Châu Ngọc  hổ là trái tim của Vũ Đức ty, ngài  nhường cho  phòng ngủ  đến trạm gác nghỉ ngơi, chạy  chạy  nhiều ngày như thế  cuối cùng cũng  một đêm an giấc , ngày hôm  tỉnh dậy mặt trời  chiếu sáng rực rỡ ,  cảm giác như   quên thứ gì đó, hơn nữa còn là một việc  quan trọng.
Ta  xoa bụng   nghĩ cuối cùng cũng nghĩ  , vội vàng mặc đồng phục  đeo mặt nạ,  cấp tốc chạy tới chỗ thái y, Tưởng Trạch Hy đang  xổm ăn mỳ ở cửa  , thấy   tới thì liến nhanh nhẹn nhét một tép tỏi  miệng.
“Đại nhân ngài đến roiif~”
“Sao  ăn tỏi  giờ , ngươi  sợ  vị quý nhân nào đó  vui liền thưởng cho vài trượng ư?”
Ta chán ghét  , Tưởng Trạch Hy mới  dậy ngáp một cái, “Ngày hôm nay  phụ trách thuốc thang ở hậu viện, đại nhân đến đây  chuyện gì?”
“Kê cho  một đơn t.huốc tr.ánh th.ai.”
Chiếc bát trong tay Trạch Hy suýt rơi xuống đất,  dùng đao đỡ nó lên,   thấy  thì liền run rẩy đón lấy.
“Đại nhân, ngài  nỡ  tay với cha đứa trẻ nên  tay với nó ư?”
Người    cho rằng  lấy thuốc cho phi tần của Quân thượng chứ? Bọn họ  thai cũng   lấy họ của  đặt cho đứa bé, liên quan cái m.ô.n.g gì?
Ta dùng ánh mắt khinh bỉ   , “Nghĩ gì thế, m.ưu h.ại hoàng tự là trọng tội chu di cửu tộc đó,   cần  tranh sủng với các phi tần, ngươi nghĩ   vấn đề về đầu óc ?”
“Không  là  ”, Trạch Hy đỡ căng thẳng hơn nhiều, đưa  đến hậu viện,    hỏi, “Th.uốc tr.ánh th.ai  cho ai uống  ạ?”
“Ta.”
Bát mỳ trong tay Trạch Hy cuối cùng cũng  thoát  cảnh mỳ  bát ở …
*
Lúc  đang  đông  tây ở hậu viện thì Trạch Hy  sức dùng quạt hương bồ để giữ lửa, nồi thuốc bốc khói nghi ngút,   chau mày như thể đang  ai lấy mất 200 xâu tiền .
“Ta chỉ là uống th.uốc tr.ánh th.ai chứ   b.ỏ đ.i đứa bé nào, kể cả trong bụng  bây giờ thực sự   gì đó thì đó cũng   là ngươi,  gì mà  cau  mặt mày như thế?”
Ta  ở bên cạnh chọc  má Trạch Hy một cái,   bực bội tránh , “S.inh    ư? Ngài  thích trẻ con ư?”
“Đ.ứa b.é   ,    nó  mới s.inh     phụ .”
“Sao    phụ ? Đại nhân ngài  thể danh chính ngôn thuận… bất kể là nam  là nữ đều  thể nối dõi tông đường.”
“Chính vì  nên  mới càng  .”
“Tại ?”
Trạch Hy  trông  giống một tên ngốc,  đỡ cằm nghiêng đầu   ,  nhịn  mà bật , “ thế, tại  nhỉ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ta-ga-cho-mot-cong-tu-ma-ta-khong-yeu/chuong-19.html.]
