THẬP NIÊN 70_ SỐNG LẠI 1 ĐỜI TÔI SẼ KHÔNG MÙ QUÁNG NỮA . - 5

Cập nhật lúc: 2025-10-13 04:29:18
Lượt xem: 146

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giây tiếp theo.

Cả nhẹ bẫng, ôm trọn trong vòng tay vững chãi.

Đường quai hàm lạnh lùng của trai căng chặt, tóc mai vì việc mà ánh nắng hun nóng, đẫm mồ hôi.

Vì vội vã chạy từ khu ruộng khác tới, thở cũng dồn dập.

"Thúy Thúy, em khó chịu ở ?"

Triệu Xuyên Xuyên năm nay mười bảy tuổi, bằng tuổi .

Anh cao ráo vạm vỡ, sở hữu làn da màu lúa mạch cùng ngũ quan khôi ngô, kiên nghị, nhưng luôn ít lời, quen với việc cắm đầu việc, trông thật thà và thô mộc.

, hít một thật sâu, điều chỉnh cảm xúc phức tạp của .

Vẫn nên giải quyết chuyện mắt .

Thế là lén véo khuỷu tay .

Đây là ám hiệu dùng từ nhỏ khi giả vờ gây rắc rối.

Quả nhiên, chằm chằm hai giây.

Đôi vai đang căng cứng vô hình trung thả lỏng xuống.

tay vẫn hề nhúc nhích.

Mặc kệ ôm, yếu ớt :

"Em từ nhỏ thể cường tráng, từng bệnh gì, nhưng nửa năm bắt đầu, cơ thể dần chịu nổi nữa. Anh Xuyên em quá nhiều việc thuộc về , tiêu hao hết sức lực ."

Triệu Xuyên Xuyên lộ vẻ nghiêm trọng.

" , Thúy Thúy cần nghỉ ngơi."

Triệu Xuyên Xuyên thiên phú về y thuật, loại thảo d.ư.ợ.c nào ở ngọn núi phía , là tiểu thần y chân đất nổi tiếng của làng Cây Ao chúng .

Lời , độ tin cậy khẳng định chắc chắn.

Mọi nhao nhao bàn tán.

"Thật là tạo nghiệt, con bé Thúy Thúy nó lớn lên, sức khỏe thế mà giờ lao lực đến mức thổ huyết."

"Còn động một tí là bảo sức khỏe , thực tế thì nhảy nhót khỏe re, e là giả vờ thôi."

" sớm chịu nổi , thành phố thì giỏi giang lắm , bắt nạt con gái nhà quê chúng ."

"Ai mà Thúy Thúy là đứa con gái đáng ghen tị nhất làng. Bố nó là bí thư đội sản xuất, nó là công nhân lâu năm của nhà máy dệt, thằng bé thanh mai trúc mã của nó mổ lợn săn bắn, chữa bệnh, cả nhà cưng chiều nó, khi thanh niên trí thức về đây thấy Thúy Thúy việc nặng bao giờ!"

"Một nên giữ thể diện một chút, việc của tự ! Đã hưởng phúc đủ lâu !"

Cố Trường Sinh và Tạ Vãn Ngọc đến đỏ bừng mặt mũi.

"Thúy Thúy , con, chọn đàn ông sáng mắt , loại bạch diện tiểu sinh , đặc biệt là còn dính líu mập mờ với kẻ khác, thể lấy !"

Gừng càng già càng cay, một cái là hiểu ngay.

gật đầu.

"Khụ khụ— Dì đúng, thể lấy. Trước đây là do con quá ngốc, cho nên từ hôm nay trở , hai vị tri thức ơn tự kiếm công điểm của ."

Màn kịch hôm nay, chỉ là bước đầu tiên cắt đứt với họ.

Nếu lớn chuyện để tay , với tác phong của họ, chắc chắn sẽ đổ ngược tội lên , kể lể với rằng vì yêu nên sinh lòng thù hận, khi đó khác sẽ chỉ nghĩ là của .

💥Hi ! Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi.
💥Follows Fanpage FB ( Mây Trên Núi ) để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!

