Ta Trùng Sinh, Thái Tử Cũng Trùng Sinh - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-12-18 01:35:03
Lượt xem: 75

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ta kiếp tỷ con đường thế nào, cũng dùng cả đời tỷ để đ.á.n.h cược quyết tâm của một Thái t.ử trùng sinh.

 

a tỷ cố chấp ngoài dự đoán.

 

Tỷ con đường tỷ chọn, ngoảnh đầu .

 

Có lẽ sự lùi bước của Cố Thời An tổn thương trái tim tỷ .

 

Hay là sự kỳ vọng bấy lâu của Đại phu nhân trói buộc tỷ .

 

Ta chỉ , a tỷ của gả cho Thái tử, ngăn .

 

A tỷ vui vẻ đến, vui vẻ rời .

 

Mãi đến khi tỷ lên xe ngựa, mới thấy Thái t.ử vẫn luôn đợi bên ngoài.

 

Hắn ân cần đỡ a tỷ lên xe, dường như thật sự ý quyết tâm.

 

Ta chỉ nhíu mày , trong lòng vẫn tin tưởng.

 

Thái t.ử thì thầm với a tỷ hai câu, sải bước đến mặt .

 

Hắn thần bí tìm kiếm trong n.g.ự.c áo một hồi, cuối cùng móc cái hầu bao.

 

"Đừng cảm ơn Cô, hãy cảm ơn Tạ Tụ."

 

Hầu bao đặt tay , Thái t.ử tiêu sái xoay , vài bước lên xe ngựa.

 

Ta mở hầu bao, bên trong là miếng ngọc bội hình hoa sen.

 

Tay nghề của sư phụ lắm, chỉ tiếc cho miếng bạch ngọc dương chi thượng hạng.

 

10.

 

Điền trang đưa tới mấy bàn tiệc thượng hạng.

 

Là Thái t.ử đại hôn đặc biệt ban thưởng.

 

Nghe a tỷ nở mày nở mặt gả Đông Cung, kinh thành ai cũng hâm mộ.

 

Ngay cả điền trang cũng thơm lây, phụ cấp cho điền trang ít bạc.

 

Điền trang thêm mấy con dê con.

 

Lão bá còn ôm tới cho một con ch.ó đen tuyền.

 

"Cô nương nuôi cũng coi như giải buồn."

 

Tiểu Hắc quấn , thè lưỡi cọ chân .

 

Dạ Miêu

Đáy lòng mềm mại, nhịn xổm xuống xoa đầu nó.

 

Cùng gửi tới còn quà tặng của Tạ Tụ.

 

Đồ chơi đang thịnh hành, vải vóc trang sức, bánh ngọt mới ...

 

Gã sai vặt đưa đồ Tạ Tụ Tây Giao luyện binh, rảnh tự đến đưa.

 

Ta trăm mối cảm xúc ngổn ngang nhận lấy tay nải, trong lòng ngũ vị tạp trần.

 

Những thứ , vượt qua hai kiếp mới rơi tay .

 

Từng món đồ, là Tạ Tụ thuở thiếu thời dâng lên tấm chân tình.

 

Ta cảm thán kiếp trời xui đất khiến, trong lòng bi thương.

 

Khi hết đến khác đưa tới những món quà , đó mãi nhận hồi âm, nghĩ gì?

 

Hắn nghĩ ánh mắt , chọn đồ ý .

 

Hắn nghĩ thờ ơ, coi như thấy tình cảm của .

 

Thế là chôn chặt tâm tư, cho đến khi tự cho là sắp c.h.ế.t, mới để Tạ Uyển đưa thư cho .

 

Khi thiêu c.h.ế.t mặt , , khi đó chịu đựng nỗi bi thương lớn nhường nào.

 

Lúc thím gọi ăn cơm, mới phát hiện rơi lệ đầy mặt.

 

10.

 

Ta dối với các thím trong điền trang, a tỷ mời đến Đông Cung.

 

Thế là mang theo Tiểu Hắc khỏi điền trang.

 

Mang theo đai lưng thêu, còn bánh ngọt mà cố ý dậy sớm .

