11
Đêm hôm đó, Dư Châu để cho năm mươi đồng tiền, cùng hai cân phiếu thịt, một cân phiếu đường, và mấy tấm phiếu vải.
Sau đó, lập tức về đơn vị trong đêm.
Nhìn thấy Dư Châu rõ ràng đang nghỉ phép mà ở nhà qua đêm, ánh mắt của hàng xóm xung quanh kẻ chế nhạo, cũng thương hại.
Chị Lưu ở cạnh nhà bụng nhắc nhở :
“Tố Quyên, chồng em là Phó doanh trưởng Dư, trai, tiền đồ sáng lạn, gia thế cũng , bên ngoài bao nhiêu phụ nữ đang nhòm ngó.”
“Em nhất định giữ chặt lấy , nhất là nhân lúc còn trẻ, mau chóng sinh cho một đứa con trai, kẻo hồ ly tinh bên ngoài cướp mất, đến lúc đó em cũng kịp !”
chỉ nhạt, giải thích rằng Dư Châu thật sự là đơn vị thêm, chứ ngoài lăng nhăng với phụ nữ.
Chị Lưu rõ ràng tin, ánh mắt chẳng khác nào một kẻ ngốc.
Từ hôm đó trở , quả nhiên Dư Châu giữ đúng lời hứa, bao giờ nữa.
Chỉ là, mỗi tháng đều nhờ gửi về cho một nửa tiền lương và các loại phiếu.
từ chối, đều nhận lấy.
Bởi vì, đây vốn là thứ kiếp nợ !
Chớp mắt, thời gian đến cái ngày kiếp cha chồng nhập viện vì ung thư gan.
Nhận điện báo, Dư Châu lập tức lái xe đến đón .
Chỉ là, ngại ngùng, dám như kiếp , ngang nhiên yêu cầu bán công việc, trở về quê chăm sóc cha chồng nữa.
và Dư Châu ở quê ba ngày, đến lúc chuẩn rời , Dư Châu lấy một cuốn sổ tiết kiệm, để chồng thuê một hộ lý cho cha chồng.
Mẹ chồng một cái, trong ánh mắt dường như mang theo chút bất mãn, dò hỏi:
“Bố con bệnh tình thế , hai đứa, chẳng lẽ ai thể ở ?”
Ý tứ trong lời bà, hiển nhiên quá rõ ràng.
Bây giờ Dư Châu là Phó doanh trưởng, đang lúc mấu chốt để lập công thăng chức, đương nhiên thể xin nghỉ dài hạn về chăm sóc cha.
Bà đang ngầm ám chỉ , mong tự nguyện đề xuất nghỉ việc, hoặc xin nghỉ lương, để về chăm sóc cha chồng.
12
liếc Dư Châu một cái.
Anh chút chột , vội đầu , tránh né ánh mắt của .
Kiếp , chính là như , nước mắt của cha chồng, cùng những lời bàn tán xung quanh, dùng đạo đức để trói buộc, cuối cùng giam cầm trong căn nhà cũ của nhà họ Dư, sống cảnh quả phụ suốt mười hai năm trời!
Đời , sẽ bao giờ ngốc nghếch để mặc khác sắp đặt như thế nữa.
Dù thì, cũng chẳng con dâu thật sự của nhà họ Dư.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/thap-nien-80-anh-yeu-bach-nguyet-quang-toi-ga-cho-chu-sa-chi/5.html.]
Cha chồng con dâu trở về chăm sóc họ, lẽ tìm Trần Sướng Vãn mới đúng.
Mẹ chồng là học, vẻ ác độc như những bà chồng tàn nhẫn, chỉ ngừng dùng ánh mắt để ám chỉ .
giả vờ như thấy, dứt khoát : quyết định, hi sinh tiểu gia đình vì đại gia đình, nguyện cống hiến cả đời cho sự nghiệp xã hội chủ nghĩa, thể bỏ công việc mà về chăm sóc già .
Tuy , là con dâu thì đạo hiếu nên , vẫn sẽ thực hiện.
Vì , với chồng rằng, từ nay về tiền lương của Dư Châu cùng tất cả các loại phiếu đơn vị cấp, sẽ lấy một đồng, tất cả đều để gửi về, dành cho việc thuê hộ lý, mua thuốc chữa bệnh cho cha chồng.
, sang tháng thứ hai, còn nhận tiền và phiếu mà Dư Châu nhờ chuyển về nữa.
Chỉ điều, tiểu thư nhà tư sản Trần Sướng Vãn vốn quen sống xa hoa, mất một nửa khoản tiền trợ cấp , e rằng những ngày đó sẽ chẳng còn thoải mái như .
13
Đời , trâu ngựa cho nhà họ Dư, hầu hạ cha chồng.
nhiều thời gian hơn, cùng Lệ Chiến Phong khắp nơi tìm báu vật.
Chúng mang theo tiền và phiếu lương thực, đến các trạm phế liệu của những công xã hẻo lánh.
Chỉ tốn ít tiền, tìm ít sách quý hiếm tuyệt bản, đồ cổ tranh chữ hư hỏng, thậm chí cả những món cổ vật coi như chum vỡ để trồng rau.
Chúng còn dùng tiền kiếm , cứu giúp nhiều bậc thầy tu sửa cổ vật, cổ thư đang chịu cải tạo trong chuồng trâu.
Dưới sự trợ giúp của họ, chúng nhiều món đồ giả giống y như thật.
Nhất Phiến Băng Tâm
Đồ giả thì đem bán giá cao cho nước ngoài.
Đồ thật thì giữ hết trong nước.
Chúng cố gắng hết sức, trong thời đại hỗn loạn , cẩn thận bảo vệ những cổ vật thuộc về đất nước .
Để mấy chục năm , Hoa Hạ sẽ ít một chút nuối tiếc “cổ vật thể trở về quê hương”…
Khi bận rộn, dứt khoát ở luôn bên chỗ Lệ Chiến Phong.
Cho đến khi liên tiếp mấy ngày về nhà, thì Dư Châu bất ngờ tìm tới.
14
Nhìn thấy và Lệ Chiến Phong kề đầu , đang chăm chú lật giở một cuốn sách cổ còn sót rách nát.
Dư Châu mặt đen kịt bước , nghiến răng nghiến lợi chất vấn :
“Thẩm Tố Quyên, đây chính là cái mà em , em và trong sạch, từng vượt quá giới hạn nửa bước ?”
“Anh từ khu gia đình trở về, họ , em mấy ngày liền về nhà .”
“Em… em cùng …”
mất kiên nhẫn cắt ngang lời suy đoán của : “Đồng chí Dư Châu, bất kể và đồng chí Lệ Chiến Phong quan hệ gì, dường như cũng chẳng liên quan gì đến thì ?”
“Đừng quên, giữa chúng , chỉ là vợ chồng giả danh nghĩa!”