Thanh Xuân Có Anh - Phần 4
Cập nhật lúc: 2024-10-03 03:54:50
Lượt xem: 484
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
13.
Còn 18 ngày để trả nốt 2 vạn 8 của khoản nợ.
thấy biển xe quen thuộc.
Mẹ của Trần Cảnh Thâm mặc một chiếc váy và xách một chiếc túi hàng hiệu.
Thật là hết chỗ với khu hàng ăn .
Bà cau mày , nồng nặc mùi khói dầu: “Có chỗ nào sạch sẽ hơn để ?”
“Có một quán cà phê bên đường.”
Bà liếc quán cà phê nhỏ nghèo nàn: “Thôi , đây .”
cầm khăn giấy cẩn thận lau ghế: “Bà Trần, mời đây.”
Bà gì, cau mày và xuống.
“Bà Trần tìm chuyện gì ?”
“Tất nhiên là .”
“Muốn rời khỏi Trần Cảnh Thâm?”
Bà nhướng mày: “Cô khá tự giác đấy.”
thở dài: “Sao bà thử thuyết phục con trai bà nhỉ?”
“Nếu thể thuyết phục nó thì tìm tới cô gì.”
thở dài: "Lần sợ là khả năng."
“Giang Nghiên, thật hận cô, nhưng cô cũng …”
Bà là một danh môn khuê các, thực sự thể lời nào quá nặng lời.
rõ bà định gì, lẽ thực sự thuộc về gia đình .
cũng nghĩ về vấn đề .
Lần đầu tiên yêu , nghĩ về nó.
Chỉ cần Trần Cảnh Thâm quan tâm, thì cũng quan tâm.
nếu chút do dự và quan tâm, sẽ từ bỏ.
Rất rõ ràng.
Hai năm , khi gia đình tương đối khá giả thì như .
Bây giờ trông thật thất bại, còn thì .
Thế là đủ .
“Bà Trần, thực xin , thể đồng ý với bà.”
“Tại hai năm cô đồng ý?”
“Bởi vì thời điểm đó, chắc chuyện của cha sẽ kết quả . lo lắng rằng nếu ông tù, điều đó sẽ ảnh hưởng đến tương lai của Trần Cảnh Thâm, cũng như tương lai của con cái chúng .”
“ bây giờ, sắp trả hết nợ .”
“ Giang Nghiên, côcó bao giờ nghĩ rằng với gia cảnh của cô, Cảnh Thâm sẽ hổ .”
đang định gì đó thì Miên Miên đột nhiên ôm một đống kẹo đường chạy về phía .
14.
“Mẹ, kẹo hồ lô, ăn …”
Đôi bàn tay nhỏ mũm mĩm của con bé đưa những viên kẹo miệng .
, cúi đầu cắn một miếng táo gai: “Ngon quá, Miên Miên ngoan lắm, con chỗ khác chơi .”
“Giang Nghiên… nó là con gái của cô?”
“À , nó là con gái .”
bình tĩnh bà và ôm Miên Miên lòng.
“Cô… cô bỏ đứa bé đó ?”
“Bác sĩ xe đụng, khắp đều thương, nhưng đứa nhỏ vẫn sống khỏe mạnh, mệnh nhất định mang nó đến với .”
khẽ vuốt mái tóc đen của Miên Miên: “Xin , lúc đó thật sự thể nhẫn tâm hơn nữa.”
Bà Trần từ từ dậy, như thể bà điều gì đó.
Miên Miên đáng yêu, bà vẫn nỡ .
“Bà ăn kẹo hồ lô ?” Miên Miên đột nhiên đưa kẹo hồ lô sắp chảy đưa cho bà .
Bà Trần theo bản năng tránh , nhưng vẻ mặt của Miên Miên quá ngây thơ và dễ thương.
Bà do dự một chút, cúi xuống vuốt tóc Miên Miên: “Ngoan, bà ăn, con ăn .”
Miên Miên vui vẻ tiếp tục l.i.ế.m kẹo.
Bà , Miên Miên, một lúc , bà rời .
Vào cuối tháng, gửi tiền còn nợ cuối cùng tài khoản.
Sau đó liên hệ với tòa án.
Giang Xuân Minh sẽ đưa khỏi danh sách nợ tín dụng.
Vụ án khép và tảng đá cuối cùng dỡ bỏ khỏi đầu .
thấy bầu trời trong xanh và những đám mây trắng, cảm thấy sảng khoái.
Lần đầu tiên hai năm, thấy dễ thở hơn bao giờ hết.
gọi cho Trần Cảnh Thâm, nhưng ai trả lời.
nghĩ nhiều về điều đó, khi đóng cửa hàng buổi tối, gọi cho .
vẫn máy.
bối rối và gửi tin nhắn cho Wechat nhưng hồi âm.
Cho đến hai giờ sáng.
Đột nhiên gọi video cho .
