Ta đỡ Vũ tỷ tỷ  dạo trong ngự hoa viên, cùng tỷ  phơi nắng, trêu tỷ .
“Là ai   tuyệt đối     để kết duyên nhỉ?”
Vũ tỷ tỷ đỏ mặt  .
Ta trong lòng khoái chí, còn tỷ  thì tặng  ánh mắt d.a.o găm.
Hôn lễ của thất hoàng tử và Ô Nhược công chúa là hỉ sự lớn của cả hoàng cung,  bộ kinh thành treo đèn kết hoa, diễn  trong tận ba ngày liền.
  chỉ   Sở Cửu  vui.
Sở Cửu ở một bên dự lễ,  mặt   một chút vui mừng.
Sở Cửu thường ngày vẫn  dùng ánh mắt đầy nghi ngờ   Tạ Lăng, cho dù bao nhiêu năm nay   Tạ Lăng biện giải,   vẫn chẳng mảy may lay động.
Cái  như băng tuyết kết dày từ mùa đông lạnh giá năm đó (Tạ Lăng phạt Sở Cửu quỳ),  cũng  thể hoà giải nổi.
Chỉ là tầm ba tháng , tam hoàng tử của hoàng thượng   ngày đông sảy chân ngã xuống hồ, cung nhân hầu hạ bên cạnh  đều   bơi, cuối cùng  quá muộn để cứu nổi ngài .
Ngài  tuy rằng vẫn giữ  mạng, nhưng khí lạnh   xâm nhập quá mức  hai chân, cả đời  sợ rằng    .
Thục Quý phi cai quản lục cung,  để gây  một chuyện chấn động như , bà   đợi hoàng thượng mở lời   tiên xử lí sạch sẽ đám cung nhân thị vệ vô dụng , ai cần nhốt thì nhốt, ai  g.i.ế.c thì giết,  cho minh bạch rõ ràng,  cùng tự xoã tóc tháo trâm, ngày ngày quỳ  cửa Càn Thanh điện cầu xin hoàng thượng tha thứ cho tội tắc trách của .
Ngày qua ngày, cuối cùng hoàng thượng cũng   cho mềm lòng.
Nếu như   hoàng thượng vẫn còn phân vân giữa đích tử của  và Tạ Lăng, thì  sự việc  cùng với sự trợ sức của Ô Nhược, tình hình đại cục  dần trở nên rõ ràng.
Đại Chu  từng  một thiên tử tàn tật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ta-tro-thanh-tuc-huyen-cua-thai-tu/chuong-15.html.]
Lúc đó hoàng hậu  lâm bệnh nặng,   tin , ưu tư lo lắng thành tâm bệnh, đột ngột qua đời.
Thương  cho hoàng thành  mới gỡ xuống lụa đỏ, giờ  treo lên vải trắng.
Lễ cập kê của  trùng với ngày quốc tang, ban đầu cha  còn định tổ chức thật hoành tráng cho , giờ chỉ  thể đơn giản hoá  thứ.
Ta thậm chí còn chẳng mấy nghĩ về chuyện …
Vị hoàng hậu thiện lương nhân đức nhất  qua đời,  cũng chẳng  tâm trạng nghĩ những chuyện khác.
Cung phủ khắp nơi gửi đủ  loại quà mừng cho ,  xem mãi cũng chán,   cửa sổ nghỉ ngơi, chớp mắt  thấy Sở Cửu định  mất.
Lại đây,  lao lên giữ   .
“Còn ,  tặng  cái gì?”
Ta thẳng thừng đưa tay   mặt Sở Cửu,  chút khách sáo.
Sở Cửu kéo khoé môi lên, đặt một chiếc trâm cài tóc bằng bạc đơn giản  lòng bàn tay .
Sở Cửu trốn trong phòng cả nửa tháng giời, thần thần bí bí đến  cũng  cho .
Ta  ngờ thì     đang tự tay  trâm cho .
Hải đường đọng mưa,  móc bằng chỉ bạc trông  chắc chắn.
Một tia vui vẻ len lỏi ngoi lên trong lòng ,  giả vờ liếc    gật đầu.
“Ừm, cũng  tệ.”