À,  một chút  giống lắm.
Chân tay của  bây giờ  chút sức lực, hiển nhiên là  trúng Nhuyễn Gân Tán .
Không tệ,  rút  kinh nghiệm từ thất bại    đấy!
Thái tử đột nhiên thở mạnh,   ôm đầu  dậy, mặt mày đỏ phừng, xem  cũng   cho lắm, thấy   ở bên cạnh thì  khỏi sững sờ, “Sao ngươi  ở trong phòng của ?”
“Bị h.ại như còn  nữa?”
“B.ị h.ại…?”, ánh mắt của Thái tử mất  tiêu cự,   vô thức đưa tay lên giằng cổ áo , “Sao…  nóng như thế …”
Ta  thấy lư hương đang nghi ngút khói bên cạnh thì cố gắng bò dậy  đổ nước trong ấm   đó, nhưng nhiệt độ cơ thể thì vẫn  ngừng tăng lên,    thứ vô ích , cửa thì  khóa từ bên ngoài,     chút sức lực nào để phá cửa nữa. Quay đầu  định nhờ Thái tử giúp đỡ nhưng  thấy ánh mắt nguy hiểm đang  về hướng , miệng còn  ngừng lẩm bẩm điều gì đó,  ý thức  chuyện chẳng lành liền  tránh  nhưng  kịp     đè xuống. Ta giơ tay lên đẩy   , gắng sức cất tiếng gọi nhưng vô hiệu.
Bàn tay nóng bỏng bắt đầu đưa  trong váy sờ soạng chân ,  dùng chút sự tỉnh táo cuối cùng tự cắn lưỡi  để tự nhắc nhở bản   đó hít thở thật sâu đạp cho Thái tử một cái, cuối cùng rút kẹp tóc tự đ.âm v.ào  .
*
Lúc cửa phòng  mở  thì trong phòng  nồng nặc mùi m.áu t. , QUân thượng, Hoàng hậu  kể cả Đức phi cũng nhất thời   nên lời. Bởi mục đích mà bọn họ tới đây là bắt gian chứ   chứng kiến h.iện tr.ường một v.ụ á.n m.ạng.
Thái tử  lăn lóc  nền nhà, bởi vì thuốc vẫn đang phát huy tác dụng nên chẳng ý thức  điều gì cả, còn ,  cần soi gương cũng  mặt  lúc  trông dọa  như thế nào.
M.áu t.ươi từ cổ và cánh tay ròng ròng chảy xuống ướt đẫm váy áo,  tựa   chiếc bàn nhỏ, trong tay vẫn còn cầm lư hương.
“Không ai…  cho ngươi … dùng một kế hai  sẽ  còn tác dụng …nữa… “
Lúc gần mất  ý thức,   thấy Sở Tịnh Quân kinh hãi lao ,  màng tất cả mà chạy về phía .
*
Một ngày hôn mê hai , quá đủ !
*
Cũng chính vì  hôn mê thứ hai ,   bỏ lỡ một màn kịch vô cùng đặc sắc.
10 năm đó!
Ta khổ sở tìm kiếm 10 năm, cuối cùng bọn họ  nhân lúc  hôn mê mà giải quyết xong !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ta-ga-cho-mot-cong-tu-ma-ta-khong-yeu/chuong-27.html.]
*
Tức n.ổ ph.ổi mất thôi!
*
10 năm , kế hoạch á.m s.át là nhằm  Thái tử, Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử đều hết lòng vì biên cương, Tứ hoàng tử thì đam mê bói toan, chỉ còn  Sở Tịnh Thâm và Sở Tịnh Quân mà thôi.
Đức phi cấu kết với nhà  đẻ định thủ tiêu Sở Tịnh Thâm,  ngờ   mẫu   phát hiện, thế là chúng nảy  một kế khác, sắp đặt Trần Uyển Quân để chia rẽ tình   giữa hai .
Trước là giúp Sở Tịnh Thâm giải câu đố để tiếp cận  ,  là giả vờ lạc đường để gặp Sở Tịnh Quân. Đức phi lợi dụng  phận Thứ phi mua chuộc Lan Thấm,   Sở Tịnh Quân yêu mến một tiểu thư  đánh đàn, còn bán trộm bức vẽ của   để Trần Uyển Quân cố ý mô phỏng, quả nhiên thu hút  sự chú ý của Sở Tịnh Quân.
Đức phi tự nhận kế ly gián của   thành công xuất sắc.
Mà nguyên nhân khiến bà  cảm thấy như   lẽ là sự tự tin đến thần kì của Trần Uyển Quân,   nàng  dựa  cái gì mà cho rằng hai   nhà họ Sở đều yêu  sâu đậm, Trần Uyển Quân còn tự đắc vì một mặt khiến Thái tử cắn câu, một mặt  khiến Sở Tịnh Quân mê mệt, thậm chí còn buồn phiền vì    chọn ai.
Về điểm ,  thực sự cạn lời.
Theo năm tháng, chuyện hôn sự của Thái tử và Trân Trân cũng đến ngày chín muồi, con gấu trúc ngu ngốc  phụ sự hi vọng của quần chúng xem kịch,  mặt Trần Uyển Quân tuyên bố, “Hiền Vương  lập thê,  cũng sẽ  lập thê!”
Ai   còn tưởng   yêu thầm   của  mất. Đức phi vui mừng khôn xiết, tưởng rằng phen  ăn chắc ,  ngờ Hiền Vương  những  giận  dỗi, mà còn vô cùng phối hợp mà cưới  về, kết hôn xong thì tình cảm còn sâu sắc đến độ khiến   “ hổ”.
Đức phi   yên  nữa, nhân lúc Quân thượng đưa theo   đến hành cung tránh nóng thì cũng đưa Trần Uyển Quân theo cùng để đối phó với ,   thấy  Đức phi liền đắc ý, còn tưởng rằng Sở Tịnh Quân chọn  vì Trần Uyển Quân  vài phần giống , Hiền Vương chọn    thế .  thực tế,  cố ý bắt chước  là Trần Uyển Quân, nàng  mới là kẻ thế .
Cũng  đúng, tiểu thư của Trần gia  xứng với cách gọi , bởi vì Sở Tịnh Quân từ  đến giờ đều  thích nàng , chỉ theo phép lịch sự mà đối xử với nàng  như một   mà thôi.
Còn là kiểu     thiết cho lắm.
*
Cuộc tạo phản ngày hội  săn diễn  vô cùng đặc sắc, nhưng   chỉ  thể hình dung  thứ qua lời kể của Tiểu Trúc mà thôi.
Chờ đợi bao năm cuối cùng bỏ lỡ mất cơ hội tự tay g.iết đ.ịch, sự tình phát triển quá sức gọn lẹ mà.
Tiểu Cúc  đưa đến chỗ hậu viện của Hoàng hậu  nha  cấp thấp, Tiểu Lan do Châu Ngọc xử lý, Trần thị của Đức phi, kẻ  ch.ặt đ.ầu,   lưu đày,  trở thành n.ô l.ệ, tóm  là xử lý vô cùng thỏa đáng.
Còn Sở Tịnh Quân, từ lúc  tỉnh dậy đến giờ  là 3 ngày vẫn  thấy bóng dáng   .