THIÊN SƯ XEM BÓI 2: NUÔI QUỶ - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-12 02:53:00
Lượt xem: 347
tên là Lý Tương Liễu, là truyền nhân đời thứ 432 của phái Mao Sơn.
Sau khi sư phụ biển gần biến mất rõ tung tích, tạm thời tiếp quản chức chưởng môn của phái Mao Sơn.
Gần đây vì nghèo quá xoay sở nổi, đành thuê tạm một căn nhà ma ở vùng ven thành phố, nhờ live/stream xem bói mà gắng gượng sống qua ngày.
cũng chẳng để tâm gì mấy…
Ngờ , vì chuyện mà tìm đến tận cửa.
Sáng sớm, mắt đỏ hoe mở live/stream, chào mấy fan cú đêm thì…
RẦM RẦM!
Cửa ai đó đập mạnh tới nỗi giật nảy cả , cơn buồn ngủ cuốn bay sạch sẽ.
Ngay đó là một tiếng the thé quát lên:
“Mở cửa!”
“Ai cho cô ở đây hả? Cô cô dọn đến đây gây tổn thương tâm lý lớn cỡ nào cho cháu hả?!”
đơ mất vài giây, sang trong livestream:
“Cái giọng to thật đấy, mà ngủ ngáy thì ồn cỡ nào nữa?”
Bình luận nhảy liên tục:
【Bellamy: Hahaha, cô streamer cô cũng đừng lầy quá ~】
【Ghê thật, sáng sớm mà như thì ai chịu nổi?】
【Phá hoại sự yên tĩnh của khác đúng là quá đáng thật! Mà cũng ngộ ghê, đuổi cô strea/mer ? Cô tưởng là ai?】
【 cô streamer nè, liệu cô đắc tội gì ? Nghe giọng thì giống giọng một bà lão lận đó nha, ai khi tự nhiên kiếm chuyện với cô, đúng ?】
dụi mặt, suy nghĩ một hồi.
Tự nhủ: “Mình nợ tiền ai chứ?”
Rồi liếc qua tờ lịch treo tường.
Hôm nay là ngày hoàng đạo, thích hợp để khỏi nhà.
bừng tỉnh:
dậy định mở cửa, ngẫm nghĩ một chút, rút điện thoại livestream cắm túi áo.
Người đang đập cửa nếu nhớ nhầm là bà lão sát vách.
Nghe chủ nhà kể, bà là nhân vật nổi tiếng khó chơi nhất ở tiểu khu Hồ Đàm .
Với tư cách là chưởng môn một phái, cẩn trọng.
Bà vẫn đang đập cửa, lời lẽ cay độc đến nỗi khó tin nổi phát từ miệng một bà già.
“Có gan ở đây thì gan mở cửa ! Biết tôn trọng già hả? Có cảm thông cho hàng xóm ?!”
mở toang cửa một cái rầm, khiến bà sững , loạng choạng suýt ngã nhào trong.
hoảng quá, vội đỡ lấy:
“Ôi chao, bà ơi cẩn ! Đống xương già của bà mà ngã một cái là nguy hiểm lắm đó!”
Bà tầm năm mươi, sáu mươi tuổi mặt mày dữ dằn, môi mỏng miệng độc, giờ thì mặt cũng đỏ bừng lên vì tức:
“Tránh !”
Đẩy một phát, xong bà chống nạnh chuẩn xả tiếp.
lập tức giơ điện thoại lên, thẳng mặt bà:
“Ủa”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/thien-su-xem-boi-2-nuoi-quy/chuong-1.html.]
“Bà ơi, chuyện gì ?”
“Nói lẹ lẹ bà ơi, live/stream của hơn chục ngàn fan đang xem đây, để chúng cùng nghĩ cách giải quyết cho bà ha~”
Bà lão nghẹn, mặt tím tái như cà tím.
Mấy trong Live/stream thì xỉu, lượng xem cũng tăng vọt!
【Hahaha! Vẫn là phong cách quen thuộc của chưởng môn nha, bà lão nghẹn họng luôn , mắng lời luôn kìa!】
【Cô Streamer chất quá, học ngay mới ! tui fan thì bây giờ?】
【 xem chưởng môn coi bói quá! Đại ca nào nạp 1000 tệ gửi pháo hoa , bảo chưởng môn xem vận mệnh cho bà lão !】
【Đồng ý đồng ý! Mau lên mau lên!】
Ngay đó, hệ thống thông báo quà tặng bật lên:
【Hoa của Cây Kha Lam tặng 50 quả tên lửa!】
cảm giác gáy tê rần, tinh thần lập tức tỉnh táo!
Lúc , bà lão cũng hồn , hất mạnh điện thoại .
“Cô dọn ngay cho ! Căn phòng cho ở!”
“Tại ? Theo nhớ thì chủ của căn phòng là Cố bụng cơ mà. Còn bà là…?”
Bà hình như nổi khùng thật :
“Bộ cô căn phòng từng kẻ g.i.ế.c sống ở đó đấy!”
“ chứ. Chính bắt mà. Hơn hai tạ, béo lắm đó. À mà nữa?”
Bà sững : “Là cô bắt ?!”
“Ừa ~ lẽ bà định trao cái bằng khen ?”
Bà tức điên lên:
“Tào lao! Cô đang nhăng cuội cái gì đấy?!”
“ bảo cô dọn thì cô dọn!”
“Cô , chỉ cần cô phát một chút âm thanh trong căn phòng đó, cháu sẽ tưởng tên g.i.ế.c đó ! Nó vì thế mà mất ngủ cả đêm!”
“Nó mà ngủ thì phát triển nổi? Không phát triển thì nó thể học, , cưới vợ, chẳng tất cả đều cô phá hỏng hết ?!”
“Cô ơn tí lương tâm , nghĩ cho gia đình một chút ?!”
Bà gào một tràng xong, trợn tròn mắt.
Đánh c.h.ế.t cũng nghĩ tới lý do bà cho ở là… vì cháu bà ngủ ?
gây ồn ?
Tường nhà cách âm nhé, dép là loại giảm tiếng ồn, tiếng còn lấy tay che miệng… Ai mà hàng xóm như , chẳng nên mang quà qua tạ ơn ?
Cả phòng live/stream im bặt còn một bình luận.
Bà lão sát vách đúng là dọa đến mức ai đáp . Một chiêu “cháu ngủ ” khiến tất cả đều tắt điện.
Thấy im lặng, bà hỏi:
“Sao ? Biết sai nên cứng họng đúng ?”
ngước bầu trời trong xanh ngoài cửa sổ, thở dài đầy phiền muộn:
“Dạo trời khô, mãi chẳng mưa. cứ tưởng là do thời tiết… Ai ngờ là do bà cạn lời luôn .”
Bà mặc dù hiểu, nhưng cũng cản bà ngày càng lên mặt:
“Tóm , cô mau chóng dọn cho !”