“Nghiên Nghiên, xin đánh thức em.”
Anh vẫn mặc bộ đồ phẫu thuật màu xanh, mệt mỏi sàn hành lang.
"Trần Cảnh Thâm... chuyện gì ?"
“Một trong những bệnh nhân nhỏ của thể rời khỏi bàn mổ tối nay.”
Đôi mắt đỏ như máu, trong màn hình thấy tay run run, trong mắt một tầng nước.
“Nó mới bảy tuổi, là một đứa trẻ thông minh đáng yêu... cảm thấy , , cảm thấy thật vô dụng, Nghiên Nghiên…”
Trần Cảnh Thâm dựa tường và lấy tay che mặt.
“Trần Cảnh Thâm, đừng nghĩ như , cố gắng hết sức, , thật đấy, Trần Cảnh Thâm đừng quá trách bản .”
“Bây giờ em tìm , Trần Cảnh Thâm, đợi em.”
cúp video, chỉ mặc áo khoác lao ngoài.
Khi đến bệnh viện, Trần Cảnh Thâm vẫn đang sàn ở hành lang.
Khi thấy , đưa tay về phía : “Nghiên Nghiên.”
bước đến, gì, chỉ ôm chặt lấy .
Trần Cảnh Thâm vùi mặt n.g.ự.c .
nhẹ nhàng vuốt tóc , nhẹ giọng an ủi: “Không , là bác sĩ, Trần Cảnh Thâm, sẽ luôn trải qua nhiều chuyện sinh tử…”
“Anh từng quá tự phụ, quá cao ngạo.”
“Anh lợi hại như , đương nhiên tư cách kiêu ngạo.”
“ sẽ như nữa, Nghiên Nghiên, cuối cùng cũng nhận nhỏ bé như thế nào.”
“ , con như chúng nhỏ bé, cho nên nên hòa giải với chính , Trần Cảnh Thâm, đủ .”
“Anh chỉ thế nào để đối mặt với cha của đứa trẻ, họ tin tưởng .”
“Bọn họ sẽ hiểu cho . Trên đời , trừ cha của đứa bé , chính là mong đứa bé phẫu thuật thành công nhất. Họ nhất định sẽ hiểu.”
“Bọn họ sẽ hiểu ?”
“Họ sẽ hiểu mà”
15.
đúng, khi và Trần Cảnh Thâm rời bệnh viện.
Cha của đứa trẻ theo ngoài với đôi mắt đỏ hoe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/thanh-xuan-co-anh/phan-4.html.]
Họ nắm tay Trần Cảnh Thâm và nhiều lời cảm ơn, của đứa trẻ và cảm ơn ngừng.
Trần Cảnh Thâm dường như cũng đang .
lẽ thấy , từ chối mắt cho dù thế nào chăng nữa.
nhẹ nhàng nắm lấy tay , đan những ngón tay với .
Theo sát cho đến khi bình tĩnh .
Ánh trăng đêm đó thật .
Trên sân thượng lớn của chung cư, nép vòng tay .
Những ngón tay luồn qua áo và đặt lên vết sẹo do sinh mổ, vuốt nhẹ.
“Sinh con đau ?”
“Đau lắm. Em khác sinh mổ đau, đều là dối.”
Anh ôm chặt hơn: “Anh xin ”.
“Anh sai, em đương nhiên cũng sai.”
Có thể là do vận may đến với chúng khó khăn một chút.
Nếu Giang Xuân Minh mở nhà hàng và bắt đầu kinh doanh, nhưng nghĩ đến việc kiếm tiền một cách khó khăn, ông dễ lừa, đến lúc đó họ hàng và bạn bè xung quanh cũng lừa mất.
Sau vụ việc đó, nếu Giang Xuân Minh mang nợ, tính khí của ông cũng đổi chóng mặt bạo lực như thế.
cũng sẽ bao giờ chia tay với Trần Cảnh Thâm.
thích nhiều, thể chia tay .
“Ừm,Nghiên Nghiên sai, nhưng vẫn sai.”
Khuôn mặt của Trần Cảnh Thâm thật dịu dàng ánh trăng.
“Nếu như khi đó em chia tay , nhất định sẽ đồng ý.”
“Cho dù chúng chia tay, cũng nên tức giận mà nước ngoài du học.”
“Khi đó còn quá trẻ và kiêu ngạo, học cách mềm mỏng.”
“Đó là bởi vì đủ để trở thành một bạn trai năng lực.”
lắc đầu: “Những điều đều sai. Ai khi còn trẻ lòng tự trọng cao? Trần Cảnh Thâm, chỉ một .”
“Là gì?”
“Lần nên mang em họ cùng, nên lừa dối em như , kích thích em.”
Dù hiểu lầm sớm giải tỏa nhưng vẫn thể quên .
Nhìn thấy và Lâm Tuyền mật đêm đó khiến buồn.
