Tam Công Chúa - Chương 16
Cập nhật lúc: 2025-09-11 11:49:37
Lượt xem: 401
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi phụ hoàng tất cả đều là mưu tính của hoàng hậu, như điên dại.
Cười đến nỗi nước mắt lăn dài mặt:
"Trẫm cùng nàng kết tóc từ thuở thiếu thời, nàng loạn long mạch hoàng gia!"
"A Uyển, nàng từ khi nào biến thành bộ dạng thế ?"
"Còn cả nhà họ Nghiêm!"
"Trẫm từng xem họ là thầy, là bạn thuở thiếu thời, trẫm những năm đối đãi với các ngươi đủ ?"
"Các ngươi nghĩ trẫm thật sự mắt mù tai điếc, các ngươi vơ vét của cải, chiếm đất, diệt trừ những kẻ cùng phe phái ?"
"Trẫm đều , nhưng trẫm niệm tình cũ."
"Thế mà các ngươi đối xử với trẫm thế !"
"Truyền chỉ!"
Hoàng hậu phế truất, giam lãnh cung.
Biến cố xảy quá bất ngờ, nhà họ Nghiêm kịp ứng biến thì bao vây tứ phía.
Dĩ nhiên, lúc nhà họ Nghiêm vẫn chỉ mong tiếp tục nhất quyền quý trong triều, hề ý mưu phản.
Phụ hoàng vội triệu các đại thần phẩm cấp từ ngũ phẩm trở lên cung yết kiến.
Thọ công công tuyên thánh chỉ ngay tại điện:
"Lập nhị hoàng tử Tống Chỉ Quyết Thái tử."
Phụ hoàng dặn dò chư vị đại thần: "Về các khanh tận tâm phò tá Thái tử."
Vừa , phụ hoàng đưa mắt về Nghiêm Lâu đang nhị ca, khẽ nhíu mày:
"Sao ngươi còn ở đây..."
Hắn suốt đêm vội vã chạy ngược chạy xuôi, từng dám nghỉ ngơi, cát bụi lấm đầy ánh trăng trắng xóa của thiếu niên năm nào, bao tâm huyết đặt cả long tử chính thống chỉ là một giấc mộng bọt bèo, sư phó và bạn thuở nhỏ biến thành một trò .
Phụ hoàng vốn cố gắng gượng để xử lý hết tất cả, giờ phút cạn kiệt sức lực.
Nhị ca bước lên một bước, dịu dàng khuyên nhủ:
"Phụ hoàng chớ nên hao tâm lo nghĩ thêm nữa, bảo trọng long thể là quan trọng nhất."
Chỉ một câu cắt ngang thở, khí tức đứt đoạn, nối nữa.
Phụ hoàng trợn tròn hai mắt, miệng há , tay run rẩy chỉ về phía Nghiêm Lâu, cuối cùng trắng mắt lăn bất tỉnh.
Phụ hoàng lâm bệnh, mười ngày thì chín ngày mê man.
vẫn thể chết.
Tuy Nghiêm tể tướng và Nghiêm Vũ đền tội, nhưng cây lớn rễ sâu, nhà họ Nghiêm vẫn còn những dây mơ rễ má cần dần dần cắt bỏ, thu phục.
Mặt khác, nhị ca cũng cần thời gian để hòa hợp với các đại thần trong triều.
Chỉ cần phụ hoàng còn sống, đám sẽ dám vọng động, sinh lòng dị nghị.
Nhị ca mỗi ngày đều đích dâng thuốc, lau , bón cơm, một ai thế.
Triều thần tán tụng công đức hiếu nghĩa của vang khắp kinh thành.
Phụ hoàng cứ thế mà gắng gượng thêm hơn hai năm.
Lúc , và nhị ca đều mười bốn tuổi.
Năm tuyết đến sớm rơi dày đặc, may mà dân gian từng chịu rét mướt nhiều phen, sớm chuẩn từ , nên xảy tai họa lớn.
Địa long trong Sùng Đức điện cháy rực rỡ.
