Đây là điều hai vợ chồng đã đồng ý từ trước, tuy trong lòng đau như cắt, nhưng lúc này hai người không dám phản bác nửa lời, sợ bị đuổi ra khỏi nhà.
Bà Hoàng thấy họ không có ý kiến gì, lại nhìn sang con thứ ba: “Còn hai vợ chồng chúng mày, lương cũng phải nộp cho nhà một nửa.”
Thằng Ba lập tức ngớ người: “Mẹ, chẳng phải đang nói chuyện anh Cả sao, sao lại lôi con vào? Chút lương học việc của con, nộp cho nhà một nửa, còn lại cái gì! Lương của Lệ Quân cũng không cao!”
Châu Lệ Quân làm việc ở trạm thu mua phế liệu, ngày thường nhàn rỗi đến phát sợ, nên lương không cao, cũng ngang ngửa Lý Văn Thắng, đều ngoài hai mươi tệ.
Bà Hoàng không chút nể nang: “Ăn uống, đi lại, giao tiếp, khám bệnh uống thuốc đều là nhà bỏ tiền, lương hai vợ chồng mày tuy không nhiều, nhưng tiêu vào đâu mày không tự biết à?”
Con dâu thứ ba ba ngày hai bữa chạy về nhà mẹ đẻ không nói, hễ trong tay có một xu nào, đều phải cố tình chạy một chuyến về nhà mẹ đẻ đưa cho.
“Lương của anh cả mày, trợ cấp của em Tư mày đều nộp về nhà, mày dựa vào đâu mà không nộp, hay là cả nhà ba người chúng mày chia ra ở riêng đi!”
“Con không đi! Con có nhà đâu!”
“Không đi thì phải nộp tiền! Nhà không nuôi kẻ ăn không ngồi rồi!”
Thằng Ba đấu tranh một hồi, cuối cùng cũng im miệng, nhà này ai đã cưới vợ đều phải nộp tiền, anh ta mà không nộp, sau này chắc chắn sẽ bị chèn ép.
Thằng út Lý Văn Kiệt thấy chiến hỏa lan tràn, cũng có chút may mắn vì đám cưới này của mình không thành.
Ai ngờ mẹ nó quay ngoắt lại nói đến nó.
“Mày còn chưa cưới vợ, lương hoặc là nộp hết về nhà, nhà lo ăn ở cho mày, lo mày cưới vợ. Hoặc là mày tự dành dụm tiền cưới vợ, chỉ nộp tiền sinh hoạt phí về nhà, mày tự chọn.”
Lý Văn Kiệt làm thợ may học việc, một tháng chỉ được 22 tệ. Trừ tiền sinh hoạt phí, tự mình dành dụm tiền cưới vợ, phải dành dụm đến bao giờ? Anh ta lại không giống anh Ba đào hoa, biết tán gái, chẳng lẽ phải làm trai già ế vợ?
“Con nộp lương…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thap-nien-80-ba-lao-trong-sinh-khong-co-ban-tay-vang/chuong-21.html.]
Bà Hoàng liếc nhìn anh ta một cái vẻ "coi như mày biết điều".
Sau đó nói: “Sau này nhà này, việc cá nhân ai nấy tự lo. Quần áo đều tự giặt! Vợ thằng cả với vợ thằng ba thay phiên nhau nấu cơm, thằng Năm với con Sáu thay phiên nhau rửa bát quét nhà!
Vợ anh cả mặt mày sưng vù còn dám hó hé gì, thím ba không có nhà, thằng Năm nghển cổ định phản đối, mình đã nộp lương rồi sao còn phải rửa bát, nhưng nhìn ánh mắt lạnh lẽo của mẹ anh ta, lại vội vàng rụt cổ lại!
Con út Lý Tú Lan thấy không ai lên tiếng, sa sầm mặt: “Con không làm! Con còn phải đi học, không có thời gian.”
Bà Hoàng nhìn vẻ mặt lạnh lùng của con gái út, gật đầu.
“Cũng được.”
Lý Tú Lan thở phào một hơi, cụp mắt xuống, bực bội lườm một cái.
Nhưng ngay sau đó Bà Hoàng lại nói: “Nếu việc nhà con không tham gia, đồ đạc trong nhà cũng không có phần của con, việc nhà con không làm thì cơm cũng không có phần, quần áo con không giặt, thì con có thể chọn mặc đồ bẩn.”
Lý Tú Lan đột ngột ngẩng đầu: “Mẹ, con là con ruột của mẹ mà!”
Vẻ mặt Bà Hoàng còn lạnh lùng hơn cả cô: “Trong nhà này đứa nào không phải do tao sinh ra? Đầu mày dát vàng à mà cao hơn người khác một bậc? Lão nương sinh mày một lần, lại nuôi mày lớn thế này, công sinh thành dưỡng dục không báo đáp, còn muốn lão nương hầu hạ mày, mày xứng không?”
“Lý Tú Lan, mày không coi tao là mẹ ruột mà tôn kính, tao cũng không coi mày là bảo bối mà nâng niu, sau này nhà không chu cấp nữa, mày muốn thi đại học, muốn làm người trên người, muốn rũ bỏ cái gia đình mà mày coi thường này, thì cứ tự mình cố gắng đi.”
Môi Lý Tú Lan khẽ run.
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Cô coi thường anh cả chị dâu đầy toan tính, coi thường chị cả thật thà yếu đuối không có chủ kiến, coi thường anh Ba hẹp hòi, chị Ba trọng nam khinh nữ, coi thường anh Tư không biết linh hoạt như khúc gỗ, coi thường anh Năm ngốc nghếch bị đàn bà xoay như chong chóng.
Cả nhà trong mắt cô đều có vấn đề về đầu óc, đối với sự thiên vị của bố mẹ lại càng căm ghét sâu sắc.
Vì vậy, đối với những mưu mô đấu đá trong nhà, cô luôn giữ thái độ “không liên quan đến mình”, một lòng muốn học giỏi thi đỗ đại học để sớm rời khỏi nhà, rồi không bao giờ quay lại nữa.
Nhưng mẹ cô nói gì, không chu cấp cho cô nữa!