Hà chắc Thắm nhập . Ánh nến loé sáng, tiếng bà Lãn vọng tới :
- Có chuyện gì ?
- Người nhà con gọi...trong bệnh viện...em gái con chắc nhập nữa .
Bà Lãn cau mày , bà gì cả mà chỉ ở đó. Hà dám gì cả, điện thoại vẫn đang trong cuộc gọi nhưng âm thanh gì. Không khí im lặng
đến quỷ dị. Hồi lâu cô mới thất bà lão khàn khàn :
- Theo đến ..thôi.. xem rõ mới ..
Nghe thế Hà chỉ mong trời mau sáng để sớm. Chờ mòn mỏi mới thấy mặt trời ló rạng đằng đông. Hà nhờ bà Hạnh gọi thêm cái xe ba cùng . Khi ngang tiệm vàng bạc thì cô bán tháo cái vòng bạc mà Thắm đưa để trả tiền xe với tiền ăn sáng. Lúc tới bệnh viện thì cô kín đáo nhét tiền thừa túi bà Hạnh dẫn bà Lãn về phòng Thắm. Tới cửa phòng thấy Khang gục ở đó, chắc sợ nên dám . Hà vội thức dậy :
- Này Khang, dậy sáng .
Khang giật tỉnh dậy, mặt vẫn còn
nét hãi hùng. Vội níu lấy Hà bảo :
- Cô bảo...cô bảo Thắm..
- Ừ đúng, dậy .
Cô giới thiệu với bà cụ Lãn :
- Đây là Khang, chồng của con kể với bà. Còn đây là bà Lãn, bà ...tới giúp Thắm.
Bà Lãn gật đầu :
- Ừ, đây .
Khang nhưng hai chăm chú nên cắn răng theo.
Lúc tối Thắm cũng giống như lúc ở nhà, tay chân vặn vẹo bò ngửa sàn. Cô doạ
Khang la hét một trận, khi bác sĩ tới thì Thắm yên giường. Khang thì chỉ nhận ánh mắt kỳ lạ của họ. Sợ quá đành ngủ ngoài hành lang, cũng dám một về nhà.
Khi họ thì Thắm tỉnh, bà Lãn chống gậy gần giường bệnh. Lưng bà còng xuống kỹ lắm. Lát bà kéo chăn xuống vén áo Thắm lên, ghé gương mặt nhăn nheo đen đúa gần cái bụng lớn đường gân đen.
- Thai đủ tháng, sinh .
Bà đột nhiên như thế ngẩng đầu Khang.
- Nghiệp chướng của đấy.
Khang sững đột nhiên tức giận
mắng :
- Đồ mụ già điên, mụ cái gì đó.
Bà cụ đáp, đôi mắt nheo chằm chằm Khang. Anh đến sợ hãi, miệng lắp bắp thêm câu gì.
Đến khi chịu nổi nữa mới bà bảo :
- Đi, đưa cô đến chỗ .
Thấy Khang vẫn như trời trông thì Hà vội đẩy :
- Nhanh lên, bà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/su-tra-thu-cua-meo-quy/chap-8.html.]
Khang kháng cự chửi bởi nhưng nhớ tới ánh mắt tăm tối lạnh lẽo đó thì thôi. Vội bế Thắm lên nhà xe. Có ô tô nên cả bốn nhanh hơn, xe chạy sát đến tận
vườn bà Lãn mới dừng. Bà vẫn dặn dò giống cô lao công hôm qua. Hà bắt Khang theo, khó nhọc bế Thắm theo họ từng bước.
Vào tới nhà thì bà Lãn bảo đặt Thắm lên cái phản gỗ bàn thờ :
- Để cô ngang ở đây.
Xong xuôi bà hỏi thẳng Khang :
- Cái thai , mà .
Bà tướng Khang định sẵn thể con đàn cháu đống. Không thể nào thêm con thứ hai .
Anh mấp máy môi . Bà khàn giọng bảo :
- Không thì về. Nghiệp là do gây , cô gái mang thai nên chịu. Đợi cái thai sinh thì chính là lúc trả nghiệp. Lúc đến mạng cũng đừng mong giữ nổi. Hừ.
Khang đến đây là sợ, đứa con là bùa đòi mạng . Vốn tính ích kỷ, ngay :
- Con...con là chỉ...chỉ cho cách con trai. Người bảo thai mèo nhúng lẩu ngon.. bổ. Tránh...tránh tà thể sinh con trai..con thế nên...thuê tìm giúp...
Bà Lãn giận dữ quát :
- Anh ăn bào thai mèo ?
Khang trốn tránh bà gật đầu một cái.
Hà cũng thấy buồn nôn theo, nhà Khang mong con trai. tới nước thì đúng là kinh khủng.
Bà Lãn :
- Kể tiếp .
- Cũng tốn nhiều tiền thuê mấy mới mua con mèo đen từ lò mổ về. Người bảo bắt trộm, bào thai hơn một tháng tuổi . ... nhưng mổ mới nó sắp sinh...
Đoán rằng dù thế Khang vẫn ăn. Mấy bào thai đủ hình hài lông lá, nghĩ tới càng buồn nôn.
Bà Lãn hỏi :
- Con mèo trông như thế nào ?
Chuyện xảy lâu nhưng ấn tượng nên Khang còn nhớ rõ.
- Lông đen, đen thuần. Mắt màu vàng chanh.
Nghe bảo là mèo đen thì càng hiếm càng quý nên khi mua con mèo đó Khang vui lắm. Sau Thắm thai thì càng đắc ý hơn. Dù khi ăn thì đúng là kinh chút nhưng vẫn nhịn .
Bà Lãn xong thì thụp xuống phản, ánh mắt bà giận dữ gằn giọng :
- Mèo đen..mèo đen mang thai đủ tháng..
Sau tìm hiểu nhiều hơn Thắm mới , những loài như mèo đen quạ đen gọi
là vật thông linh. Chúng là mối liên hệ giữa âm dương, là vật câu thông với những linh hồn. Khang g.i.ế.c mèo đen, ăn con nó khi nó sắp sinh. Nó sẽ o
án hận như thế cũng đủ hiểu, báo ứng của Khang chứng minh nó thù dai thế nào.
Bà Lãn :
- Hiểu .