Chu Trinh Khanh chán nản: “Nàng vẫn trách vì chuyện của Du di nương?”
Trách , tất nhiên là trách. Du di nương dù hại , nhưng là đẻ luôn yêu thương chăm sóc nàng. Nàng quỳ xuống cầu xin , xin cứu Du di nương một mạng, nhưng thản nhiên Du di nương hãm hại chủ mẫu, giờ Trình Quan Liêm trở về báo thù cũng là chuyện bình thường, Du di nương nên nhận trừng phạt.
, di nương của nàng , hại ch·ết chủ mẫu, chèn ép con vợ cả, nhưng chẳng lẽ những khác vô tội ?
Du di nương từng chịu cảnh nhà tan cửa nát, cha em đều bỏ mạng, tất cả đều là do Phùng thị tay, nếu Trình Quan Liêm báo thù là chuyện bình thường, Du di nương hại ch·ết Phùng thị chẳng cũng là báo thù , tính là chuyện bình thường nữa.
Năm đó phụ nàng Trình Lâu vốn hôn ước với Phùng thị, Trình Lâu lòng Du tiểu thư, hủy hôn với Phùng thị để cưới Du tiểu thư, vì mà Phùng gia tính kế Du gia khiến cả nhà tống chốn lao ngục, nam thì xử trảm, nữ thì nô. Sau đó Trình Lâu cưới Phùng thị, cô gái nhà họ Du Trình gia di nương, từ đó oan oan tương báo.
Năm đó di nương cùng phụ nàng lén lút hẹn hò, từng liếc mắt đưa tình, di nương luôn giữ quy tắc chốn khuê các, đem lòng yêu của bà. Nếu bà sai, bà chỉ sai ở chỗ nên tham luyến phú quý hào môn, chỉ là con nhà quan lục phẩm nhận lời cầu hôn của thế tử Hầu phủ. đó lầm nghiêm trọng? Sao đáng nhận kết cục nhà tan cửa nát.
Trước nàng luôn hiểu, rõ ràng Du di nương tin báo ứng, khi hại bà từng mất ngủ nhiều đêm, mỗi ngày thắp hương bái phật, hại c.h.ế.t chủ mẫu.
Giờ nàng hiểu lời Du di nương từng , là ông trời ép bà .
“Ngày mai rời kinh nhiệm vụ……” Chu Trinh Khanh : “Ta định với nàng từ hôm qua, xảy chuyện , vẫn cơ hội với nàng chuyện Hoàng thượng phái giám sát công trình trị thủy, lẽ 2 tháng mới về. Ta nghĩ giờ hai chúng xa một thời gian cũng , thời gian bình tĩnh nghĩ .”
Hắn thở dài : “Quan Âm, tháng năm còn dài. Chuyện sảy thai nàng đau lòng, cũng thương tâm, đó là đứa con đầu tiên của chúng , nó trong bụng nàng lớn lên từng ngày, nó đạp, mong chờ thể đưa nó cưỡi ngựa săn bắn. giờ còn, chúng vẫn tiến về phía . Sau …… chúng sẽ thêm nhiều đứa con nữa.”
Sẽ nữa, Quan Âm nghĩ kĩ, dù nàng con, cũng con của .
Quan Âm tới sửa vạt áo , như một vợ hiền dịu dàng, : “Hầu gia , yên tâm, sẽ gì di nương và đứa con bảo bối của ngài.”
Chu Trinh Khanh giữ c.h.ặ.t t.a.y nàng như phân bua gì.
Quan Âm rút tay , lùi : “Có lẽ chuyện của chúng chính là sai lầm, lúc ngài vốn cưới , bởi vì thánh chỉ mới đành cưới vợ, hẳn là trong lòng ngài vẫn cam lòng.”
Năm đó đích tỷ của nàng khó sinh mà ch·ết, Tống Quốc Công phủ dòng dõi hiển hách, Du di nương gả nàng cho tỷ phủ Mạnh Thiệu tức Tống Quốc công vợ kế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/thu-nu-quan-am/chuong-002.html.]
Đáng tiếc, cô mẫu Mạnh Thiệu là Quý phi tiên đế sủng ái, Mạnh Quý phi đang ý tranh ngai vàng cho con trai, cháu trai cưới một vợ thể tăng thêm thế lực, thái phu nhân phủ Tống Quốc Công cũng thích nàng, vì thế Quý phu tác động tiên hoàng hạ một đạo thánh chỉ, liền gả nàng cho Quảng Binh Hầu, gia thế bằng Tống Quốc Công phủ.
Hà di nương là biểu của Chu Trinh Khanh, là con gái của em họ của Chu Thái phu nhân, phụ Hà di nương hạch tội, đó đến nương nhờ Chu Thái phu nhân. Cô và Chu Trinh Khanh coi như là thanh mai trúc mã.
Sau khi lớn lên, Chu Thái phu nhân chủ để cháu gái Chu Trinh Khanh. Từ khi vợ đầu của Chu Trinh Khanh còn sống, Chu Thái phu nhân cho phép Hà di nương sinh hạ con trai trưởng dòng thứ khi vợ cả con.
Khi đó Quảng Bình hầu phủ và Chu Trinh Khanh đều thanh danh , giới quyền quý đều di nương của Chu Trinh Khanh hãm hại nguyên phối Ôn thị ch·ết sớm, Quảng Bình Hầu sủng diệt thê.
Khi đó Du di nương cũng tình nguyện gả nàng cho Quảng Bình hầu, chỉ vì là thánh chỉ tứ hôn, mới bất đắc dĩ mà gả.
Chu Trinh Khanh kéo Quan Âm, ôm nàng lòng, vội vàng : “Không như thế, Quan Âm, nàng hãy tin , thật lòng yêu nàng, vẫn tự nhủ lấy nàng là may mắn của . Trước sai, sẽ bồi thường cho nàng. Sau chúng sẽ nhiều con cái, chúng sẽ bạch đầu giai lão, con đàn cháu đống.”
Quan Âm đẩy , lạnh nhạt trả lời: “Nếu ngày mai Hầu gia rời kinh thì nên sớm . Chắc hẳn bên đó lo lắng chuẩn cho Hầu gia, cũng tiện nhúng tay gì.”
Chu Trinh Khanh thất vọng nhưng cũng lúc gì nàng cũng , ngược càng khiến hai thêm căng thẳng.
“Ngày mai nàng tiễn ?” Hắn do dự hỏi.
“Ta hy vọng ngày mai lúc thể thấy nàng tiễn .”
“Lúc đó .” Quan Âm .
“Vậy nàng quà gì , lúc về sẽ mua cho nàng.”
“Không cần.”
Chu Trinh Khanh thở dài, thất vọng rời .