Phụ hoàng hiếm hoi tỉnh táo, nhị ca đang hầu thuốc bên cạnh.
Người nắm c.h.ặ.t t.a.y nhị ca: "A Uyển... A Uyển..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tam-cong-chua/chuong-16.html.]
Đến lúc mà vẫn còn nhớ thanh mai trúc mã năm xưa.
Nhị ca giả vờ hiểu: "Phụ hoàng, mẫu hậu qua đời nhiều năm ."
"Giết, g.i.ế.c Nghiêm Lâu ."
"Hoàng hậu… để nàng… một mạng, đối đãi tử tế với nàng…"
27
Nhị ca phất tay, cho lui bộ cung nữ thái giám.
Đợi trong phòng chỉ còn chúng , liền thu vẻ quan tâm mặt, đặt bát thuốc xuống, lạnh lùng :
"Phụ hoàng là đế vương, cũng là phụ , trách nhiệm với thiên hạ, càng trách nhiệm với và Dao nhi."
" trong lòng , chỉ nghĩ đến hoàng hậu mà thôi."
"Phụ hoàng, đói rét là cảm giác thế nào ?"
"Người từng ăn cơm thừa canh cặn ?"
"Người từng nội thị đá đạp ?"
"Người từng cung nữ nhạo ?"
"Người từng mở mắt mẫu bệnh nặng mà bất lực cứu nổi ?"
Môi phụ hoàng run rẩy ngừng, nhưng vì quá gấp mà thốt thành lời.
Ta bước lên hai bước, hỏi:
"Phụ hoàng, thuở nhỏ cũng vì phận thấp kém mà hoàng tổ phụ nghi kỵ khinh rẻ, nên mới ôm mối hận trong lòng."
"Vậy cớ gì hôm nay biến thành một kẻ giống hệt ông ?"
"Trẫm… … với các con."
Đáy mắt nhị ca dâng lên một tầng lệ mỏng, khẽ : "Đã quá muộn ."
"Phụ hoàng nếu yêu hoàng hậu đến thế, nhi thần ắt sẽ cho toại nguyện, để bà xuống bầu bạn cùng , khỏi cô đơn đường Hoàng Tuyền."
"Phụ hoàng, thể c.h.ế.t ."
Hôm là mồng mười tháng Chạp.
Phụ hoàng băng hà, hoàng hậu khi tin liền treo cổ tự vẫn trong lãnh cung.
Nhị ca cảm niệm tình xưa nghĩa cũ, đặc chuẩn lễ nghi hoàng hậu, cho phép hợp táng cùng phụ hoàng.
"Hãy để bọn họ cửu tuyền tiếp tục tương phùng."
Hồng Trần Vô Định
"Cô nghĩ, mẫu hẳn sẽ nguyện thoát khỏi hoàng thất, tự do đầu thai nơi kiếp ."
Nhị ca đăng cơ xưng đế, sắc phong Trường Lạc công chúa, truy phong mẫu là Nhân Hòa hoàng hậu.
Huynh đều hiểu rõ.
Lên thiên tử, chỉ là đến lưng chừng núi.
Đường lên đỉnh cao, sẽ càng lúc càng dốc.
Năm , giao thừa đầu tiên khi nhị ca đăng cơ.
Vì cựu hoàng mới mất, nghi lễ âm nhạc đều ngừng.
tân đế đổi mới, yến tiệc đầu năm vẫn diễn , nhiều đại thần đưa cả ái nữ tuổi xuân sắc đến cung chúc mừng.
Người hoa nhường nguyệt thẹn, mỗi mỗi vẻ.
Trong đó nổi bật nhất là đích nữ của Nghiêm Lâu, tên là Nghiêm Tĩnh Thư.
Sau khi Nghiêm tể tướng và Nghiêm Vũ chết, dựa phận nhà họ Nghiêm, dần dần thu hồi những kẻ từng nương nhờ phụ , định thế cục trong triều.
đồng thời, với phận đế sư, nắm giữ quá nhiều thần tử trong triều, đủ để uy h.i.ế.p đến nhị ca.