Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Ta Gả Cho Một Công Tử Mà Ta Không Yêu - Chương 22

Cập nhật lúc: 2025-01-23 08:13:31
Lượt xem: 92

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ta nhưng sợ cảnh tượng “con thuyền chao đảo”.”

“Vậy còn đồng ý cùng chèo thuyền.”

“Chèo thuyền bình thường thì mà chao đảo chứ?”

Ta ngẩng đầu lên trừng mắt nhưng va ánh mắt dịu dàng đó, Sở Tịnh Quân hôn lên trán , nụ hôn của dừng ở đó một hồi lâu, trong khoảnh khắc chầm chậm nhắm mắt .

*

Được thôi, thừa nhận thích Sở Tịnh Quân !

*

Một công tử tuấn nhã nhặn ngày nào cũng ân cần hỏi han, cùng dạo phố, mua sách cho , thích ăn món gì, phận thực sự của thì lấy nửa lời chê trách, ngược còn quan tâm đến an nguy của . Trái tim của cũng sắt đá, mưa dầm thấm lâu cảm tình với là chuyện hết sức thường tình.

Nếu như thích thì đêm hôm đó thể đánh ngất giao cho Trạch Hy là . Làm như sở dĩ là nhân cơ hội trúng xuân dược thuận nước đẩy thuyền mà thôi, bình thường ôn nhu là thế mà đột nhiên dùng chất giọng đó để gọi tên , nhất thời kích động liền suy nghĩ gì nữa, điều bộ dạng ăn năn tự trách còn chịu trách nhiệm của , lòng trở nên nguội lạnh.

Sở Tịnh Quân thích , cũng cần sự ăn năn hứa hẹn của .

Hơn nữa, vận đào hoa của quả thực thể đùa , rước thêm phiền phức cho , chỉ cần công việc trong tay và đại hôn của Thái tử xong xuôi sẽ hòa ly với Sở Tịnh Quân, đó trở về Tây Vực để sống những ngày tháng an nhàn.

*

Cho nên, Hiền Vương điện hạ, hà cớ quan tâm

*

Châu Ngọc việc nhanh gọn, đến lúc trở về tiểu viện thì ngài mặt ở đó , tới mấy tên tâm phúc cũng bắt khiến kẻ địch khỏi rối bời, chúng gấp gáp như thế ắt hẳn đang nhân lúc Quân thượng còn ở hành cung sớm ngày hành động.

“Hội s.ăn b.ắt mùa thu tổ chức ngày 18 tháng , nghĩ nên xuất hiện với phận Vương phi, sẽ dễ dàng hành động hơn”, Châu Ngọc kế hoạch chi tiết cho một , đợi gì, ngài tiếp, “Người nhất chỉ nên xuất hiện lúc thẩm vấn, những kẻ gặp quá nhiều , bó buộc bên cạnh Quân thượng với phận của một chỉ huy sứ chi bằng dùng phận của Hiền Vương phi để mặc sức tung hoành?”

Ta ngoài việc đồng ý còn thể gì thêm nữa?

Châu đại nhân, ngài là tâm phúc của Sở Tịnh Quân đúng , hai đồng lòng “Tô Sắc Sắc” trở về như thế?

*

Ban ngày mới từ chối Sở Tịnh Quân, buổi tối mặt dày đến rằng trở phận của một Vương phi, may mà Hiền Vương điện hạ lúc nào cũng dịu dàng bình tĩnh, nếu chắc về chỗ Châu Ngọc luôn quá.

Mặc dù với Sở Tịnh Quân thời gian sẽ trở về, nhưng mới sáng tinh mơ trực ở hành cung , tận tâm tận lực vai của một phu quân yêu vợ sâu sắc. Ta thì cảm phát rầu với sự phối hợp , nào cũng nhắc nhở bản rằng đây chỉ là một vở kịch thôi, tự đa tình, thế nhưng mỗi trái tim thấy Sở Tịnh Quân thì đập kịch liệt. Ánh nắng ban mai khiến cho khung cảnh càng thêm vài phần lãng mạn, Sở Tịnh Quân sải bước lớn về phía , ánh mắt trìu mến của khiến trở nên căng thẳng, cùng với tiếng kinh hô của , bế trong xe ngựa ôm chặt lòng.

“Sắc Sắc, nhớ nàng quá.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ta-ga-cho-mot-cong-tu-ma-ta-khong-yeu/chuong-22.html.]

