Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

THỪA HOAN - CHƯƠNG 2

Cập nhật lúc: 2025-01-12 07:52:03
Lượt xem: 113

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta thẳng đơ giường.

Giường trong hoàng cung lớn mềm, nhưng thể nào giảm bớt chút nào cơn đau của .

Ta dám cuộn tròn , sợ rằng chỉ cần cử động một chút, xương cốt sẽ thực sự vỡ vụn.

Dưới gối đè ép túi thơm a tỷ đưa cho , trong túi thơm đựng vài viên kẹo thông.

Ta lấy một viên bỏ miệng, ngọt quá!

A tỷ , ăn đồ ngọt sẽ đau nữa.

Không a tỷ đến nơi nào ?

Nàng thấy biển như mong ?

Biển thực sự xa xôi và rộng lớn như a tỷ ?

Khóe mắt chảy xuống là nước mắt mồ hôi, đau, chỉ là nhớ a tỷ.

Trên trời đất, chỉ một nàng thương .

Trong mắt khác là tứ cô nương Tướng quốc phủ nâng niu chiều chuộng từ nhỏ, chỉ a tỷ nỗi khổ của .

Giá như theo a tỷ thì .

Nếu a tỷ thấy đau, nhất định sẽ ôm dỗ dành , tìm thầy thuốc giỏi nhất thiên hạ.

Nàng sẽ mắng , sẽ đánh , sẽ bảo tỉnh táo .

Nàng sẽ Thừa Hoan, đồ ngốc , ai quan trọng hơn mạng sống của chính ngươi.

Năm đó nàng với như !

Nếu a tỷ, sẽ Thừa Hoan.

Năm Hồng Khang thứ 34, Dao Đông đại hạn.

Cha vì để dành cho và a tỷ một miếng ăn, c.h.ế.t đói giường đất.

Năm đó mới bảy tuổi, a tỷ cũng mới mười tuổi.

A tỷ xổm ở góc sân bóc vỏ cây du già, cửa sổ yếu ớt gọi nàng.

A tỷ cũng gầy đến mức chỉ còn da bọc xương, tóc còn khô vàng hơn cả tóc , dựng đầu như rơm rạ.

Ta yếu ớt gọi nàng.

Nàng đầu , gò má hóp , nhưng đôi mắt sáng đến kinh .

Nàng nắm một miếng vỏ cây du tới, đưa qua khe cửa sổ cho .

“Thừa Hoan, nhai nhai một chút, nhai nhai sẽ đói nữa.”

Ta nhận lấy vỏ cây du, nhai xuống.

Trên giường đất cha .

Hôm nay trời sáng, họ còn nữa.

A tỷ bịt miệng cho thành tiếng, nhưng bản nàng cắn môi nước ướt nhòa.

A tỷ thể .

Nếu khác cha còn nữa, sẽ cướp lấy họ để ăn thịt.

Ta sợ hãi, dám rơi một giọt nước mắt nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/thua-hoan/chuong-2.html.]

Ta lời a tỷ.

Trời tối đen, a tỷ cầm xẻng đào hố ở sân , một tấm ván gỗ, cuộn tròn trong lòng ngẩn .

Sao trời thật sáng, chỉ kém mặt trời một chút thôi.

“A tỷ, giá như trời là bánh bao thì , chúng hái một giỏ xuống, cha ăn no bụng, sẽ c.h.ế.t nữa.”

A tỷ gì, tiếp tục đào từng xẻng đất.

Lưng nàng gầy yếu như , nàng lấy nhiều sức lực như thế.

Rõ ràng nàng cũng giống , hai ngày ăn gì .

“A tỷ, ở đầu làng buôn trẻ con, đều tranh bán con cái và vợ đấy! A tỷ cũng bán ! Bán , a tỷ sẽ tiền mua đồ ăn.”

Lưng a tỷ cứng đờ, .

Nàng gì, chỉ , cho đến khi cúi đầu, dám thêm câu nào nữa.

Mẹ , ruột của a tỷ ơn lớn với nhà , cho dù chúng đều c.h.ế.t đói, cũng thể để a tỷ c.h.ế.t đói.

Mẹ hứa .

Chuyện hứa thì .

3

Trước lúc trời sáng a tỷ cuối cùng cũng đào xong hố, nàng khó khăn đặt cha trong hố, từng xẻng từng xẻng chôn cất họ.

Cha thậm chí cả một nấm mồ.

A tỷ thể để khác cha chôn ở trong sân, nếu đào lên, sẽ ăn thịt mất.

A tỷ kéo quỳ xuống.

“Cha , hai yên tâm, con nhất định sẽ bảo vệ Thừa Hoan.”

A tỷ bảo dập đầu.

Ta áp trán lên lớp đất vàng ấm áp, mặc cho nước mắt nước mũi giàn giụa, im lặng, dám lên tiếng.

A tỷ đưa cánh tay gầy gò ôm lấy .

“Thừa Hoan đừng sợ, còn a tỷ.”

Ta sợ, bởi vì còn a tỷ.

Khoảnh khắc đó vô cùng ơn, ơn nàng đến nhà , a tỷ của .

Ta cùng a tỷ dựa vỏ cây du già đó sống thêm năm ngày. A tỷ dám dẫn ngoài, nàng sợ còn sức lực, bảo vệ .

Cơn đói thật đáng sợ, nó biến con thành quái vật, khiến trừng mắt đỏ ngầu, ăn thịt , uống m.á.u .

Đêm nào cũng tiếng kêu gào thảm thiết vang lên, nhanh chóng biến mất.

A tỷ bịt tai , nàng hát cho .

Thái liên nam đường thu, liên hoa quá nhân đầu. Đê đầu lộng liên tử, liên tử thanh như thủy.

A tỷ hát hát , mệt , liền ngủ .

Ta quên mất lúc đó nàng cũng chỉ là một cô bé, quên hỏi nàng sợ .

 

Loading...