Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Sự trả thù của thiên kim thật - Phần 3

Cập nhật lúc: 2024-12-16 05:28:52
Lượt xem: 628

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Như sợ hiểu, cô vênh mặt hằn giọng tiếp.

 

“Ở đây, một cái thắt lưng thôi cũng đáng giá bằng ba tháng lương của chồng cô , cô đến đây gì? Không thấy hổ ?”

 

Mấy phụ nữ theo Hướng Uyển đều hiện rõ vẻ chế giễu, còn nhân viên bán hàng bên cạnh thì dọa đến ngây , vội vàng bê một cốc nước bước tới.

 

“Cô Tống, hôm nay cô xem gì ?”

 

còn kịp lên tiếng, Hướng Uyển giành .

 

“Cô tiền mua mấy thứ , chỉ là đến một chút thôi.”

 

5

Hướng Uyển cố tình lớn hơn, khiến trong cửa hàng đều thấy.

 

Ánh mắt của tất cả đều đổ dồn về phía , từ đầu đến chân.

 

Nhân viên bán hàng nhanh chóng tiến lên, nhẹ giọng nhắc nhở Hướng Uyển giữ im lặng.

 

Hướng Uyển xong liền tức giận: “ đây để mua đồ, các tư cách gì ? Hơn nữa, cái đối diện bước , các nên đuổi cô ngoài ? Làm mất đẳng cấp của thương hiệu các .”

 

nhẹ giọng giúp nhân viên bán hàng thoát khỏi tình huống khó xử: “Cô gấp gáp gì, đây chỉ xem thử cô định mua gì thôi mà.”

 

Nghe , Hướng Uyển lập tức ngẩng cao đầu: “ tùy tiện mua một cái túi thôi cũng là tiền mà chồng cô kiếm cả năm cũng bằng .”

 

bước thẳng đến mặt nhân viên bán hàng, lệnh đầy kiêu ngạo: “Nghe các mới nhập về một chiếc túi da quý hiếm, lấy cho xem.”

 

“Xin , hiện tại của hàng chúng vẫn hàng, cô thể xem những mẫu khác ạ.”

 

Hướng Uyển cũng ngạc nhiên, liền yêu cầu nhân viên dẫn cô chọn mẫu khác.

 

chặn một nhân viên bán hàng khác : “Quản lý của cửa hàng nhắn cho chiếc túi da quý hiếm về , bây giờ thể xem ?”

 

“Dĩ nhiên , cô Tống, cô phòng nghỉ ngơi một chút ? Chúng chuẩn sẵn hoa mà cô yêu thích.”

 

Nói xong, nhân viên định dẫn phòng nghỉ, nhưng Hướng Uyển ngăn : “Tại mua thì , còn cô hỏi ? Cô đủ tiền mua những thứ ?”

 

“Thưa cô, cô Tống là khách hàng VIP của cửa hàng chúng , cô quyền ưu tiên mua hàng. Đây là thứ hai cô xúc phạm khách hàng của chúng , nếu còn tiếp tục, chúng sẽ gọi bảo vệ.”

 

Hướng Uyển trừng mắt , đối diện với ánh mắt cô , nhẹ nhàng vỗ vai cô .

 

“Ngay cả VIP cũng ? Rốt cuộc ai mới là đang loạn ở đây?”

 

theo nhân viên bán hàng rời , phía là tiếng giậm chân tức giận của Hướng Uyển.

 

Tối hôm đó, nhận cuộc gọi từ bà Hướng.

 

Kể từ khi chúng trao đổi điện thoại, từng nhận bất kỳ cuộc gọi nào từ bà .

 

Lúc gọi đúng lúc thuận tiện, Phó Quân Nghiêm mới dỗ con ngủ xong, trở về liền ôm lấy , bắt đầu giở trò khắp nơi .

 

Anh hôn đến bên tai thì điện thoại của bà Hướng vang lên.

 

“Ơ? Giờ mà còn gọi, là gia đình tan vỡ ?”

 

Anh vì vui mà cắn nhẹ tai , đẩy , bắt máy.

 

“Linh Linh, hôm nay con và Uyển Uyển cãi ?”

 

“Sao , gọi đến để mắng con ?”

 

“Không , , chỉ hỏi chồng con nghề gì, còn việc , con suy nghĩ thế nào ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/su-tra-thu-cua-thien-kim-that/phan-3.html.]

 

Việc ?

 

Chẳng lẽ là chuyện khuyên ly hôn?

 

“Chồng con bất động sản.”

 

“À, chỉ là một nhân viên môi giới thôi ? Vậy chắc là chỉ đủ ăn đủ mặc, hơn nữa các con còn một đứa con nữa.”

 

6

Phó Quân Nghiêm ngơ ngác ngẩng đầu lên, chỉ : “Bà đang đến ?”

 

cố nhịn đáp cuộc chuyện trong điện thoại: “Chắc là .”

 

thì bọn họ xây xong chung cư cũng lo phần bán hàng mà.

 

“Uyển Uyển hôm nay về nhà với rằng con mua túi xách trong cửa hàng xa xỉ, cô … con đang bao nuôi bên ngoài ?”

 

Lần ngay cả cũng sững sờ.

 

Chẳng lẽ thể tự kiếm tiền, tự mua túi cho ?

 

“Linh Linh , lời ly hôn , dứt khoát với mấy mối quan hệ lằng nhằng , về nhà. Con cứ như thế mà truyền ngoài, khác sẽ nhận gia đình chúng đây?”

 

Bên điện thoại, bà vẫn đang ngừng cằn nhằn, mấy lời đạo đức giả.

 

“Cúp máy .”

 

Phó Quân thúc giục , cúi xuống, môi lướt qua vết sẹo bụng .

 

Vết sẹo để từ thời cấp ba, một vết thương đáng sợ, khâu đến mười tám mũi.

 

Hồi đó vì nghèo, điều kiện đến bệnh viện , nên vết khâu vô cùng xí, mỗi khi trời mưa âm ỉ đau.

 

Không rõ là do di chứng để là bóng ma tâm lý.

 

Phó Quân Nghiêm nhẹ nhàng vuốt qua vết sẹo, cúi đầu hôn xuống, khiến một cơn rùng nổi lên khắp .

 

Chưa kịp để bà Hướng hết câu, ngắt cuộc gọi.

 

Không khí trong phòng lập tức trở nên mờ ám, tắt đèn thì đột nhiên cảm thấy điều gì đó đúng.

 

Một giọt nước mắt rơi xuống làn da khô cằn.

 

Phó Quân Nghiêm đưa tay lau vệt nước mắt đó, móng tay lướt qua vết sẹo.

 

“Hồi đó… đau lắm ?”

 

Trong bóng tối, cảm giác của trở nên nhạy bén hơn, thể rõ sự run rẩy trong giọng của .

 

Mỗi Phó Quân thấy vết sẹo , đều tự chủ mà vuốt ve nó, trong mắt chỉ là đau lòng.

 

“Giá như xuất hiện sớm hơn thì mấy, xuất hiện sớm hơn để thể bảo vệ em.”

 

nhẹ nhàng ôm lấy , cảm nhận nhịp tim của trong vòng tay.

 

Cho đến khi nhịp tim của chúng hòa một, vang lên rõ ràng trong bóng đêm.

 

“Không , muộn mà.”

 

Bà Hướng dường như hài lòng với việc cúp máy, gửi cho một đoạn tin nhắn dài.

 

thậm chí còn chẳng buồn , lập tức kéo thẳng thùng rác.

Loading...