“Anh vốn ý định lừa em, nhưng thấy em, nghĩ đến năm đó em chia tay , cho nên nhất thời nhịn …”
“Vậy hai năm qua thật sự ở một ?”
“Anh tưởng thời gian qua em đủ chứ?”
“Thôi , em ở chung với khi nào.”
Trần Cảnh Thâm khỏi khúc khích, cúi hôn : “Em bây giờ khác thật đấy.”
“Thể lực... quả nhiên tiến bộ nhiều, xem từ nay về thể thả lỏng một chút.”
“Anh đừng lười biếng đó.”
“Vâng, thưa bà Trần.”
16.
Mẹ của Trần Cảnh Thâm lẽ để chúng ở bên vì sự hiện diện của Miên Miên.
Khi và Trần Cảnh Thâm cùng Miên Miên trở về nhà họ Trần
Cuối cùng, vẫn còn một chút bất an.
Mặc dù gia đình của Trần Cảnh Thâm coi là một gia đình thượng lưu nhưng họ cũng giàu .
Cưới một cô con dâu như , đang kinh doanh một quán thịt nướng nhỏ ở chợ đêm, bà Trần sẽ còn tự tin ngoài đánh bài với khác.
gì là thể.
Trần Cảnh Thâm rằng nếu Miên Miên và thể nhà họ Trần.
Anh đến nhà chúng ở rể.
Bà Trần nhất thời tức giận đến nghẹn ngào: “Nhà bọn họ như ? Có gì mà mê hoặc con thế?”
“Xiên nướng ngon.” Trần Cảnh Thâm táo bạo.
Nguyệt
Bà Trần kìm , giận dữ tát một cái.
chính bà là rõ nhất.
Trong hai năm kể từ khi chúng chia tay, sống như một tu sĩ ở nước ngoài, ngày đêm trong phòng phẫu thuật.
Bà Trần nghĩ đến cảnh của con trai lúc đó nên tự thuyết phục bản sẽ hơn.
Nếu họ buông tay, nhà họ Trần sẽ con dâu và cháu gái đáng yêu, họ đương nhiên sẽ cháu trai.
Nếu vẫn cứ cắn c.h.ế.t buông thì con trai cũng sẽ mất luôn.
Sau tất cả, bà Trần chỉ thể nhéo mũi và nhận là con dâu.
Ít nhất, trình độ học vấn của tệ, bây giờ bắt đầu chuẩn cho kỳ thi.
Trở thành một giáo viên hoặc một công chức trong tương lai, trong mắt bà Trần cũng coi là đàng hoàng.
Sau bữa trưa, và Trần Cảnh Thâm đưa Miên Miên vườn chơi một lúc.
Miên Miên buồn ngủ, Trần Cảnh Thâm ôm con bé ngủ.
Động tác bế con còn vụng về nhưng thuần thục hơn nhiều so với đầu.
vẫn nhớ ngày đó khi Trần Cảnh Thâm đầu tiên thấy Miên Miên.
Miên Miên trông giống Trần Cảnh Thâm, nhưng tính cách giống .
Con bé thích những trai, thậm chí cả mấy đứa bé trai của nhà hàng xóm, con bé chỉ thích chơi với đứa trai nhất.
Vì , Trần Cảnh Thâm dễ dàng chiếm trái tim bé nhỏ của Miên Miên.
Như cũng , ít nhất Miên Miên nhanh tiếp nhận bố , hai hợp .
Đêm đó chúng ở nhà họ Trần, nên chúng đưa Miên Miên về căn hộ của Trần Cảnh Thâm.
Miên Miên ngủ chiếc giường nhỏ.
Trần Cảnh Thâm nắm tay sang phòng khác.
“Miên Miên nửa đêm sẽ tỉnh giấc đó.”
“Chúng sẽ với con bé .”
“Em thể nghỉ ngơi một đêm ?”
“Giang Nghiên, em nợ bao nhiêu đêm em ?”
“Ngày mai ca mổ ?”
“Buổi chiều còn nhiều thời gian.”
“Vậy... chỉ một thôi.”
nắm lấy cà vạt của và để cúi đầu xuống.
thích hôn như thế, hôn lên chiếc cằm và đôi môi xinh xắn của .
Giống như khi chúng yêu , nụ hôn đầu tiên của chúng .
vẫn nhớ ánh và lùm cây đêm .
Và những giọt mồ hôi rịn trán, những ngón tay run run khi ôm .
luôn dũng cảm, đầu tiên chúng hôn , chủ động.
kinh nghiệm và răng va môi .
Chúng ôm trong bóng tối và học cách hôn bằng cách mò mẫm.
Chúng là vô đầu tiên của , vì thể nào quên.
nhớ đêm đó tim đập nhanh như thế nào.
Và hai năm, tim vẫn đập nhanh hơn khi ôm .
Và vẫn yêu như ngày nào.
HẾT.