Có lẽ vì sắp rời , mới dám đem hết ruột gan .
Ta chỉ thể áy náy.
Ta từng quá mức mật với , cũng từng cho hy vọng viển vông, nào ngờ âm thầm để tình cảm bén rễ sâu như ?
“Cô còn Tạ Đông là khúc gỗ.”
“Trong mắt , Tiểu Ngọc cô, khác gì ?”
Hắn oán trách, giọt nước long lanh nơi mắt cũng trượt xuống.
“Tốt nhất cô sớm nắm lấy , để c.h.ế.t tâm. Nếu , sẽ theo cô kinh. Đến lúc nhà họ Phương tuyệt hậu, cứ là cô hại.”
Nói xong, lưng bỏ ngoảnh .
Ta khẽ ho khan một tiếng.
Lời đe dọa … cũng độc đáo thật đấy?
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
22
Ngày bảng vàng hương thí công bố, trời thu cao trong xanh, gió mát dịu dàng.
Trước bảng danh sách chật kín , kịp để vất vả chen , trong đám đông vang lên tiếng reo hò kinh ngạc:
“Giải nguyên thật sự là Tạ Nam!”
Ta sững nửa nhịp.
Khi phản ứng kịp thì vui mừng đến rơi lệ.
Nương òa, Tạ Đông, Tạ Trân và Tạ Châu mừng rỡ đến mức luống cuống gì cho .
Tạ Nam ngược là bình tĩnh nhất. Hắn , nhẹ nhàng lau nước mắt cho chúng :
“Mới chỉ là hương thí thôi, đợi hội thí và điện thí qua , mới gọi là chuyện định đoạt.”
Hắn lý.
… chỉ đỗ cử nhân, mà còn là giải nguyên!
Người đến chúc mừng nối tiếp dứt.
Đến cả huyện lệnh đại nhân cũng sai mang lễ vật đến, tỏ ý kết giao.
Chúng chỉ ở thành lâu, cùng bắc tiến kinh thành.
Tạ Nam cần chuẩn cho hội thí mùa xuân năm , còn thì bắt tay mở chi nhánh Đông Ngọc Các tại kinh thành.
Kinh thành phồn hoa hơn nhiều, nhưng cũng khốc liệt hơn trong cạnh tranh.
Tạ Trân và Tạ Châu giờ trở thành cánh tay đắc lực của , từ thêu thùa, trông coi cửa tiệm đến xã giao với các phu nhân, tiểu thư, chuyện gì cũng thông thạo.
Chỉ Tạ Đông là rảnh rỗi hơn .
Hắn nghiên cứu mười kiểu ăn mới cho bánh đường, đảm đương quán xuyến việc lớn nhỏ trong nhà. Đặc biệt là khoản nấu canh và xoa bóp, quả thật xuất sắc, mỗi đều khiến thoải mái đến mức xương cốt như bay bổng.
Có nhạo mất mặt nam nhân, chỉ lạnh nhạt đáp:
“Sợ là ngươi ghen tị vì Ngọc nương nuôi dưỡng thôi.”
Nghe xem, ngoài thì cũng lời sắc bén?
Mùa xuân đến, vạn vật hồi sinh.
Tạ Nam bước hội thí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-lang-va-cai-banh/9.html.]
Trong thành kẻ mở sòng cá cược, đoán ba vị trí đầu năm nay. Tạ Nam xếp là kèo yếu, cược một ăn mười. Ta chút do dự đặt một ngàn lượng, cược đỗ trạng nguyên.
Người điên .
tin tuyệt đối.
Đến khi bảng mai vàng xuất hiện, Tạ Nam thứ năm.
Hắn buồn bã, tự nhốt trong phòng. Nương lặng cả , hai cũng bằng ánh mắt đầy chờ mong.
Ta gõ cửa phòng :
“A Tỷ đặt cược một ngàn lượng là trạng nguyên. Nếu sợ thất bại, chúng còn hy vọng lấy . Còn nếu giờ mà gục ngã, một ngàn lượng đó coi như ném xuống sông.”
“A Tỷ, tỷ điên !”
Chưa dứt lời, từ bên trong vọng tiếng hét:
“Tỷ mau rút bạc về , đấu nổi họ !”
“Đệ đây là tự hạ thấp , nâng khác lên ?”
Ta lớn tiếng mắng:
“Một thất bại mà sợ hãi? Ta cho , Tạ Nam, chúng thể thua khác, nhưng thể thua ngay từ khí thế! Dù bằng, cũng lý gì để sợ đến mức mất cả dũng khí bước lên đấu trường!”
Trời cao còn trời cao hơn, tài còn tài hơn.
Hội thí quy tụ nhân tài khắp thiên hạ, thông minh kiệt xuất ít.
Tạ Nam thứ năm trong dự liệu của , nếu cuối cùng chỉ đỗ tiến sĩ cũng thể chấp nhận.
thể chấp nhận đấu sợ.
Có lẽ lời tác dụng, đêm đó chủ động xin , bắt đầu gấp rút ôn luyện gấp đôi.
Không ai dám quấy rầy .
Đến tháng tư cùng năm, tất cả cống sĩ cung tham gia điện thí.
Tin tức truyền về nhanh:
“Chúc mừng lão phu nhân, các vị công tử tiểu thư, Tạ Nam ngự bút sắc phong Trạng nguyên lang!”
“Ta mà, !”
Ta vui mừng bật dậy, một mặt sai thưởng bạc cho kẻ đưa tin, một mặt phái đến sòng bạc lĩnh tiền.
Nhị lang Tạ gia, giờ trở thành trạng nguyên đích Hoàng thượng ngự bút điểm danh!
23
Tạ gia náo nhiệt suốt một thời gian dài.
Thừa tướng “bảng hạ tróc tế” (chọn rể từ bảng vàng), ngờ Thánh thượng cũng để mắt đến phong thái xuất chúng của Tạ Nam. Thậm chí các thế gia hầu phủ cũng tranh đến cầu .
Nương nắm tay , liên tục khen “ mắt xa”.
Nếu năm xưa còn ở trong thôn vội vàng đính hôn cho Tạ Nam, thì nay quả thật khó xử vô cùng.
Tạ Nam hỏi ý kiến .
Ta mỉm :
“A Tỷ thiếu bạc để nuôi . Đệ chỉ cần cưới mà thực sự thích, cần vì ai mà khom lưng chịu đựng.”