Bên mới giải quyết xong chuyện của Hiền Vương, bên tới gõ cửa hỏi thăm, Châu Ngọc 7 phần tuấn 3 phần nho nhã, bận một bộ y phục thắt eo màu xanh đậm, khí chất của một bậc quân tử cứ gọi là ngút ngàn, nom chẳng giống của Vũ Đức ty chút nào.
Ngài hành lễ với Sở Tịnh Quân, lúc đối mặt với thì đôi chút lúng túng, thấy ngài thì cũng đôi chút ngại ngùng, hai chúng rốt cuộc là phẩm cấp của ai cao hơn ai?
“Châu đại nhân, việc gì xin ngài cứ .”
Ta mạnh dạn bỏ qua những bước rườm rà, quyết định hình như giúp lấy hảo cảm của Châu Ngọc thì , ánh mắt của ngài trở nên ôn hòa hơn nhiều, nhưng vẫn bằng giọng điệu đầy nghiêm túc.
“Vũ Đức ty bắt tay điều tra hoa văn con d.ao g.ăm đó , những ở chỗ chắc Vương phi cũng đều rõ.”
“Chỉ chào hỏi qua mà thôi.”
“Đến đây gặp riêng Vương phi như , về sẽ dễ dàng hành động hơn, đây là lệnh tiêu của .”
Châu Ngọc đưa cho một cây tiêu trúc và một chiếc lệnh bài.
“Đa tạ Châu đại nhân.”
“ , đây là trâm ngọc của , d.ao g.ăm sợ là hỏng , mong Vương phi thứ .”
Trâm ngọc bao bọc cẩn thận trong một chiếc khăn tay, ngờ ngài tinh tế như thế, hiền đưa tay đón lấy, “Ta còn tưởng là lấy về nữa, ngờ Châu đại nhân còn nhớ cả những chuyện nhỏ nhặt như .”
“Vương phi quá lời , xin phép cáo từ.”
Tiễn Châu Ngọc rời , đem món đồ phòng, lúc qua Sở Tịnh Quân, đột nhiên , “Nàng kích động.”
“Dạ?”
“... Chú ý an ?”
Sở Tịnh Quân xong thì phòng , lúc mới nhận lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi…
*
Kích động ư?
Đương nhiên, đáp án tìm kiếm suốt 10 năm sắp công bố , kích động còn phần khiêm tốn.
*
Gả cho Hiền Vương quả nhiên là một chuyện vô cùng !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ta-ga-cho-mot-cong-tu-ma-ta-khong-yeu/chuong-15.html.]
*
Từ lúc bắt đầu một trong những nguyên nhân quan trọng khiến Quân thượng gả cho Sở Tịnh Quân chính là rời xa Tây Vực, hy vọng sẽ nhúng tay chuyện năm đó nữa, nhân cơ hội để khỏi Vũ Đức ty.
*
CHính xác, khi thành hôn, là chỉ huy của Vũ Đức ty, nhưng ở kinh đô Tân An mà đảm nhiệm chức vụ ở Tây Vực, một trong những mục tiêu lớn nhất chính là, vén màn vụ á.m s.át Quân thượng năm đó.
Năm đó, đoàn vi hành của Quân thượng phục kích ở Thành Trúc, mẫu của là biểu tỷ bên ngoại của Quân thượng cũng mặt ở đó, may chúng t.ấn c.ông, cuối cùng b.ỏ m.ạng nơi xứ . Khi đó mới chỉ 7 tuổi, thường xuyên đóng giả cung nữ để theo mẫu , lúc đoàn của Quân thượng đuổi đến thì chỉ kịp cứu đang hôn mê, còn mẫu thì đến th.i th.ể cũng tìm thấy. Quân thượng trong lúc tức giận điều động chỉ huy của Vũ Đức ty lúc bấy giờ là Triệu Húc tự điều tra từ Dinh Đại Lý, QUang Lọc ty, hình bộ, đến cả những vị cốt cán của Đô Sát Viện cũng bắt tới điều tra, chỉ đáng tiếc là chút manh mối.
Chuyện như một mũi kim độc ghim trái tim , theo thời gian nó trở nên mưng mủ, xâm chiếm cả tâm trí của .
Tận mắt thấy ngày một trở nên đ.iên d.ại, phụ và cữu cữu bắt tay để dựng lên một màn kịch thể nào vụng về hơn, quyền lực mất thể lấy , gả cho mà thích thể , chỉ cần còn thì thứ vẫn còn. Ta cảm thấy cần sống một cuộc sống tử tế hơn một chút, nếu đến lúc ngũ xuất giá mà vẫn tìm h.ung th.ủ thì thôi , đến Giang Nam mở một quán , một bà chủ nhàn nhã, tận hưởng những ngày tháng vô tư lự.
ngờ rằng, mới về kinh hai tháng tìm manh mối liên quan đến đám .
Ý trời!
*
Lấy cớ hồi phủ dưỡng thương, đổi đồng phục của Vũ Đức ty, che mặt vai một chỉ huy lạnh lùng, sắt đá. Không ai hoài nghi phận của cả, thậm chí cũng chẳng ai hoài nghi giới tính của .
Ta bằng phẳng như thế ??
Ta vui đưa tay lên kiểm tra vòng một của , cũng đến nỗi nào chứ.
Lạnh lùng tới nhà giam, kẻ bắt lúc quả nhiên cứng đầu, Vũ ĐỨc ty thẩm ẫn một ngày một đêm mà vẫn chịu khai , [...]
Muốn c.hết? Đâu dễ dàng như thế/
“Châu đại nhân, ở đây giao cho , thời gian đặc biệt chú ý sự an của Quân thượng.”
Châu Ngọc do dự , cuối cùng gì, gật đầu rời , ôm gối thích thú đàn ông mắt, nhịn mà nhoẻn miệng .
“Đưa khỏi đây.”
*
Ta ở trong nhà giam năm ngày, lúc trở thì kết quả mà , đồng thời cũng sự hoài nghi ngày một lớn của :>
Châu Ngọc vẫn giống như , gì đổi, ngài thậm chí còn đưa đến tiểu viện của để tắm rửa nghỉ ngơi, đó lấy tờ giấy ghi những nội dung tự ghi chép .