"Minh Phong, chẳng sẽ cưới em hả? Giờ vợ ch.ế.t cưới em ?"
"Dĩ nhiên, sẽ cưới em!"
"Có thật ? Hai chúng sẽ còn lén lút mỗi khi gặp nữa chứ?"
" ! Ngữ Yến, cho thêm chút thời gian lo liệu tang lễ của Như Ân xong xuôi sẽ chính thức giới thiệu em với ."
Lệ Minh Phong âu yếm dịu dàng nhẹ nhàng duỗi tay kéo Ngữ Yến ôm lòng thật chặt, chất giọng ngọt ngào hết sức cưng chiều vang lên, nét mặt cũng hiện rõ sự hạnh phúc. Hoàn một chút nào đau buồn về cái ch.ế.t của vợ.
Vô tình đến đáng sợ!
Ngữ Yến xong mãn nguyện mỉm , bộ dạng như mèo con dụi đầu n.g.ự.c , vòng tay ôm gật gật đáp.
"Vâng, em sẽ đợi !"
"Ngữ Yến, thiệt thòi cho em , cực khổ lén lút ở cạnh suốt 2 năm qua."
"..."
Lệ Minh Phong khẽ cúi đầu hôn lên má Ngữ Yến một cái đầy thương yêu.
Thiệt thòi? Hai chữ đáng lẽ dành cho vợ khuất của mới , một cam tâm đồng hành cùng , đến khi tất cả dành sự yêu thương cho khác?
Bản gian díu còn dùng hai chữ thiệt thòi? Quả thật nực , Lệ Minh Phong quá sức nhẫn tâm .
Ngữ Yến ngẩng đầu híp mắt tươi Lệ Minh Phong. Anh say đắm chầm chậm ghé sát xuống hôn lên đôi môi cô , cả hai cùng mây mưa một lúc thì tạm biệt, Lệ Minh Phong nhanh chóng chỉnh đốn trang phục trở nhà như chuyện gì xảy .
Lúc bước cửa lớn nhà họ Hạ Lệ Minh Phong bất chợt giật khựng , khi trông thấy một đàn ông tây trang đen thui đang quan tài của Hạ Như Ân.
Kỳ thực phong thái của tỏa khiến xung quanh cảm giác nghẹt thở. Lệ Minh Phong nhíu mày một hồi cũng là ai.
Hoàng Thiên Duật?
Một gã thời học mang tiếng là xã hội đen đáng sợ, lý lịch dễ động , nhớ năm đó Hoàng Thiên Duật theo đuổi Hạ Như Ân lâu cơ mà cô quan tâm đoái hoài tất cả chân tình cô cho Lệ Minh Phong hết.
Sau thời gian lâu theo đuổi nhưng tình cảm của Hạ Như Ân, cộng thêm hình như gặp chuyện lớn nên chuyển trường, ngờ rằng nhiều năm Minh Phong gặp Hoàng Thiên Duật trong cảnh như .
Hoàng Thiên Duật khẽ nhướm mày hờ hững liếc mắt về hướng đàn ông nãy giờ vẫn c.h.ế.t lặng ngoài cửa, nét mặt Lệ Minh Phong mấy khả quan, nhưng ngược dáng vẻ của Hoàng Thiên Duật ung dung bận tâm, khom lưng dịu dàng đặt một bông hoa trắng xuống quan tài Hạ Như Ân, xong xuôi liền thẳng lịch sự nhã nhặn cúi đầu với bác Vương xoay bước .
Phía Hoàng Thiên Duật còn thêm hai tên đàn em mặt mũi bậm trợn, kè kè bên cạnh.
Lúc bước ngang qua Lệ Minh Phong, Hoàng Thiên Duật bất chợt dừng bước, khẽ nhếch môi thốt một câu, giọng điệu to nhỏ.
"Lau vết son miệng kìa!"
"..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/tat-ca-se-thay-em/chuong-3.html.]
Dứt lời, Hoàng Thiên Duật cùng đàn em sải bước rời . Lệ Minh Phong liền xanh mặt, bộ dạng cuống cuồng đưa tay lên chùi. Anh giận dữ đầu lườm Hoàng Thiên Duật, nơi khóe môi giật giật thầm rủa.
Chết tiệt! Hoàng Thiên Duật.
"Ông Vương, ai cho phép những hạng đây hả?"
"Hạng ? Là hạng nào ?"
"Ông còn hỏi, loại đó ông cũng dám cho viếng vợ ?"
"Ý của Lệ Tổng là Duật? Cậu là bạn của phu nhân, cần báo tin cũng mà tới, lòng như thế thể cản."
"Ông..."
Lệ Minh Phong chột tức giận định lớn giọng quát, nhưng đó liền kìm nén, dù cũng đang trong tang lễ, giữ hình tượng . Lệ Minh Phong nghiến răng nuốt cục tức xuống. Anh hầm hầm bước .
Bác Vương nặng nề thở dài ánh mắt sót thương bức di ảnh Hạ Như Ân, lòng bác quặn thắt đau nhói. Hốc mắt bác đo đỏ nhưng vẫn cố kìm nén cho lệ tuôn trào.
Ân Ân của bác.
Sau khi tang lễ Hạ Như Ân kết thúc thỏa, hiểu Lệ Minh Phong thường trở về nhà nghỉ ngơi ngủ . Buồn lúc vợ còn sống chả thấy mặt , bây giờ vợ mất Lệ Minh Phong liền về?
Dù nhưng cũng ai dám câu nào.
[...]
Buổi tối.
Bác Vương lủi thủi trong phòng thắp hương cho ông Hạ và Như Ân thì thấy ngoài khung cửa sổ chiếu ánh đèn, đoán sai đó là xe của Lệ Minh Phong về.
Bác Vương chầm chậm cắm nhang xong, bàn tay run run khẽ lau bức ảnh Hạ Như Ân xoay ngoài.
Từ trong nhà bác Vương trông thấy Lệ Minh Phong đang lọ mọ mở cốp xe kéo một chiếc vali to tướng, điều bác bất ngờ là bên cạnh còn xuất hiện một phụ nữ trẻ vô cùng sexy. Bác nheo mày vội vã .
"Cậu Lệ!"
Bác cất giọng gọi ánh mắt khẽ đánh giá cô gái, cô gái cũng dạng khuôn mặt sắc sảo, hóng hách hất cằm.
"Ông gọi mang hành lý nhà giúp ."
"..."
Bác Vương gặng hỏi nhưng mở lời như thế nào, đành miễn cưỡng gật đầu hướng trong gọi:
"Bà Nhu, mau gọi sắp nhỏ mang hành lý , sẵn chuẩn phòng, khách của Lệ."
"Không cần! Mang hành lý thẳng phòng !"