Thiếu gia kiêu ngạo và vệ sĩ riêng - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-10-14 09:13:45
Lượt xem: 23
Khi đẩy cửa bước phòng VIP, Thẩm Vân Tân đang sofa với gương mặt lạnh như băng. Xung quanh im phăng phắc, một ai dám lên tiếng.
Một gã đàn ông cao lớn vai rộng eo thon đang quỳ gối chân , lưng hướng về phía cửa. Chiếc cà vạt n.g.ự.c nắm chặt trong tay.
hít một thật nhẹ. Chà, đúng là kịch tính quá!
Thẩm Vân Tân giơ chân đá mạnh n.g.ự.c đang quỳ. Người rên nhẹ một tiếng nhưng vẫn bất động chịu đựng. Sau khi nhận đòn, còn đưa tay nắm lấy cổ chân Thẩm Vân Tân, giọng khàn khàn hỏi: "Thiếu gia đau chân ạ?"
Chà chà, đúng là đê tiện thật. ... giọng quen quá?
nhanh chóng bước tới, túm lấy cổ áo đang quỳ, lôi mạnh về phía . Gương mặt tuấn tú lộ với vẻ ngạc nhiên - thằng em ngốc nghếch của thì còn ai đây nữa?
Thẩm Vân Tân nhíu mày, giọng đầy bất mãn: “Lục thiếu gia, đây là của !"
bặm môi nín , liên tục liếc đứa em trai bằng ánh mắt đầy ẩn ý khiến nó bối rối đội đất chui xuống.
"Hiểu hiểu , là của mà. chỉ mượn chơi chút thôi."
Sắc mặt Thẩm Vân Tân càng thêm u ám. Vừa định gì đó, thì ánh mắt chợt lướt qua phía cửa bật : "Lục thiếu gia rảnh thì lo cho bản !"
kịp hiểu: "Cái gì cơ?"
Ngay lập tức, một hình vạm vỡ áp sát lưng . tiến về phía nhưng vòng tay đó khóa chặt eo. Giọng trầm ấm vang lên sát bên tai: "Tiểu Dao mượn ai chơi? Hửm?"
Toàn run rẩy, da gà da vịt nổi hết lên.
"Không... ."
"Vậy ?"
Người đàn ông lưng đeo kính gọng vàng, nụ mơ hồ in môi.
Cơ thể cứng đờ của xoay ngược , Lục Nhiên cúi áp sát khiến gần như rõ nhịp thở của .
"Tiểu Dao say , dậy theo về nhà nào."
há hốc mồm: "Hả?"
Cái gì cơ?
mới đến mà!
Chưa đầy mười lăm phút, bảo uống say ?
nụ chút ấm của Lục Nhiên, đành ngoan ngoãn để dắt cửa.
"Khoan !"
Hoắc Lâm đang quỳ đất phắt dậy, tóm chặt cổ tay .
"Anh đưa !"
suýt vì cảm động, dù thằng em luôn chê ngốc nhưng dù nó vẫn còn tình nghĩa!
Lục Nhiên khẽ , giọng đầy mỉa mai: “Cậu là cái thứ gì nữa?"
“Thẩm thiếu gia, dạy ch.ó của điều ?"
Mặt Thẩm Vân Tân càng đen, Hoắc Lâm như sắp lao c.ắ.n xé nó.
Còn thì bối rối hơn, một bên là nuôi quyền thế, một bên là em ruột kiếp , bên cạnh 'chủ nhân' của em ruột kiếp .
Cuối cùng, quyết định.
nắm tay nó, thì thầm:
"Buông tay , lát nữa sẽ tìm em chuyện."
Hoắc Lâm nhíu mày hồi lâu, liếc Lục Nhiên buông tay.
Còn Lục Nhiên và Thẩm Vân Tân thấy hai chữ " chuyện" thì sắc mặt đen như chảo cháy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/thieu-gia-kieu-ngao-va-ve-si-rieng/chuong-1.html.]
Ra khỏi cửa, Lục Nhiên mặt lạnh như tiền phóng về gara, mở cửa xe đẩy ghế .
co rúm băng ghế, run rẩy trèo lên đè xuống.
"Anh... đừng, em sợ..."
Anh tháo chiếc cà vạt cổ , quấn từng vòng quanh cổ tay trắng nõn của .
Bàn tay lớn bóp cằm, ép ngước lên: "Tiểu Dao chơi trò chơi với ?"
Ánh mắt Lục Nhiên như ăn tươi nuốt sống khiến nào dám .
...
chỉ dù giãy dụa cũng vô ích, thôi thì cứ để mặc Lục Nhiên c.ắ.n xé may còn đỡ t.h.ả.m hơn.
Cửa xe đóng sầm , nhốt chặt những tiếng nức nở nghẹn ngào cùng nhịp rung lắc đầy mờ ám.
xuyên qua đây ba năm .
Là con nuôi nhận về từ nhỏ để bạn học cho thái tử gia, nguyên chủ thực sự ghét Lục Nhiên.
lúc mới xuyên qua, !
Cứ ngây ngô tưởng là ruột, còn mừng thầm nghĩ bao năm thì cuối cùng cũng một trai thương yêu !
Kết quả...
Đến khi ôm gối gõ cửa phòng Lục Nhiên, khi cao xuống, ánh mắt nóng bỏng quét qua làn da lộ từ bộ đồ ngủ của , bầu khí bỗng đông cứng lạ thường.
"Tiểu Dao ngủ chung với ?"
Gáy lạnh toát, cảm giác bất an mãnh liệt dâng lên.
niềm vui gần gũi trai át cảnh giác trong lòng .
"Vâng... ạ?"
ngước với ánh mắt đầy mong đợi.
Lục Nhiên tháo kính gọng vàng, ngón tay nóng bừng nắm lấy cổ tay : "Đương nhiên ."
"Muốn gì, cũng sẽ chiều em hết."
Hức... trai thật quá !
Rồi chú cừu non sói lớn lôi hang.
Quần áo xé toạc, trói đầu giường bằng cà vạt, đôi chân run rẩy giãy giụa bàn tay lớn đeo lắc bạc .
Đôi mắt đỏ hoe cùng thở xâm lấn trở thành ký ức khắc sâu hai chữ " trai" lòng .
lóc, hoảng loạn : "Lục Nhiên... em... em là em trai mà!"
Tiếng lắc bạc rung rinh, giọng trầm khàn: "Nhỏ bạn, lớn vợ . Anh sẽ mãi mãi yêu em, ?"
"Chỉ yêu mỗi Tiểu Dao thôi ?"
"Không... Không! Em !"
tuyệt vọng vật lộn nhưng chỉ nhận một trai càng điên cuồng hơn cùng tiếng chuông rung suốt đêm dài.
Ba năm lặp lặp như thế.
Xanh Xao
Giờ luôn thấy sợ hãi mỗi thấy cà vạt của Lục Nhiên.
Thẩm Vân Tân bằng tuổi , là bạn cùng đại học.
Mới quen bao lâu khác đồn vệ sĩ riêng suốt ngày kè kè bên cạnh, mối quan hệ mấy trong sáng.
Lúc đó còn lạnh lùng nghĩ: Giới nhà giàu đúng là chơi!
Ai ngờ đó chính là em trai ruột cùng xuyên của !