Trạch Hy vẫn thích ăn mỳ ở cửa của Thái Y viện như thế, lúc đến nơi ngài đang xì xụp uống uống nước mì, “Tứ cô nương thể đừng đến giờ dùng bữa của ?”
“Đừng tưởng bở, đến tìm Kiều Nương.”
Ta sải bước , Trạch Hy ôm bát mỳ theo .
“Người tìm vợ với tìm thì khác gì ?”
“Vợ ngài thể tắm cùng , ngủ cùng , còn ngài?”
Trạch Hy ngoan ngoãn im lặng.
Chuyến ghé thăm bất ngờ của Vương Kiều hết sức chào đón, Trạch Hy sắc thuốc bên cạnh, chỉ trực để hóng hớt câu chuyện của hai chúng .
“Ta còn chút để bụng, ngươi và Trần Uyển Quân rốt cuộc là mối quan hệ gì? Còn Lan Thấm và Tiểu Cúc, thật là phiền phức.”
Ta nhấm hạt dưa , tựa như đang bát quái chuyện của khác .
“Nếu Vương phi , trực tiếp hỏi ngài ?”, Vương Kiều nâng ly , bằng ánh mắt khó hiểu, “Đây giống với phong cách thường ngày của Vương phi chút nào.”
“Không, , ngươi hiểu lầm , hoài nghi Sở Tịnh Quân, đang tò mò suy nghĩ của những cô nương .”
Mấy việc mà Trần Uyển Quân gần đây chỉ khiến nàng rơi cảnh gà bay trứng vỡ, bất kể là Sở Tịnh Quân Thái tử đều thể với tới, cuối cùng đến cả danh phận của Thứ phi cũng thể , vị cô cô bình thường của nàng chừng còn thể khiến nàng lâm đường cùng. Nàng cũng là đầu óc, để chuyện diễn biến như ?
Còn về Tiểu Lan và Tiểu Cúc, đá khỏi phủ thì Sở Tịnh Quân sẽ lấy khác thôi, hơn nữa “ khác” ở đây đương nhiên sẽ bao gồm hai đó. Tiểu Lan là hộ vệ nhưng kết cấu với ngoài tay với chủ tử, Tiểu Cúc là đầu bếp chính của Vương phủ nhưng ngày nào cũng cố tình cho thuốc tr.ánh th.ai trong đồ ăn. Thật sự tưởng rằng Sở Tịnh Quân sẽ ư?
“Bởi vì tình yêu chứ còn gì nữa? Tình yêu sẽ khiến con mất lý trí, tên đang sắc thuốc là ví dụ điển hình ư?”
Câu của Vương Kiều khiến Trạch Hy dừng tay , đối diện với ánh mắt của bọn ngài hổ đầu , còn liên tục lẩm bẩm điều gì đó.
“Nói cũng , Tương Sinh năm đó dám một đối đầu với , cả đời mơ cũng nghĩ tới việc sẽ một nam nhân coi như tình địch.”
Ta bình tĩnh đ.âm th.êm một nh.át d.ao lòng Trạch Hy khiến ngài ôm ngực, bộ như sắp ph.un m.áu bằng.
“Uống , uống nhanh.”
“Hội săn b.ắ.n mùa thu 3 ngày là cơ hội cuối cùng , bố trí thỏa đáng một chút, câu chuyện 10 năm cũng nên kết thúc thôi. Ơ, thuốc …”
Ta Trạch Hy bằng ánh mắt vô cùng nghi hoặc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ta-ga-cho-mot-cong-tu-ma-ta-khong-yeu/chuong-26.html.]
“Thuốc công hiệu gì?”
“Thuốc bổ thôi.”
Bất kể là màu sắc hương vị, đều giống hệt với thứ mà Sở Tịnh Quân thường tự chuẩn cho .
“Ngoài còn công hiệu gì khác ?”
Ta mơ hồ đáp án.
“Ờm… là chủ yếu nhưng mà, thực sự thể giải th.uốc tr.ánh th.ai đó.”
Trạch Hy nghĩ một lúc đáp.
*
Ta phát hiệu điều bất thường nhưng để bụng là bởi vì thời gian đầu, ngày nào và Sở Tịnh Quân cũng dùng bữa với , Tiểu Cúc dám càn, công hiệu của mỗi cho thuốc thì kéo dài đến 10 tiếng là cùng, ảnh hưởng quá nhiều đến sức khỏe. Sau khi trở , cũng ăn cơm ở Vương phủ nữa.
Ta sợ khi Sở Tịnh Quân ở đó, Tiểu Cúc nhất thời nghĩ thông mà b.ỏ đ.ộc , lúc đó phân vân nên lật bài ngửa , nhưng cuối cùng vẫn như , lấy hòa bình nền tảng.
Trước cho rằng Sở Tịnh Quân thích sở dĩ cũng là vì như . Ta đều những chuyện , nếu như ý định can dự, thì cũng phiền. Chàng đối với , nhưng thể cảm nhận giữa chúng còn cách vô hình nào đó, quá đỗi điềm đạm, đoan trang, cũng dám vượt qua giới hạn.
Đó cũng là động cơ khiến ngay đêm đó liền chạy đến Thái y viện để đòi thuốc tr.ánh th.ai, tưởng rằng bất kì dây dưa nào với .
*
Thì nam nhân nhân lúc chú ý vẫn luôn cố gắng cắt đứt sợi dây ngăn cách đó.
*
Ta tức tối trở về tiểu viện định tìm Sở Tịnh Quân hỏi tội, của vương phủ coi là thần nông mà suốt ngày cho ăn thứ uống thứ ? Thế nhưng kịp bước cửa viện thì một làn khói xộc tới, phía tối đen, nhanh chóng ngất .
Xem tình yêu thật sự là thứ khiến con mất trí mà, mà ngày mắc chiếc bẫy quá ư cũ rích .
Khi tỉnh , thấy trong nóng bức nôn nao, lai ở trong một căn phòng xa lạ, bên cạnh còn Thái tử đang đó, liền chuyện gì đang xảy .
À, một chút giống lắm.
Chân tay của bây giờ chút sức lực, hiển nhiên là trúng Nhuyễn Gân Tán .