Song Sinh - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-21 16:21:02
Lượt xem: 205
Ta và tỷ tỷ thành cùng một ngày, khi thành , mỗi đều sống yên với cuộc sống riêng.
Thế nhưng, một ngày nọ, phu quân của thương, hôn mê bất tỉnh. Giữa đêm khuya, tỷ tỷ của đột ngột đến tìm, đổi phận với .
Trong lúc còn hết kinh ngạc, phu quân giường bỗng lẩm bẩm một tiếng “Như Nhi”, đó chính là tên của tỷ tỷ!
1.
Ta và tỷ tỷ thành cùng một ngày.
Tỷ tỷ gả cho hoàng thượng, hoàng hậu.
Ta gả cho của hoàng thượng, vương phi.
Người đời đều hai sinh đôi cưới hai tỷ sinh đôi, vui càng thêm vui, duyên thêm duyên, là điềm đại cát đại lợi.
thực và tỷ tỷ chẳng giống chút nào. Tỷ tỷ lúm đồng tiền, thì . Ta nốt ruồi lệ khóe mắt, còn tỷ tỷ thì .
Giống như thể một ánh mắt là nhận ai là hoàng thượng, ai là vương gia.
Vậy mà ai nấy vẫn cứ chúng giống . Ta thật sự thấy mắt họ vấn đề.
Đêm động phòng, đầu trùm kín bằng một tấm khăn voan đỏ, chẳng thấy gì, chỉ thể cúi xuống đôi giày thêu hoa chân.
Hạt Dẻ Rang Đường
Ngày hôm nay thật là khổ sở, từ sáng sớm tắm gội chải chuốt, cả ngày chẳng ăn lấy một miếng cơm. Tuy nha lén đưa cho hai miếng bánh ngọt, nhưng ăn xong vẫn thấy đói meo.
Trời mỗi lúc một tối hơn, gần canh ba mà vương gia vẫn tới. Ta đói đến mức đầu óc choáng váng.
nghĩ đến hôm nay là tân nương, là ngày xinh nhất trong đời, thì nhất định giữ nguyên dáng vẻ nhất để chờ vương gia đến. Vì tự cổ vũ , đội chiếc mũ phượng nặng mấy cân, rướn thẳng .
Vương gia… phu quân của , hì hì.
Nghĩ đến hai chữ “phu quân” mà má bất giác đỏ bừng.
Ta nghĩ lát nữa khi vén khăn che mặt, nên thẹn thùng cúi đầu , dịu dàng gọi một tiếng “phu quân”… nên thẳng mắt , thật tươi gọi “phu quân” nhỉ?
Còn kịp quyết định, thấy đôi giày thêu của xuất hiện thêm một đôi giày màu đỏ sẫm. Một mùi rượu nồng nặc ập tới khiến nhíu mày. nghĩ , hôm nay là ngày vui, uống nhiều chút cũng thể thông cảm.
Tim đập thình thịch như đánh trống, hoảng loạn. Làm đây, vẫn nghĩ xong gọi là “phu quân” như thế nào cho thật đáng yêu!
Hắn vén khăn voan đỏ lên, lập tức nở một nụ mà bản nghĩ là xinh nhất, dịu dàng gọi: “Phu…”
ánh mắt lạnh lẽo vô cùng. Chữ “quân” còn kịp thốt đông cứng nơi cổ họng.
Mặt đỏ bừng vì rượu, cũng vững. Một tay chống khung giường bên cạnh, tay còn nâng cằm lên, đôi mắt say lơ mơ lâu.
Hắn tuấn tú. Bị chằm chằm như , thấy ngại, bèn cụp mắt tránh .
Tay khẽ lướt qua gò má , cuối cùng dừng ở nốt ruồi lệ khóe mắt. Ngón tay chạm nhẹ lên đó, dừng thật lâu.
“Nhìn .” Giọng khàn khàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/song-sinh/1.html.]
Ta ngoan ngoãn ngẩng đầu , phát hiện trong mắt cuối cùng cũng dịu nhiều, còn đáng sợ như ban nãy. Ta mới dám mạnh dạn , gọi một tiếng: “Phu quân.”
Vậy mà , sắc mặt lạnh xuống, nét dịu dàng trong mắt lập tức biến mất.
Hắn rút tay về, nữa, xoay bước ngoài, để một câu: “Vương phi, nghỉ ngơi cho .”
Hắn . Đêm tân hôn, cứ thế bỏ một mà .
Hơn nữa… hình như còn đang giận?
gì chứ! Thật là kỳ lạ!
2.
Ba ngày , chính là ngày cung thỉnh an, cũng là thứ hai gặp vương gia.
Phu quân của – Dương Mặc Lễ.
Hắn xe ngựa, thấy bước thì ngẩn thật lâu. Ta mỉm hành lễ chào , nhưng khẽ nhíu mày, nữa.
Ơ? Hắn thích ?
Ta nghĩ nhiều, chui xe ngựa, đối diện với . Hắn nhắm mắt tựa vách xe, rõ là mệt mỏi là chẳng chuyện với . Biết ý, lên tiếng.
Cả đoạn đường cứ thế im lặng, ai lời nào.
Từ khi tỷ tỷ của hoàng hậu, quả nhiên khác xưa nhiều. Tỷ tỷ vốn xinh , giờ đây càng thêm phần đoan trang, quý phái.
Hoàng thượng tên là Dương Mặc Kỳ, là ca ca song sinh của vương gia, hai dung mạo giống như đúc. Chỉ là thể hoàng thượng vốn yếu ớt, trông gầy gò hơn vương gia nhiều. Lúc , hoàng thượng đang bên tỷ tỷ của , ánh mắt dịu dàng, ấm áp, đến mức khiến lòng tan chảy.
Có thể thấy, hoàng thượng mực yêu thương tỷ tỷ.
Ta len lén liếc Dương Mặc Lễ đang cạnh, thầm nghĩ e là phúc phận , thể nhận sự sủng ái của phu quân. Trong lòng khỏi thở dài một tiếng.
Điều kỳ lạ là, tỷ tỷ vui. Dù mặt vẫn giữ nụ , nhưng sống với tỷ tỷ bao năm, một cái là tỷ tỷ thật sự vui .
Trong mắt tỷ tỷ hề chút vui sướng của một tân nương, chỉ buồn bã và luyến tiếc, ánh mắt đăm đăm về một hướng. Ta dõi theo ánh mắt , thì là đang phu quân của .
Dương Mặc Lễ.
Mà lúc , ánh mắt của phu quân cũng đang chằm chằm về phía tỷ tỷ, nóng bỏng, mãnh liệt, như lên điều gì đó thể che giấu.
Hai họ, cứ như , dùng ánh mắt trần trụi, hề né tránh, ngang nhiên .
Ta sợ đến mức tay run lên, đổ cả bát canh lên . Mọi ánh mắt trong điện lập tức đổ dồn về phía . Ta luống cuống, gì, còn phu quân của thì nhíu mày đầy bất mãn.
Chỉ hoàng thượng là mỉm , sai tỷ tỷ đưa y phục.
Lúc tỷ giúp quần áo, nhịn , hỏi rằng đây tỷ từng quen vương gia . Tay tỷ tỷ đang chỉnh áo khựng một chút, chỉ đáp: “Chỉ từng gặp vài thôi.”