Tán dóc cả buổi chiều, cuối cùng fan chốt kết luận:
Nguyên Thủy Thiên Tôn lợi hại hơn.
ngáp một cái:
“Biết chuyện ghê á…”
【Chưởng môn, con ma nữ nhà bên giờ ? Chị định qua bển giao lưu học hỏi ?】
【 đó đúng đó! Em cực kỳ xem chị livestream bắt ma!】
【Thôi , bắt ma cái gì. Ai mà mấy cái đó giả? Ngồi chị c.h.é.m gió vui hơn ?】
lập tức dậy vì luồng âm khí từ nhà bên bắt đầu dày đặc trở .
nghiêm túc :
“Vậy để cho cái gì gọi là oán khí của thai nhi.”
Phòng Livestream lập tức im bặt.
bắt đầu chậm rãi kể:
“Trời đất linh, ban phúc cho vạn vật. Mà trong tất cả muôn loài, con ban cho thứ quý giá nhất chính là linh hồn. Khi còn nhỏ, gọi đó là linh hồn trẻ thơ, còn gọi là linh.”
“Làm vốn khó, càng khó hơn. Một linh hồn non nớt, sinh chính vứt bỏ, cơ hội thì oán niệm nó sinh sẽ lớn tới mức nào, cứ thử nghĩ mà xem.”
“Kẻ gieo nhân ắt chịu quả.”
Livestream:
【Vậy... thể siêu độ cho cô bé ? Dù bố bỏ rơi cô bé là sai, nhưng họ cũng nỗi khổ riêng thì ?】
nhẹ nhàng đáp:
“Luận quẻ theo Thiên đạo, lấy thiện trị ác, lấy chính thắng tà. Không ai quyền trong cuộc bao biện cho cái gọi là "nỗi khổ". Có những … ngay từ đầu, nên bước cõi .”
Livestream chìm im lặng.
【Hoa của Cây Kha Lam tặng 50 quả tên lửa!】
mắt híp :
“Cảm ơn Kha Lam bảo bối nha~ Bảo bối bao giờ lên tiếng , tặng quà thế , cảm động c.h.ế.t mất!~”
【Dừng chưởng môn ơi! sắp trào ngược dày !】
【Chưởng môn ơi cô giữ hình tượng tí , mới bắt đầu nhập tâm thôi đấy!】
bật , khoác áo:
“Thôi nào, hôm nay là ngày để ngoài. nghĩ một chỗ thú vị , chúng cùng thôi!”
xuống lầu, gõ cửa nhà Cố Diệp.
Không ai ở nhà, để tin nhắn:
“Tối đừng về nha.”
Rồi rảo bước xuống .
xuống đến tầng trệt…
lập tức cảm nhận hai ánh mắt như d.a.o găm dán chặt .
Chính là bà lão sát vách và con trai bà Điền Kiến Minh.
“Con nhãi ! Cô mà còn dám nhắc tới đứa cháu gái mất của , báo cảnh sát bắt cô ngay!”
liếc bà đang cầm một tập giấy vàng mã trong tay.
“Ơ kìa~ Bà còn coi livestream của luôn cơ đấy?
mà đốt giấy vàng mã tác dụng gì , bà thử châm lửa đốt cả căn nhà xem còn hiệu nghiệm hơn đấy~”
Bà gào ầm lên, chửi rủa, còn Điền Kiến Minh thì mặt đen như đáy nồi, xắn tay áo định xông xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/thien-su-xem-boi-2-nuoi-quy/chuong-5.html.]
Lần buồn giơ điện thoại lên luôn.
Quay đầu chạy.
“Các chị em ơi, chiêu gọi là Kim Thiền Thoát Xác! Là bí pháp đại thừa của Mao Sơn do tự ngộ đó! Nhất định luyện kỹ, là hiệu quả đó!”
Sau lưng, Điền Kiến Minh tức điên:
“Cô đợi đấy! đến đồn cảnh sát tố cáo cô bây giờ!”
nhảy lên xe buýt, thèm ngoảnh .
Chọn ghế cuối xuống, nhắn với fan:
“Tới nơi thì gọi nha, chợp mắt chút .”
Không ngờ… hôm nay hoàng lịch sai thật .
“ mất tiền! Có trộm tiền của ! Hai vạn tệ trong túi lấy mất ! Là học phí của cháu đó! Phải đây!”
Tiếng la thất thanh vang lên ngay bên cạnh , chính là kế xe buýt.
Đó là một bác nông dân, da dẻ đen sạm, tóc mai bạc trắng.
Ông sang , nước mắt trào vì sốt ruột:
“Chắc chắn là cô! Mấy gã đàn ông ngang hồi nãy cứ liếc mắt đưa tình với cô! Nhất định là cô thông đồng với chúng, móc trộm tiền của !”
“Đi! Cô với đến đồn cảnh sát rõ! Hôm nay rõ ràng, để cô rời !”
Tài xế dừng xe, còn thì đơ .
Một trai hàng ghế phía bật dậy:
“Dựa mà ông đồn cảnh sát là ? thấy cô gái giống , coi chừng ông nhận lầm đó.”
Bác nông dân vội lắc đầu, mắt đỏ hoe:
“Không! oan ai cả! Cô thật sự liếc mắt đưa tình với mấy đó! Không tin thì đồn cảnh sát, đến đó cho rõ!”
Lúc , một cô bác lớn tuổi gần đó cũng lên tiếng:
“Thì đồn cảnh sát một chuyến ? Nếu trong lòng quỷ thì sợ gì?”
“Còn , cứ bênh cô gái đo ? Bộ mê cô ? bắt đầu nghi ngờ luôn đó.”
Anh trai đỏ mặt tía tai:
“Bà bậy cái gì ?! mê gì ai chứ?! Đi thì ! cùng cô cho rõ ràng!”
Bác gái cũng , nổi khùng lên:
“Được! Anh dám thì cũng ! nhân chứng! Xem hai định ăn h.i.ế.p ông bác !”
Bà sang :
“Cô gái, ? Cô chứ?”
Trong khoảnh khắc cả xe buýt đổ dồn ánh mắt về phía .
cứng họng luôn, chỉ “a ba a ba” cho xong.
bất đắc dĩ :
“ cũng đang đường đến đồn cảnh sát đây, … chung ?”
Bác nông dân chịu:
“Không ! Đồn cảnh sát đó xa lắm, phía một đồn nhỏ, chúng xuống ở đó giải quyết cho rõ!”
Bác gái phụ họa:
“Ừ đúng ! Trên tivi , bọn móc túi chia khu vực hoạt động, báo sớm thì còn thể tìm tiền!”
Lúc , hành khách khác cũng bắt đầu sốt ruột:
“Vậy thì mấy xuống trạm kế tiếp , tài xế chạy xe , sắp trễ !”