Tô Oanh bắt đầu tìm hiểu công việc trong công ty, học gì cũng kéo dạy một , để cũng ghi nhớ.
Đôi khi cảm thấy, cô chị gái , mà giống bố hơn.
Trước khi khai giảng, cô còn một việc.
Trong nhóm lớp, cô công khai những lời lưng của mấy bắt nạt .
Những cầm đầu bắt nạt , chỉ bắt nạt , còn thích lưng khác.
Họ cũng lẫn .
Tô Oanh ngày thường chuyện, nhiều đề phòng cô , cùng học một lớp, cơ bản đều thấy.
Cô ghi hết ngày tháng, nhân vật, đăng lên nhóm.
Nhóm lớp lập tức náo loạn, mấy đó cãi ầm ĩ.
Cả nhóm chat trở thành cái chợ hỗn loạn, ồn ào vô cùng.
Còn mắng Tô Oanh xa, Tô Oanh những chuyện đều là do Lương Khải bảo cô , Lương Khải thích nhất là xem các bạn học cắn xé lẫn .
Tô Oanh cầm máy tính bảng cho xem.
“Cậu xem, những chẳng gì đáng sợ cả, bọn họ quá nhàm chán, chỉ thể bắt nạt khác lưng để cảm giác hơn thôi. Nói thẳng những lời đó mặt, bọn họ còn chẳng dám thừa nhận.”
“Cho nên, đây đều là hổ giấy, cần sợ.”
nụ rạng rỡ của cô , cũng mỉm theo, " sợ, sớm sợ bọn họ ."
12
Cả và Tô Oanh đều nhận nguyện vọng 1, lượt Đại học A và Đại học C.
Cô lấy thời khóa biểu của hai so sánh, còn chép cả những môn học khác thể sử dụng ở trường, thành một thời khóa biểu chi tiết hơn.
Cô chỉ học những môn học cần thiết của mà còn theo cô đến Đại học A dự thính.
Chất lượng giảng dạy của Đại học A rõ ràng hơn, nếu học hành chăm chỉ thì sẽ lợi hơn cho công việc của .
Người khác lên đại học đều bắt đầu sống thoải mái, nhiều cả ngày lì trong ký túc xá ngoài, còn lên mạng mấy ngày liền về.
Anan
và Tô Oanh còn bận rộn hơn cả năm lớp 12, dậy sớm hơn gà, ngủ muộn hơn chó.
Có nam sinh theo đuổi Tô Oanh, cô trực tiếp hỏi qua chuyên ngành 8 , điểm chuyên ngành thế nào, tương lai dự định gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/thien-kim-that-thien-kim-gia/chuong-8.html.]
Nam sinh đều dọa chạy, lưng cô nhạt nhẽo, là một mọt sách chỉ vẻ ngoài.
Buổi tối khuôn mặt nghiêng của Tô Oanh, nghĩ thầm những đó thật là mắt .
Làm Tô Oanh thể nhạt nhẽo , cô là thú vị nhất đời .
Cô dẫn học, rèn luyện, thực tập, khi nhiều chuẩn thi cao học năm 4 đại học, cô bắt đầu khởi nghiệp.
"Chúng về Tô thị ?"
tưởng Tô Oanh về kế thừa sản nghiệp của gia đình.
Ba vẫn luôn chúng nghiệp về.
Tô Oanh lắc đầu, "Không, chúng sẽ tạo công ty thuộc về em và chị, mỗi nắm giữ một nửa cổ phần, lấy hết tiền em tiết kiệm mấy năm nay , chúng liều một phen."
Mấy năm nay ba bạc đãi , Tô Oanh gì cũng cái đó, đều tiết kiệm hết tiền đó.
Tô Oanh khởi nghiệp, một đồng cũng giữ .
đành lấy sổ tiết kiệm cho cô xem.
Tô Oanh nhướn mày, "Cũng tiết kiệm đấy chứ."
ngượng ngùng, "Em vốn định mua một căn nhà để chuyển ngoài."
Sau khi nghiệp, thể cứ dựa dẫm nhà họ Tô nữa.
Cô đánh gáy một cái, bảo đừng nghĩ đến chuyện lập gia đình , lập nghiệp .
cảm thấy ngốc.
"Chị tìm một thông minh hơn để cùng khởi nghiệp hơn , em quá ngốc, sẽ kéo chân ."
So với những bạn học của cô , thật sự là một kẻ ngốc.
Tô Oanh sờ đầu , "Em ngốc, em nhiều thứ giỏi, em tự giác, tổ chức, còn tỉ mỉ, thể phát hiện nhiều chi tiết mà ngay cả chị cũng chú ý đến."
Lời khen khiến ngại quá, Tô Oanh từng khen ai bao giờ.
Công ty thành lập, và Tô Oanh mỗi góp một nửa vốn, nhân viên chỉ hai chúng .
Ban đầu chúng một việc kinh doanh thương mại, chính là lấy hàng bán .
Sau đó dần dần, bắt đầu thuê , kinh doanh thực thể, đó còn mở nhà máy riêng.