Chưa kịp  hết câu cánh tay  đột nhiên  nắm chặt, Sở Tịnh Quân sắc mặt ửng hồng đến bất thường, chân mày thì nhăn  như đang nhẫn nhịn thứ gì đó, đôi mắt đào hoa xinh  như đang  một đợt sóng ngầm đang chuẩn  cuộn trào.
“Chàng tr.úng đ.ộc ?”
Ta   đó  mùi thơm kỳ lạ, liền đưa tay lên bắt mạch cho Sở Tịnh Quân, nhưng   cúi   khẽ thì thầm  tai , “Không  là đ.ộc.”
Sao vành tai  đỏ thế ?
Ta cũng cúi đầu xuống  theo tầm mắt của ,  đang khom eo cộng thêm động tác  cộng với tà áo lỏng lẻo, từ góc độ của Sở Tịnh Quân  lẽ là   thấy hết cả núi non .
Cho dù là đồi nhỏ  núi to nhưng  Hiền Vương điện hạ  thấy thì cũng thật là mất mặt.
Ta định  dậy nhưng phát hiện cánh tay vẫn  ai đó nắm chặt, mới đầu còn tưởng là nước nóng, lúc  mới ý thức  làn da của  đang nóng bỏng đến dọa . Rốt cuộc là xảy  chuyện gì? Ta chau mày  hỏi tiếp thì thấy Sở Tịnh Quân đau khổ ôm ngực, thở gấp.
Không  c.hết,  như  về  mỗi   tắm  sẽ  ám ảnh đấy,  thể gọi  nhưng cũng  thể để   mãi trong bồn tắm  nhưng ở tư thế   khó để  dùng lực, trạng thái của  thì  thể phối hợp với  , do dự một lúc  chỉ đành nhảy  trong  vòng qua eo  định đỡ   dậy.
“Có thể  dậy ? Chàng sốt ,  dậy  nhé.”
Đột nhiên cảm thấy  trong lòng  sững   đó  đợi  kịp phản ứng  liền hôn tới.
*
Trúng xuân dược    luôn!!!
*
Lúc  lo lắng Sở Tịnh Quân sẽ bỏ mạng trong bồn tắm, giờ  bắt đầu lo lắng cho chính  ,  cố gắng giữ bình tĩnh,  dám động đậy quá mạnh, đôi môi nóng bỏng  rời ,  liền cúi  vớt một chút nước lên vỗ  mặt. Sau đó  kịp  thêm lời nào, Sở Tịnh Quân  đỡ gáy   hôn tiếp, cả   nóng ran, hàng mi đang nhắm  còn khẽ run lên nữa.
Sau một màn k.ích đ.ộng như thế, tà áo mỏng manh sớm  chỉ còn dựa  chiếc thắt lưng miễn cưỡng ở    , như  còn tệ hơn cả  mặc gì cả.
Hôn xong, Sở Tịnh Quân gục mặt  hõm vai ,  thở của  nóng rực, mặc dù  bất tiện nhưng  vẫn nhân cơ hội  đỡ   ngoài/
Mọi thứ tựa như màn nổ pháo lúc đón thê tử về nhà , nhưng  thể nổ lâu như thế, Hiền Vương điện hạ quả thực    thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ta-ga-cho-mot-cong-tu-ma-ta-khong-yeu/chuong-17.html.]
“Sắc Sắc…  xin …”
Giọng  của  trở nên khàn đục, bàn tay của  đặt  vai  dù  cố gắng kiềm chế nhưng vẫn khiến   khỏi đau nhức, thứ cứng c.áp mà  cảm nhận  ở hạ thể càng khiến  thêm vài phần kinh hoàng.
Đây rốt cuộc là thứ trải nghiệm gì thế???
Điều an ủi duy nhất của  lúc  chính là, cũng may   gọi tên  khác.
*
Ta  vì  Sở Tịnh Quân  cần  bác bỏ tin đồn  , tại  ư, vì  thật sự  năng lực “7  một đêm  trùng tư thế” chứ còn  nữa.
Vì    ư?
Vì   thử qua chứ còn  nữa?
*
“*******--”!!!!!!
*
Lúc tỉnh   phát hiện   trở về tiểu viện lúc  , đang  trong  một chiếc giường êm ái, bên cạnh còn  hai băng giám. Suy nghĩ đầu tiên lúc mở mắt của  chính là cảm thấy cực kì   với Châu Ngọc,     bụng cho mượn chỗ nghỉ ngơi, kết quả  còn   chuyện , hy vọng Sở Tịnh Quân còn  chút mặt mũi mà  thu dọn sạch sẽ, nếu  về   thật sự      để lăn lộn ở Vũ Đức ty  nữa.
Ta định  khỏi giường nhưng phát hiện eo và chân đều đau nhức, xương cốt như thể sắp gãy vụn  , cổ họng thì như  bốc hỏa,  cố gắng bò dậy với một ly   bàn,  uống  đến ngụm thứ hai thì Sở Tịnh Quân đẩy cửa bước .
Ta bình tĩnh uống  tiếp, Sở Tịnh Quân thì  do dự ở cửa mất nửa ngày,  mới chầm chậm đến  bên cạnh .
Định  gì chứ, cứ như thể  là  trúng thuốc  *****    bằng.
Sở Tịnh Quân mang một chiếc cốc sứ đến cho , bên trong  một thứ súp màu nâu nhạt, sền sệt, vị  chút ngọt,  ngon nhưng cũng  đến nỗi khó ăn.
Lúc ở Vương phủ  cũng  ăn thứ , Sở Tịnh Quân cũng ăn, mặc dù   công hiệu cụ thể là gì nhưng đại loại là thuốc bổ, cộng thêm là do Sở Tịnh Quân tự nay chuẩn  nên  cứ ngoan ngoãn ăn thôi,   cũng   là ngoại lệ.