*
Bởi vì Sở Tịnh Quân  thích …
*
Ta chỉ là một Hiền Vương phi  danh nghĩa, đợi đến khi đại hôn của thái tử thành công,  sẽ gửi giấy hòa ly cho Sở Tịnh Quân để   thể tự do đến với  mà  thật tâm yêu mến, đứa trẻ   định sẵn là  thể  phụ  , thậm chí còn  thể   đời cho rằng nó là công cụ để tranh giành quyền lợi. Trẻ con mà,  vẫn hy vọng nó  thể sống trong sự yêu thương và chào đón của tất cả  , sống một đời hạnh phúc.
Đợi , cứ như thể    em bé thật  thế? Ta chẳng qua chỉ là uống th.uốc tr.ánh th.ai thôi mà!
Tưởng Trạch Hy tên tiểu tử chỉ  đến thuốc thang   nghĩ  nhiều như thế, lúc  thúc giục   hãy đẩy nhanh tốc độ, vẫn  từ bỏ việc khuyên bảo , “Nhất định  uống ư?”
“Đừng phí lời.”
Ta bực  huých tay Tưởng Trạch Hy một cái,   nhăn nhó bê bát thuốc tới, chính  lúc  đưa tay chuẩn  đỡ lấy bát thuốc thì  bất ngờ  , á/m kh/í giấu trong cánh tay ma sát với đồ chống bỏng phát  tiếng kêu khó chịu,  đó bát thuốc rơi xuống đất, vỡ tan tành. Ta đỡ Tưởng Trạch Hy đang  nép  một bên để tránh nước thuốc nóng bỏng đang văng tung tóe dậy,   lúc  đang hốt hoảng  tứ tung.
“Sao…  ?”
Trạch Hy thật thà bấu lấy cánh tay  như con chim non ngoan ngoãn, dáng  cao ráo  mà lúc    khom lưng khuỵu gối,   buồn . Có điều   lấy  ưng ý với sự phối hợp , là một đại phu yếu ớt, mỗi  gặp  những chuyện  động chân động tay như thế, Tưởng Trạch Hy đều   lời,  giờ đều  le te  hỏng chuyện của  khác.
“Có lẽ là  .”
Thấy     đ.ịch ý gì  cuối cùng cũng buông tay, Tưởng Trạch Hy  dậy vội vàng kéo tay trái của , “Đưa  xem xem.”
Tháo găng tay , lớp chất lỏng màu xanh đen ở bên trong khiến Tưởng Trạch Hy chau mày, đưa   bên trong, nhanh nhẹn giúp  xử lý vết thương, giọng điệu đầy lo lắng, “Là bọn chúng?”
“Không , nếu như là những kẻ đó thì  chuyện  chỉ đơn giản như thế .”
Theo như  quan sát, thứ mà chúng nhắm  là bát thuốc  tay Tưởng Trạch Hy, nếu       chặn  thì ngày hôm nay hoặc là Tưởng Trạch Hy  bỏ mất một bàn tay hoặc là  nước thuốc  cho b.ỏng rát.
*
Dám  hỏng chuyện của ?  là chán sống  mà!
*
Ta đến Vũ Đức ty tìm Vương Kiều, bảo cô  đến chỗ Tưởng Trạch Hy với  phận  học việc để bảo vệ  , từ một tiểu nha đầu tối ngày bận bịu với bếp núc đột nhiên biến thành một cung nữ duyên dáng yêu kiều, khiến tên cẩu độc  ở thái y viện   cho tức điên.
*
Nói thật lòng, việc khiến Tưởng Trạch Hy thu hút sự chú ý của kẻ khác khiến  khá bận lòng, nhưng điều   ảnh hưởng đến việc  bớt  chút ít thời gian để xử lý một đứa trẻ thiếu trung thực.
Hành động quá cẩu thả,  của Vũ Đức ty dùng  đến 2 ngày  điều tra  , đối với kết quả   tương đối bất ngờ, mặc dù do dự nhưng cuối cùng vẫn quyết định sẽ giữ cho  đó chút thể diện. Nên ngày hôm đó   dậy thật sớm, ăn vận hệt như  ngày đến  việc ở Vũ Đức ty, mũ sa và mặt nạ   lau chùi sạch sẽ.