Thái tử hỏi chuyện mật tín nữa, lại thường xuyên thấy hắn nhìn thư mà trầm tư.
Ta luôn cảm thấy lưng lạnh lẽo.
lại nhanh chóng quên chuyện này, vì sắp đến tiệc sinh nhật của Thái tử.
Trong bữa tiệc sinh nhật của Thái tử, nhất định Thục phi sẽ nghiệm thu thành quả hành động của .
mặc dù Thái tử cao hơn, khỏe mạnh hơn, nhưng thể nào béo lên được.
Tiểu tử vô cùng kén chọn, dầu mỡ ăn, ăn cay mặn.
Trong cung hề có thực phẩm ́c, có thể ăn đến béo lên được?
Ta càng nghĩ càng quyết tâm đưa cho Thái tử một lễ vật đặc biệt: "Điện hạ, nô ̀i dẫn ngài chỗ chơi rất vui, ?"
Thái tử liếc nhìn , há miệng muốn từ chối: "Không..."
Ta: "Thái tử ca ca!"
Thái tử: "Khụ... Thỉnh thoảng chơi cùng ngươi một lần cũng được."
Vì thế, dẫn Thái tử đến lỗ chó.
Ta: "Mời qua."
Thái tử lui một bước: "Đây là lỗ chó, bổn Thái tử chui lỗ chó."
Ta mở mắt nói dối: "Nói bậy, đây là cửa , chỉ nhỏ thôi."
Thái tử: "Đây là lỗ chó."
Ta: "Là cửa !"
"Gâu gâu gâu!"
Một con chó trắng như tuyết chui khỏi lỗ, vẻ mặt mờ mịt nhìn chúng .
Ta: "..."
*
Cuối cùng, Thái tử giẫm lên vai leo ngoài, một mình chui lỗ chó.
Đáng ghét, thật sự đáng ghét.
Người này còn biết xấu hổ vuốt mái tóc chui đến bù xù của , nín cười: "Được rồi, dẫn đường , chó con."
Còn đáng ghét hơn!
Ta càng lúc càng bạo, nắm tay Thái tử, nghiêm mặt : "Ở ngoài cung thể gọi phụ hoàng, chỉ có thể gọi phụ . Cũng được gọi mẫu hậu, phải gọi mẫu , càng thể gọi nô ̀i là Tiểu Chính Tử, phải gọi ca ca."
Thái tử phục: "Dựa vào cái gì phải gọi ngươi là ca ca?"
Ta nhìn dáng vẻ Thái tử từ xuống dưới, nở nụ cười thâm sâu, thở dài lắc đầu rời .
Thái tử: "..."
*
Chợ đêm đèn đuốc sáng trưng, đường đến .
Thái tử dính lấy một tấc rời, nhíu mày: "Sao nhiều người như thế?"
"Hôm nay là tết nguyên tiêu, trong cung có cung yến, đương nhiên dân gian cũng có hoạt động." Ta vui vẻ vung tay lên: "Muốn ăn gì? Tùy chọn."
Thái tử hoài nghi nhìn : "Ngươi có tiền à?"
Ta siết chặt hà bao mỏng manh, cố gắng mỉm cười: "Đương nhiên là có, ca có tiền."
Cùng lắm thì trở về tìm Thục phi thanh toán!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/thai-giam-thang-chuc-ky/chuong-4.html.]
Không chợ đêm có thể dùng phiếu thanh toán ...
Thái tử quanh một vòng, chỉ sạp hàng mứt quả: "Đó là gì?"
Mứt quả tốt lắm! Đường nhiều calo, béo chết ngươi!
Ta vô cùng vui mừng, bình tĩnh đến trước sạp: "Bán năm mươi xâu!"
Thái tử níu c.h.ặ.t t.a.y áo của : "Năm mươi xâu nhiều lắm."
Ta: "Không nhiều, hề nhiều, người đều mua năm mươi xâu trở lên."
Thái tử: "Không, mua một xâu trước."
Ta: "Năm mươi xâu."
Thái tử: "Một xâu là được."
Người bán hàng rong kiên nhẫn được nữa: "Rốt cuộc các ngươi có mua ? Không mua nổi thì qua một bên, đừng quấy rầy làm ăn."
Nói xong, người bán hàng rong ̣nh đẩy .
Thái tử đưa tay kéo phía , trừng to mắt quát: "Đừng động tay động chân, ngươi có biết phụ của là ai ?"
Người bán hàng rong ngây ngẩn cả : "Mẫu ngươi nói cho ngươi biết là ai ?"
Thái tử: "?"
Ta nhìn thấy cục diện sắp hỗn loạn, vội kéo Thái tử rời .
*
Vừa vừa dạo, mặc dù Thái tử ăn gì nhưng vẻ mặt trông rất thỏa mãn.
Ta suy nghĩ nói: "Nếu thích nơi này, này nô ̀i sẽ dẫn ngài nữa."
Thái tử khẽ "Ừm" một tiếng, nở nụ cười: "Ngoài cung rất vui, muốn thường đến đây xem thử."
Nói xong, Thái tử đầu âm thầm nhìn một lúc: "Ta luôn cảm thấy ngươi giống những thái giám khác."
Còi báo động trong lòng kêu lên.
Chẳng lẽ chuyện nữ giả nam trang bị phát hiện rồi?
Ta cẩn thận hỏi: "Nô ̀icó gì khác với bọn họ?"
Thái tử: "Ngươi cả ngày nịnh nọt như bọn họ, cũng sợ ."
À, chuyện này à?
Chuyện này thuận miệng thôi!
Ta vội đổi giọng nói: "Ôi, thái tử gia, hôm nay có ngọn gió nào thổi ngài đến đây thế? Nhìn xem, khí chất này, ôi, quá khí chất!"
Sắc mặt Thái tử xám xanh, muốn nói gì đó lại nói nên lời.
Ta nhanh chóng chạy trước mấy bước: "A, là Thái tử, thật đáng sợ, thật đáng sợ! Cứu mạng!"
Thái tử: "..."