5
Trở về phòng, Hạ Trúc – đó âm thầm theo thầy thuốc – :
"Tiểu thư, thầy thuốc rằng dùng nhân sâm trăm năm để thuốc dẫn là do lão phu nhân ép ông như , thực bà chẳng bệnh gì cả."
Quả nhiên đúng như dự đoán.
Kẻ sống dai, lão độc phụ thể còn khỏe hơn , thể lâm bệnh nặng ?
Muốn gài bẫy ? Không dễ !
"Có tin tức gì từ Trương chưởng quầy ?"
Hạ Trúc gật đầu, Thu Cúc liền tự giác lui ngoài canh gác.
Hai nha , khi những hành động của nhà họ Tào, đều phẫn nộ đến nghiến răng nghiến lợi, chuẩn xả giận.
"Trương chưởng quầy cải trang thành sơn tặc, cướp sạch đại quan nhân, chỉ tiếc lúc quan trọng, đại quan nhân rơi xuống vách núi, đó thợ săn cứu sống."
Thật dễ dàng gì để g.i.ế.c tên cặn bã , hai vẫn chếc.
Hạ Trúc lấy một bọc hành lý, đặt mặt :
"Tiểu thư, đây là đồ từ bọc hành lý của đại quan nhân mà sơn tặc cướp ."
Ta mở xem, liền khỏi kinh ngạc.
Người nhà họ Tào thật sự quý trọng tên phế vật , trong bọc bạc phiếu lên đến cả nghìn lượng.
Thảo nào lão độc phụ vội vàng giả bệnh lừa tiền, chắc chắn là Tào Vân Thanh cướp, liền lo lắng chạy vạy tiền bạc cho đại quan nhân.
Nhìn cả chồng bạc phiếu, khỏi lên khoái trá.
Mất tiền , xem Tào Vân Thanh thể lăn lộn bao lâu nữa.
"Bảo Trương chưởng quầy đừng truy sát nữa, chỉ cần theo dõi là ."
*
Trong lúc ăn trưa, Thu Cúc hớt hải chạy phòng:
"Tiểu thư, ! Lão phu nhân mời các trưởng lão trong họ Tào, rằng truy cứu tội của ."
Ta vội vàng, bình thản ăn xong bữa cơm, mới đặt đũa xuống dậy.
"Đi, chúng xem."
Vừa tới chính sảnh, thấy tiếng bà chồng than :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/thu-qua-xong-ta-toan-thang-ve-vang/phan-3.html.]
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
"Ông trời ơi, khổ quá, con trai chổi khắc chếc, giờ cũng sắp còn mạng nữa ."
Ta nghiêm túc nắm lấy tay bà :
"Mẹ , con cho phép như ."
Mẹ chồng ngẩn .
Ta tiếp tục :
"Hôm đó cho con liều mạng cứu phu quân, con hiểu là vì cho con, hôm nay con nhất định để tự mắng là chổi."
Mẹ chồng tức đến run rẩy cả , liền giận dữ hất tay :
"Đồ ngu ngốc, đang mắng ngươi đấy."
Nói xong, bà bắt đầu diễn kịch.
Bà lóc kể tội mua thuốc cho bà, còn hành hạ bà, đuổi hết gia nhân trong phủ, định để bà chếc giường bệnh.
Ngược đãi chồng là trọng tội, thể xử tử.
Lão độc phụ thật chút tình nghĩa với .
Nếu bà vô tình, thì cũng cần khách khí với bà nữa.
Ta lập tức ném sổ sách , phơi bày bộ việc nhà họ Tào nợ nần chồng chất, khiến rõ bộ mặt của họ.
Những gia nhân là tự họ bỏ khi nhà họ Tào nợ nần, thể trả tiền lương, chẳng vì độc ác.
Thấy thể lóc cầu cứu , chồng liền mẩy:
"Các trưởng lão nhất định đòi công bằng cho , độc phụ hại chếc .
"Ta rút cạn gia sản nhà họ Tào, để con trai cưới nó, thế mà nó keo kiệt, chịu mua thuốc cho ."
Tộc trưởng nhà họ Tào đen mặt, sang :
"Dù khó khăn đến , cũng thể để chồng của ngươi chếc ."
Ta liền đổi thái độ, còn hung hãn nữa, mà dịu dàng, mắt đỏ hoe :
"Tộc trưởng , vốn dĩ nên như , chỉ là..."
"Chỉ là cái gì?"
Lời dứt, Hạ Trúc liền dẫn thầy thuốc Tôn – chữa bệnh cho chồng – tới.
"Tộc trưởng, chuyện là phận con cháu tiện , ngài hãy hỏi thầy thuốc Tôn ."
Mẹ chồng ngờ rằng chuẩn sẵn sàng, thấy thầy thuốc Tôn xuất hiện, chân bà bắt đầu run rẩy.