20
phát hiện gia sư nổi tiếng vô hiệu, bởi vì vẻ Lệ Dục đang nhưng thật hồn sớm bay tới Vương Giả Hạp Cốc.
Cũng may cũng ôn tập gần xong , thể tự trận phụ đạo.
Lệ Dục ôm đùi : " sẽ nghiêm túc lời thầy/cô giáo, đừng dạy ?! sợ!"
"Xích Bích Phú. Dám sai một chữ nào ——" ghé sát tai : " sẽ thể phạt thật nặng đó."
Không thể học thuộc lòng thật kém.
Học vẹt.
lập tức lấy thước : "Nằm xuống, vén váy lên."
Một trận "páp páp páp".
Lệ Dục cứng , dậy nổi.
hướng dẫn học thuộc theo logic một , hiểu , cuối cùng một chữ cũng sai: "Mệt c.h.ế.t , ngủ một lát ."
"Nói đùa cái gì ? Bé con." túm dây váy của kéo về chỗ : "Vừa chỉ là nóng , trò mới bắt đầu."
Lệ Dục: "!!!"
21
Sau một thời gian ép học một cách bá đạo, Lệ Dục kiệt sức, thở thoi thóp úp sấp bàn sách: "Cô ơi, đừng 'nhồi' nữa... Con no lắm ... Nhiều kiến thức như thật sự thể tiếp thu thêm chút nào nữa..."
kiên nhẫn dỗ dành : "Cậu thiên phú dị bẩm, thể tiếp thu mà. Ngoan, dậy, cô đây nhét đầu một chút."
"Đừng! Cầu xin ! chịu nổi... Thật sự nữa ..."
"Cậu thể mà, bé con lời."
"..."
Dạo dì nấu cơm nấu nhiều món Lệ Dục thích ăn.
Hắn cũng khẩu vị ăn, tinh thần uể oải, tóc cũng dầu, mặt cũng nổi mụn, thể đang dụng tâm học tập.
Có một ngày, Lệ Dục suy sụp vì học hành: "Hay là gửi tám mươi triệu tệ tài khoản của Lục Tư Hâm ! Công chứng cho tặng, dù chúng đổi thì cả hai cũng cần liều mạng nữa!"
Hắn vội vàng nắm lấy tay , ánh mắt khẩn thiết: "Chúng đều tương lai tươi sáng."
chỉ lên : " trời sẽ thấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/thay-doi-linh-hon-voi-trum-truong/chuong-5.html.]
Lệ Dục hoảng hốt: " đùa thôi! từ an ! chỉ than vãn mà thôi! Tiếp tục học !"
"Thật xin , Lệ Dục. vẫn nghĩ học tập là một việc dễ dàng. Không ngờ học sinh bình thường nâng cao thành tích khó đến thế."
cảm thấy .
Một thiếu gia cha chống lưng vốn cần chịu khổ vì học hành. Lệ Dục nỗ lực như tất cả đều là vì .
" chỉ quá sợ hãi thôi. Nếu tương lai thi đậu đại học thì cách nào kiếm đủ tiền. thật sự câu từ trong miệng bố nữa."
Lệ Dục cẩn thận hỏi: "Câu nào?"
dường như nhớ tới mùa hè khi kết thúc kỳ thi trung học, lúc chẩn đoán mắc bệnh nan y chỉ thể bình tĩnh hỏi bác sĩ: "Bệnh , chữa sẽ như thế nào?"
22
Từ đó về , Lệ Dục dồn hết sức học tập.
Trước kỳ thi đại học một ngày, trường học nghỉ, chúng dùng TV trăm inch chơi game vận động, thư giãn tâm.
Kết quả quá hưng phấn, chợt đ.â.m sầm .
Ngã , môi cũng va rách toạc, mùi m.á.u tanh nồng nặc nhưng mà khi lên nữa, chiều cao của chúng trở bình thường.
Chúng trở về cơ thể của .
Lệ Dục mừng rỡ như điên: "Thì cắn chảy m.á.u mới là mấu chốt!"
Bất kể thì cũng kiểm chứng, chỉ cầu đừng đổi nữa.
Đi khỏi cổng trường thi cuối cùng của kỳ thi đại học, mới thở phào nhẹ nhõm: Ổn .
Dọn dẹp một chút, dọn khỏi nhà Lệ Dục.
Hắn đỏ mắt kéo tay : "Cậu thể đừng ..."
, thi xong liền về quê việc: "Lúa mạch của chín ."
" cùng mà!"
Tâm tư của lộ rõ mồn một mặt.
từ chối : "Chúng cùng một thế giới, đừng cố gắng hòa nhập."
Hắn đầu, vali hành lý khiêng xong : "Ai ? chen một chút liền mà!"