8. “Ê, đó là Nghiên Trì ảnh đế đúng ?”
Một tiếng hét như , thành công thu hút bộ ánh một hướng khác
Ừm, quyết định để ba riêng quả nhiên là đúng đắn mà
“Có ai để ý ? tự dưng cám thấy sắp tin động trời....”
“Ừ, Nghiên Trì... với Nghiên Kỳ Dật, liệu là nghĩ nhiều ?”
Ba sải bước đến, ôm lòng, giọng đầy sự nhớ nhung cùng sủng ái “ Dĩnh Dĩnh, nhớ em”
“Ừm, em cũng nha” Kỳ Dĩnh đáp cái ôm bằng một nụ hôn
Trước đây vì nên họ bao giờ công khai bên ngoài như , nhưng hôm nay lộ hết, họ cũng chẳng e ngại nữa
“Ba thật là, mới một ngày gặp chứ mấy” Nghiên Kỳ Dật chính là dị ứng tình cảm của ba từ nhỏ, chê bai
“Hừ, như con xa Lục Nhi ” Ba câu đ.â.m thẳng tim đen , thầm ‘hừ’ một tiếng, đúng quá, cãi
Truyền thống sợ vợ của nhà di truyền từ đời cụ đến giờ vẫn lệch xăng nào
Quay thấy sắc mặt Cố Nhậm , lẽ nghĩ thể vẫn còn cơ hội cạnh tranh, nhưng thấy ba , phận bằng nên im lặng, chắc là tiếc nuối
Mà tiếc thì ? cũng cần ba mới là cháu trai chồng
Giữa lúc sự việc đang đà cao trào, đột nhiên xuất hiện
“Kỷ Thanh, cô ở đây?”
Tô Lục Nhi ghé sát “Nhân vật nào cũng đến đủ , mong chờ xem màn lột xác của ~”
Người đến ai khác chính là Khả Hân, cô mặt mày nặng nhẹ với nhưng khi , trong chốc lát đổi, trở thành nụ xinh mê “Cô Kỷ, em nhớ cô quá ~”
Thì ... Khả Hân mà là học sinh cũ của
Ngày bà giáo viên nhưng đó nghỉ
nhếch mép cô tự biên tự diễn, chậc chậc chậc, mặt nghệ thuật biến diện thì thật tiếc cho một ‘tài năng’ như
( Nghệ thuật biến diện là nghệ thuật đổi mặt của Trung Quốc, tra gg để thêm chi tiết 😀)
Làm gì chuyện một xanh để yên cho một bạch nguyệt quang ?
đối phó với bạch nguyệt quang, khó hơn với một thế , và tất nhiên cô sang , chỉ tay “Cô Kỷ, cô ỷ giống cô mà bám theo A Nhậm tha, hôm nay cô ở đây liền đến khó đấy, em sẽ bảo vệ cô!”
Miệng thì bảo vệ, tay vô cùng ‘phối hợp’ đẩy về phía
“Haiz, nếu cô đến sớm hơn chút thì ” ôm lấy hướng về phía cô mà cảm khái, còn bây giờ cô như thế cũng chỉ biến bản thành trò cho xung quanh thôi
“Cô ý gì...?” Khả Hân đang dở câu, bàn tàn, khuôn mặt tái mét, lời cũng nhỏ xuống ở cuối câu
“Khả tiểu thư đây là ? Mẹ của Kỷ tiểu thư cần cô bảo vệ chắc?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/the-than-noi-dien-va-mat-tat-ca/chuong-8.html.]
“Lúc đầu thấy Khả tiểu thư dịu dàng, mà nãy thấy cô như cố tình đẩy LJ phía Kỷ tiểu thư ”
“LJ là của Kỷ tiểu thư, cô đối phó ”
“ cứ cảm giác kì kì, hình như vụ thế là vợ kể, đều từ phía Khả tiểu thư mà ”
Đối với những lời đó, đủ khiến Khả Hân xanh mặt , còn bồi thêm một câu “Tiểu Khả, ngày xưa con là hồn nhiên nhất, bây giờ ....”
Nhìn sắc mặt Cố Nhậm, đột nhiên một linh cảm kì lạ, lúc đầu Cố Nhậm cũng bám lấy lắm, nhưng vụ thế tòi , bám như điên, bây giờ nghĩ , Khả Hân còn là yêu Cố Nhậm, thể lưng , cô gì đó với
Khả Hân siết chặt hai tay, móng tay dài cắm sâu lòng bàn tay tới ửng đỏ
Sao thể...Cô mà là con gái của bà ?!
Lại Nghiên Trì đang ôm , cô cũng đoán , mặt mày càng thêm xanh lét
À....Dựa điều , thể tin rằng, cái tin bố bao nuôi , cũng là cô tung
Thấy gì , Khả Hân cũng chịu im lặng, gật gù, , ít nhất vẫn còn mang não
Chỉ là thì , mới im đầy một phút bắt đầu
“Đàn chị Kỷ, việc thế như chị nghĩ , em chị sẽ tin lời con gái chị, nhưng....” Cố Nhậm cắn cắn môi, mặt buồn bã, hệt như thực sự tổn thương, khiến mà thương cảm
À, đấy là ,
Anh bạn nghĩ đúng đấy, đương nhiên tin
Kỷ Dĩnh ngược khá bình tĩnh, “Cố tổng, ở đây, nhưng tra , tung tin con gái chồng bao nuôi, là thanh mai trúc mã của đấy”
“Uầy, tin động trời !”
“Mặt khác của tiểu thư Khả gia, thì lưng âm thầm tính kế khác như ”
“Mau chụp !!”
Khả Hân nghiến răng, bà mà cứ thế vạch trần truyền thông...!!
Cố Nhậm phắt sang “Khả Hân, chuyện là ?”
“M,m,...!” Khả Hân nghẹn lời, lắp bắp mãi thành câu
Cố Nhậm ngược hề khiến thấy vọng, sang đối phó , vô cùng thẳng thắn “Kỷ Thanh, chuyện Khả Hân đúng, nhưng chuyện cô thế của là sự thật, mong cô giải thích rõ ràng, bằng sẽ để yên cho cô ”
Ngược _ HE
Cản gia đình , cùng với Tô Lục Nhi suýt thì nhảy dựng lên vì lời lẽ buộc tội đầy vô lí của Cố Nhậm, gằn tiếng “Tiểu Cố, nhanh thêm chút thì xui xẻo ”
“Cô rủa ai đấy hả?! Với ai cho cô gọi là....!”
Lời đến cửa miệng liền im bặt, bởi cảm nhận phần bả vai bóp mạnh, cái cảm giác đau đơn quen thuộc chịu hơn 20 năm nay, nhận chứ?
Kèm theo đó là giọng trầm thấp, mang theo khí lạnh
“Tao xem, mày để yên cho ai?”