Thanh âm khàn đặc khiến tai nóng ran, nhịn mà phản bác (ở trong lòng:>) “nhớ cái gì mà nhớ, mới gặp mặt tối hôm …”

“Điện hạ, , xả vai .”

Ta ghé sát tai thì thầm, Sở Tịnh Quân xong thì vẫn hiền, “Sắc Sắc, nếu như nàng yên tâm, trở về thể kiểm tra.”

Không yên tâm? Kiểm tra? Chúng đang về cái gì ?

Ta ngơ ngác hiểu chuyện gì xảy , bàn tay thì Sở Tịnh Quân kéo Vương phủ, ai nấy thấy thì cung kính hành lễ giấu sử hốt hoảng.

Sao mặt bọn họ đều đỏ lên thế???

*

Mọi thứ trở về êm đềm như ngày , tựa như gì xảy cả.

Mỗi buổi sáng sẽ cùng Sở Tịnh Quân dùng bữa sáng với Hoàng hậu, đó tùy tâm trạng mà đến rừng trúc, lên thuyền hoa hoặc là trở về tiểu viện để luyện đàn, ăn xong bữa trưa Sở Tịnh Quân sẽ đến thư phòng để xử lý công sự ở Quang Lộc ty, chỉ đành truyện một , ngại xa thì thể đến chỗ tàu ngựa của Thất Tịch để “tết tóc” cho nó, bữa tối thì phần lớn là ăn một , đến lúc muộn quá Sở Tịnh Quân sẽ thúc giục ngủ, bởi vì hôm còn dậy sớm để dùng bữa với Hoàng hậu nữa.

Chỉ vài trốn bởi vì tối hôm là cung yến, Thái tử chạy đến chỗ trò, chỉ đành kéo xuống để chuyện.

Ta cuối cùng cũng thấy Tào tiểu thư, Tào Trân Trân, khác với những gì nghĩ, nàng một đôi mắt trong veo, hai má lúm đồng tiền nổi rõ lắm, tóm là một tiểu cô nương đáng yêu. Mỗi thấy và Thái tử cao hứng u.ống r.ượu thì đều lon ton chạy tới để hóng hớt, thái độ sùng bái của nàng, mũi nở to bự, nàng nhận cái xoa đầu cổ vũ của thì liền hihi chạy sang chăm sóc cho Thái Tử đang nôn thốc nôn tháo đằng xa.

Sao đáng yêu thế cơ chứ!

Hoàng hậu nương nương sai, quả nhiên thích nàng .

Có một thê tử đáng yêu, hoạt bát như thế, mà Thái tử lúc nào cũng càm rà càm ràm, hết sức bực , mỗi cung yến đều uống cho lên bờ xuống ruộng.

*

Nói đến Thái tử thì cũng thể bỏ qua Trần Uyển Quân.

Nàng mặc dù là cháu gái của Đức phi nhưng đủ phẩm cấp để chung một chiếu với , Thái tử lúc đầu còn yên, đợi đến lúc yến tiệc diễn quá nửa thì lẻn ngoài tìm nàng . Kết quả thấy Sở Tịnh Quân màng thế sự, nhiệt tình bóc tôm cho , còn tự tay đút cho ăn thì liền đùng đùng chạy tới đòi so tửu lượng với .

Và đương nhiên, thua thảm hại.

Kể từ đó về , bất kể là chủ động là Thái tử ngứa đòn đến khiêu chiến, hầu như nào cũng bỏ Trần Uyển Quân ở phía , một lòng một chiến thắng . Mặc dù hết đến khác Trân Trân và một đoàn tùy tùng đưa về, thế nhưng vẫn hề nản chí, tinh thần quả khiến khác ngả mũ thán phục, ngoại trừ , chỉ cảm thấy con gấu ngây thơ quá, cho đời, ă.n v.ài c.ú v.ả, may mới khá lên .

*

Ta trong bồn tắm, ngẩn ngơ trần nhà hồi lâu đó mới chậm rãi tắm rửa, y phục, lau khô tóc tai và trở về phòng ngủ, Sở Tịnh Quân khoác áo choàng uống hành lang, chỉ dùng một chiếc băng đô để cố định mái tóc dài, ánh sáng mờ ảo khiến tựa như tiên nhân từ tới ghé thăm nơi .

 

Loading...