THIẾU NỮ - 3
Cập nhật lúc: 2025-09-17 04:56:15
Lượt xem: 775
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong thế giới của bà , dường như "gả chồng" là con đường duy nhất dành cho .
Hôm ve kêu to nhất mùa hè, trường dán bảng điểm thi cấp ba.
đạt điểm định.
Xếp thứ 7 thị trấn.
Đủ điểm trường cấp ba nhất.
Giáo viên vui mừng gọi điện báo tin, chỉ thở dài:
"687 điểm ."
"Giá mà Quang Diệu nhà điểm thì mấy."
Anh trai tên là Trần Quang Diệu.
Tiếc là, ngoài "chiếc chân thứ ba" bẩm sinh , từng mang cho chút ánh sáng nào.
Giáo viên ở đầu dây bên an ủi :
"Không , của Tinh Tinh . Con trai thường sức bật về , Quang Diệu sẽ khá lên thôi."
Giáo viên đề xuất đăng ký Nhất Trung của tỉnh.
Vì môi trường học ở đó , hầu hết học sinh thi đại học đều đỗ các trường hàng đầu.
bố cân nhắc mãi, cuối cùng quyết định để học trường tư thục trong huyện.
Hiệu trưởng trường đó gọi điện ngay khi điểm.
Nếu chịu lớp "Thanh Bắc" (lớp chuyên luyện thi Thanh Hoa – Bắc Đại), những miễn bộ học phí, mà còn nhận một suất học bổng 30.000 tệ.
nghĩ sẽ đồng ý.
Vì đó, chị họ cũng học cấp ba ở trường đó.
Chị cũng thi cấp hai hơn 600 điểm.
Tiếc rằng cấp ba thì yêu đương với chủ xưởng,
đến kỳ thi đại học, điểm còn chẳng đủ cao đẳng.
Hôm chọn nguyện vọng, và cãi một trận lớn.
hận bà hủy hoại tương lai chỉ vì 30.000 tệ.
Bà thì trách hiểu chuyện, cứ ngừng tán dương cuộc hôn nhân “thành công” của chị họ.
Bà :
"Mày trường đó bao nhiêu ấm nhà giàu ? Con gái học hành chẳng là để kiếm tấm chồng ? Đến lúc nghiệp, bước xã hội, mày mà xem mắt thì đến tư cách hồ sơ mấy giàu còn !"
Đôi mắt đỏ hoe của chị họ ngừng hiện lên trong đầu .
Tối hôm đó, lục tung túi áo túi quần, cuối cùng gom đủ 37 tệ.
nắm chặt chồng tiền lẻ dày cộm ,
một bước lên chuyến xe đến Nhất Trung tỉnh.
06
Bỏ nhà là một cuộc phiêu lưu lãng mạn và kích thích.
Huống hồ gì còn què một chân.
Khi trời nhá nhem tối, chỉ thể trú tạm tại một nhà nghỉ ven đường.
Hai mươi tệ.
Không cần giấy tờ gì cả.
Cùng với một đám đàn ông lai lịch bất minh, chen chúc chiếc giường gỗ cứng ngắc, trong bầu khí nồng nặc mùi mồ hôi, t.h.u.ố.c lá rẻ tiền và cả mùi nôn mửa cơn say, chờ trời sáng.
Chiếc gối hôi rình.
Khăn gối ố vàng, dày đặc những vết bẩn rõ từ , chồng chất lên trông như một tấm bản đồ.
Sáng hôm , khi chuẩn xuất phát, một nam thanh niên cao ráo, gầy gò chủ động bắt chuyện với .
“Em gái, em ở khách sạn một ?”
trả lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/thieu-nu/3.html.]
Anh lôi từ ba lô một chiếc thẻ sinh viên của một trường đại học ai tên:
“Đừng sợ, là sinh viên du lịch bụi. Sao em một ở nơi thế ? Gia đình em ?”
Anh tiếng phổ thông chuẩn.
Áo sơ mi trắng thẳng thớm, sạch sẽ đến mức chẳng giống ai từng nghỉ ở cái nhà trọ .
Lúc đó vốn chẳng định chuyện với .
đến bữa sáng, đưa cho một cái đùi gà luộc.
“Ăn thử ? Mẹ đấy. Dùng chế độ nấu cháo của nồi cơm điện hầm ba tiếng, để nguội hút chân .”
Năm mười sáu tuổi.
Nhà ăn bao nhiêu con gà.
Thế nhưng bao giờ đùi gà vị gì.
Anh xé túi hút chân , đưa cho .
Miếng đầu tiên, vị mằn mặn, xen chút ngọt nhẹ.
Là hương của nước tương và dầu hành lá.
càng ăn, vị càng đắng, càng mặn, càng chát.
Cho đến khi nâng mặt lên, giúp lau nước mắt...
mới nhận — từ lúc nào, đến tơi tả.
Hóa thứ mặn chát ... từ đùi gà.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Mà là từ nước mắt của .
07
“Anh nghĩ, chắc em chịu uất ức lớn.”
Anh tên là Ứng Tri Hứa.
Một cái tên dịu dàng, mơ mộng đến mức như chẳng thật.
Trước khi đến điểm đến cuối cùng, Ứng Tri Hứa dẫn qua nhiều nơi.
Chúng cùng gốm.
Lúc nắn hình, ts đặt tay lên tay , tỉ mỉ tạo hình phần miệng bình. Đất sét vô tình dính lên vai , định giúp lau , vô tình bẩn cả xương quai xanh của .
vẻ lúng túng vụng về của , nhịn mà bật .
Anh cũng vui.
Tự bôi thêm đất sét lên mặt , ngốc nghếch với .
Chúng cùng dạo phố nghệ thuật, tham quan đủ loại phòng triển lãm. Cuối con phố một “Bảo tàng Thời Gian”, dẫn thư gửi cho chính trong tương lai. Trước khi gửi , đột nhiên ghé sát , thở mập mờ phả lên cổ áo .
“Tinh Tinh, trong tương lai của em... chừa chỗ nào cho ?”
Trước giờ từng ai quan tâm đến tương lai của .
Khoảnh khắc , tưởng rằng gặp tình yêu.
Đêm buông xuống, Ứng Tri Hứa đưa vòng đu .
Trong màn pháo hoa rợp trời, chủ động đan tay tay , rằng lòng ngay từ cái đầu tiên.
“ thích em ở điểm nào chứ? Em chẳng xinh , cũng tiền, còn què một chân.”
“Tình yêu là thứ nông cạn như .”
Nói , nghiêng hôn .
Đêm hôm đó, với rằng, giữa nam nữ yêu thì quan hệ thể xác là điều đỗi bình thường.
Tình dục — là minh chứng nhất cho tình yêu.
hiểu , vẫn cảm thấy gì đó .
từ chối chuyện đó với .