Bây giờ thì khác , hôm nay, sẽ chỉ nhớ họ quá đáng đến mức nào.

"Thúy Thúy—"

"Thúy Thúy—"

thèm để ý đến hai phía đang sắp nước bọt của nhấn chìm.

Triệu Xuyên Xuyên ôm thẳng.

Đi xuyên qua rừng tre vắng , về đến nhà.

lập tức trở trạng thái bình thường, bệnh cũng giả vờ nữa.

Vội vàng tụt khỏi vòng tay .

Định bụng than thở.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/thap-nien-70-song-lai-1-doi-toi-se-khong-mu-quang-nua/5.html.]

thấy trai ngây trống rỗng trong vòng tay, chút lúng túng.

Hàng mi từ từ rủ xuống, giấu vẻ buồn bã khó nhận .

Anh khó khăn mở lời:

"Vừa mạo phạm , sẽ giải thích rõ ràng với họ."

.

Triệu Thúy Thúy năm mười bảy tuổi vì theo đuổi trong mộng mà cực lực rạch rõ ranh giới với thanh mai trúc mã lớn lên cùng , sợ hiểu lầm dù chỉ một chút.

Đừng công khai bế kiểu công chúa, ngay cả thêm hai câu cũng tránh né.

đang ở đây, là Triệu Thúy Thúy trở về tuổi mười bảy.

lý lẽ đanh thép:

"Giải thích cái gì? Anh sợ ai hiểu lầm quan hệ của chúng ? Quả nhiên con trai lớn giữ ."

Chàng trai đột ngột ngẩng đầu, vẻ mặt hoảng hốt.

"Anh , Thúy Thúy, thật sự ."

"Không gì?"

Chàng trai thôi, nhưng mặt đỏ bừng.

nhịn thành tiếng.

Dù Triệu Xuyên Xuyên chậm chạp đến mấy, cũng nhận đang cố ý trêu chọc .

Ánh mắt trở nên bất lực và phức tạp.

"Vừa thương ở ?"

"À?" phản ứng một lúc, "Anh cái , em chảy m.á.u chân răng."

"Há miệng xem."

Thuở nhỏ Triệu Xuyên Xuyên chính là nha sĩ riêng của .

theo bản năng theo, đối diện với đôi đồng tử đen láy của , cảm thấy tự nhiên, nhanh chóng khép miệng .

"Ngoan, xem viêm , nếu phát triển thành sâu răng thì ."

rùng .

Tuyệt đối thể.

Kiếp răng khỏe mạnh, cho đến khi kết hôn với Cố Trường Sinh, bắt đầu sâu.

Những ngày tháng đó nghèo khổ và chật vật, miệng chút vị ngọt, đến cửa hàng tạp hóa nhưng dám mua bất cứ loại bánh kẹo nào, ngoại trừ đường đỏ hạt to rẻ nhất, một gói thể nhấm nháp như đồ ăn vặt trong hai ba tháng.

Thời gian dài, răng cũng hư hại, sâu răng phát tác, đau đến mức lăn lộn sàn.

Đợi hết đau, tiếp tục nhét đường miệng.

Cứ luẩn quẩn như , cuối cùng đến sáu mươi tuổi chẳng còn mấy chiếc răng .

Đang hồi tưởng, ngón tay thô ráp của ấn khóe miệng , dùng sức nhẹ nhàng và khéo léo cạy mở.

Ánh mắt nồng nhiệt quan sát từng chút một, kiên nhẫn và tỉ mỉ.

Lâu đến mức miệng ứa nước bọt, theo bản năng khép .

bất ngờ, đầu lưỡi mềm mại và đầu ngón tay chạm , nhanh chóng lướt qua.

Cả hai đều sững sờ.

Ngón tay cứng đờ giữa trung một lát, rụt về một cách tự nhiên.

"Không cả, chỉ viêm thôi."

Sau đó , nắm lấy cái kẹp tre bên cửa, bước ngoài.

"Anh còn lên núi gì? Bọn họ khỏe lắm, cần bồi bổ cho họ ."

Chàng trai đầu , vành tai đỏ bừng.

"Bồi bổ cho em."

 

Loading...