THIẾU NỮ - 7
Cập nhật lúc: 2025-09-17 04:57:45
Lượt xem: 822
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
17
Cô chủ tiệm cà phê của hội tụ đầy đủ định kiến thường về một bà chủ quán kiểu mẫu.
Kiêu ngạo.
Ra vẻ.
Lạnh lùng với khách hàng.
cô đối xử với .
Cô đặc biệt đặt cho một chiếc ghế dài mới phía quầy.
Còn tặng một chiếc điện thoại thông minh để tiện việc.
Việc kinh doanh ở quán ế ẩm.
cô dường như chẳng mảy may lo lắng.
Mỗi sáng lúc 9 giờ, cô sẽ xuất hiện với một chiếc váy cực kỳ cá tính và lộng lẫy, gọi một ly cà phê, ôm laptop trong góc gõ bài.
Thỉnh thoảng cô yêu cầu bật máy xông tinh dầu, nhưng phần lớn thời gian, cô tự mang hoa tươi đến.
Tự tay xử lý, cắm hoa.
Và khi hoa héo, cô sẽ nhổ hết chúng , chút do dự, ném thẳng thùng rác.
Tháng đầu tiên việc ở quán, chỉ thấy ba vị khách.
Phần lớn thời gian, giống như tấm bảng cửa ghi: “Chỉ tiếp bạn bè.”
Bạn bè của cô cũng nhiều.
Thường là một buổi chiều nào đó, họ bỗng xuất hiện, ôm theo laptop.
Có lúc họ tụm , chuyện bằng một đống thuật ngữ chẳng hiểu, tiếng Anh xen tiếng Trung.
phần lớn thời gian, họ chỉ cạnh trong một góc ghế sofa.
Lặng lẽ chằm chằm màn hình.
Hoặc liên tục suốt cả ngày, đó bực bội xóa sạch file, nghiến răng nghiến lợi bảo pha cho họ một ly cocktail mạnh nhất.
Mỗi như , cô chủ liền vứt bỏ sự chuyên nghiệp và khắt khe thường thấy khi tiếp khách.
Cô chẳng màng gì đến chuyện đang mở quán cà phê.
Chỉ thao thao bất tuyệt, với tốc độ cực nhanh, liền mạch công thức pha chế rượu và liều lượng.
Sang tháng thứ hai việc, thể dự đoán khi cơn điên của họ ập đến, chuẩn sẵn cà phê hoặc đồ uống phù hợp.
còn chủ động học thêm và sáng tạo thức uống mới dựa khẩu vị, thói quen của từng .
Bạn bè cô thích những món bày , đến mức menu gọi món chuyển thành:
"Đặc chế của Tinh Tinh."
Một tối nọ, giờ đóng cửa, cô chủ vẫn thẫn thờ trong góc, về.
Cô bảo rót cho cô một ly rượu nền kèm đá, đúng giờ tan ca thì cứ , để cô trong quán và khóa cửa ngoài.
tự tiện pha thêm món Rasmalai bản địa, bằng cách ngâm bánh sữa nhỏ sữa canxi AD, tạo thành một phiên bản “ngọt ngào kiểu quê nhà”.
Khi mang đồ uống và món tráng miệng lên bàn, gương mặt cô lâu lắm mới hiện vẻ khó chịu và chua ngoa quen thuộc:
“Trần Tinh Tinh, rốt cuộc ai mới là chủ ở đây? Ai cho em quyền quyết định ?”
đẩy ly rượu đầy đá về phía cô:
“Cô chủ, đây là đồ chị gọi. Mời dùng.”
Rồi cố chấp đẩy món tráng miệng về phía cô:
“Ở quê em, mấy món chỉ dành cho những đứa trẻ cưng nhất nhà.”
“Món là em đãi chị. Bằng tiền của em, bằng lòng thành của em, đặc biệt cho chị.”
Cô sững một lúc, cầm thìa lên, hờ hững múc một miếng:
“Cưng nhất nhà còn thêm? cứ tưởng em cũng là kiểu cha bỏ rơi cơ cực như .”
“Em chỉ thấy trai ăn thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thieu-nu/7.html.]
Cô khựng .
hỏi:
“Mùi vị thế nào ạ?”
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Cô :
“Ngọt lắm…”
Giọng khẽ nghẹn .
Rồi cô đẩy đĩa đồ ăn đến giữa bàn, vỗ nhẹ chiếc ghế bên cạnh:
“Tinh Tinh, xuống ăn cùng nhé.”
18
Hôm , khi mở cửa tiệm, thấy một tờ thông báo tuyển dụng mới dán ngay ngoài cửa.
Cô chủ hiếm hoi đeo tạp dề, đang tự tay bánh nhỏ trong bếp .
Thấy đến, cô tháo găng tay , đưa cho một phong bì hồ sơ.
Bên trong hai tờ giấy.
Một là thư giới thiệu gửi đến một hầm rượu thủ công cao cấp trong vùng.
Một là tấm séc trị giá năm vạn tệ.
“Số tiền , chị hy vọng em dùng để chữa chân. Nếu còn dư thì giữ mà tiêu, thiếu thì tự nghĩ cách bù .”
Cô , ánh mắt vẫn bình thản như thường lệ:
“Không cần cảm ơn, cũng từ chối. Nếu nhận, thì cứ vứt xé cũng . Đã là thứ chị cho , chị bao giờ lấy .”
“Hơn nữa, như em — nên để cả đời hủy hoại chỉ vì một cái chân què.”
Từ nhỏ đến lớn, đây là đầu tiên với rằng xứng đáng một cuộc đời .
chằm chằm hai tờ giấy thật lâu.
“Chị ơi, em thể dùng hai thứ để đổi lấy một câu trả lời ?”
“Câu trả lời gì?”
“Quán cà phê của chị thật chẳng kiếm tiền. chị vẫn cứ duy trì nó.”
“Em đoán... đây vốn là phòng việc của chị và bạn bè, nên mỗi ngày đều ôm máy tính gì đó. Có thể dạy em ?”
19
Cô tròn mắt thật lâu, cuối cùng vẫn đưa cho một thư mời bài.
“Em tự cố gắng để trở nên đủ giỏi, thì mới xứng đáng chị giới thiệu nội bộ.”
Đó là đầu tiên bút danh của cô .
Dù cây bút nổi tiếng đình đám đầu bảng, nhưng cô thật sự dùng bàn phím, gõ từng chữ một, để đổi lấy xe, nhà, và cả cửa tiệm .
Ban ngày, vẫn chăm chỉ việc cho cô.
Buổi tối, dựa theo mẫu cô đưa, đối chiếu từng bảng xếp hạng mà mổ xẻ, phân tích từng cuốn tiểu thuyết.
Trước khi kỳ học mới bắt đầu, nhận khoản nhuận bút đầu tiên từ việc truyện.
Chỉ ba trăm tệ.
Cô chủ bản hợp đồng ký, nửa nửa :
“Loại bản thảo như chỉ trả ba trăm? Em gái ngốc, lừa đấy.”
dùng bộ tiền ba trăm tệ đó để mua một xe hoa hướng dương từ vườn ngoại ô.
Rồi chụp ảnh từng dấu vết nhỏ của hạnh phúc , gửi cho .
【Mẹ ơi, , con xứng đáng.】
【Con xứng với tất cả những điều đời. Con đủ tư cách để nhờ nỗ lực của mà tất cả.】
mỗi tin nhắn và bức ảnh, chỉ một dấu chấm than đỏ chói.
Hệ thống báo: Tin nhắn gửi, nhưng bên từ chối nhận.
chặn.