 

Một đường hỏi thăm, lặn lội về phía đại doanh Tây Giao.

 

Tây Giao cách điền trang gần, bộ một ngày.

 

Từ lúc trời tờ mờ sáng đến khi mặt trời lặn, leo núi đến nơi đóng quân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ta-trung-sinh-thai-tu-cung-trung-sinh/chuong-5.html.]

 

Cho đến khi quân sĩ gác thấy , giơ thương đỏ lên quát lớn: "Đứng , gì đó!"

 

Ta ôm Tiểu Hắc, rảnh tay lau mồ hôi trán: “Ta tìm Tạ Tụ."

 

Các quân sĩ tưởng là bà con xa của Tạ Tụ, đưa doanh trướng.

 

Tạ Tụ đang luyện tập diễn võ trường, gặp còn chờ.

 

Bóng đêm đậm, khó thể tưởng tượng vất vả thế nào.

 

Uống hết ba chén , bên ngoài trướng mới tiếng chuyện.

 

Ta ôm Tiểu Hắc, chút luống cuống dậy khỏi ghế.

 

"Nghe bá mẫu thu xếp mai cho ngươi?"

 

Giọng quá quen thuộc, là Cố Thời An.

 

Ngay đó là giọng Tạ Tụ: “Ngươi thế?"

 

Cố Thời An khẽ: “Truyền khắp kinh thành ."

 

Lòng chùng xuống.

 

Hai vén rèm , Tiểu Hắc giãy khỏi tay , chạy về phía Tạ Tụ.

 

"Lai Phúc?"

 

Tạ Tụ đầu , thấy ở chính giữa thì sửng sốt.

 

Tiểu Hắc xoay quanh , đuôi vẫy tít mù.

 

Ta nhíu mày, bỗng hiểu rõ thế của Tiểu Hắc.

 

Tạ Tụ ôm Tiểu Hắc lòng: “Tiểu, Tiểu Hải Đường, ngươi tới đây?"

 

"Ta tới tìm ngươi." Ta đ.á.n.h bạo mở miệng.

 

Tạ Tụ sửng sốt.

 

Cố Thời An theo cũng sửng sốt.

 

Hồi lâu Cố Thời An tự giác rời .

 

Trong doanh trướng còn và Tạ Tụ, cùng con ch.ó trong lòng .

 

Dưới ánh nến mờ nhạt, mặt đỏ bừng vì thẹn, cúi đầu thấp nhất thể.

 

Ta chợt hối hận vì sự kích động của .

 

dứt khoát tìm tới tận đây, chừa cho chút đường lui nào.

 

Tạ Tụ cũng trầm mặc hồi lâu, luống cuống tay chân rót cho , lúng túng bảo tìm chỗ .

 

Tiểu Hắc sốt ruột giãy khỏi lòng Tạ Tụ, chạy qua chạy giữa .

 

Thấy hai đều cúi đầu im lặng, Tiểu Hắc há mồm sủa vài tiếng.

 

"Tiểu Hắc im miệng."

 

"Lai Phúc im miệng."

 

Tạ Tụ xoa tay, hì hì: “Ngươi gọi nó là Tiểu Hắc ."

 

Ta gật đầu: “Nó là do ngươi nuôi ?"

 

"Ta nhặt , nghĩ ngươi một buồn chán, gửi tới điền trang cho ngươi giải buồn."

 

"Cảm ơn."

 

"Không chi."

 

Bầu khí chút kỳ quái.

 

Ta gượng mở tay nải, lấy bánh ngọt , vội vàng đẩy tới mặt Tạ Tụ.

 

"Cảm ơn ngươi tặng đồ, chút bánh ngọt cho ngươi."

 

Tạ Tụ lau tay lên , cầm hai ba cái bánh nhét miệng.

 

Ăn quá vội, nhanh sặc đến ho khan.

 

Ta vội vàng dậy rót nước cho , lúc đưa chén cho , chạm tay đang vội vàng đón lấy.

 

Khoảnh khắc ngón tay chạm , gần như cùng lúc rụt .

 

Chén rơi xuống, hai cùng đưa tay đỡ.

 

Ta đỡ chén , đỡ tay .

 

 

Loading...