổ thế này đây.
Sau khi trấn an bản thân, điều chỉnh lại tâm trạng, tôi mò mẫm lấy điện thoại ra xem, mới hơn sáu giờ sáng.
Vốn dĩ tôi định ngủ nướng thêm chút nữa, nhưng càng nghĩ lại càng thấy không ổn lắm……
Nửa phút sau.
Mặt tôi đỏ bừng, vội vàng xuống giường đi giặt đồ lót, tiện thể giặt luôn cả ga giường.
Dù đã cố giữ im lặng nhưng bạn cùng phòng của tôi là Mạn Mạn vẫn bị đánh thức, cô ấy khó chịu xoay người.
Tôi cặm cụi vò đồ lót trong chậu, bất giác nhớ lại đêm qua. Nam chính trong mơ mang dáng vẻ của hotboy trường Châu Thừa……
Rõ ràng đó chỉ là mơ.
Vậy mà lại chân thật đến mức khiến người ta đỏ mặt, tim đập thình thịch.
Trời buổi sáng hơi se lạnh, ga giường cùng với đồ lót bị vò trong chậu nước nhỏ, tạo ra từng đợt gợn sóng tăn lăn……
4.
Tối nay trường tôi có tổ chức một buổi giao lưu. Cả bốn người trong ký túc xá của tôi đều tham gia.
Mạn Mạn là một beauty blogger có hàng chục ngàn fan nên cô ấy đã trổ tài, một mình trang điểm cho cả phòng chúng tôi.
Khi vẽ eyeliner cho tôi, Mạn Mạn vừa làm vừa nói: "Gần đây có một cuốn truyện pỏn ngắn hot lắm, tên là “Thừa Nhượng”, các cậu đọc qua chưa?"
"Nam chính vừa đẹp trai lại biết “chơi”, miêu tả ngoại hình cứ như dựa trên hình tượng Châu Thừa mà viết ấy, ngay cả tên cũng giống, gọi là A Thừa."
Nói đến đây, cô ấy đột nhiên reo lên: “"Có khi nào tác giả là người của trường mình không nhỉ?”
Cơ thể tôi khẽ run, đường eyeliner vì thế cũng lệch luôn.
Mạn Mạn dùng tăm bông lau giúp tôi, còn hỏi: “Cậu run cái gì vậy?”
Hình ảnh tối qua không mời mà lại xông vào tâm trí tôi.
Tôi nhắm nghiền mắt, tai rõ ràng đã nóng bừng lên, nhưng vẫn cố gắng chối: “Mình lạnh thôi.”
Mạn Mạn không để ý nhiều, tiếp tục trò chuyện với chúng tôi về cuốn tiểu thuyết đó.
“Hôm qua cập nhật tới đoạn đến bar chơi rồi nhỉ? Còn có toilet play nữa chứ, chậc chậc……”
“Tác giả này đúng kiểu không từng ngủ với 10 gã đàn ông thì nhất định không thể viết nổi thể loại này đâu.”
Tôi: “......”