"Chị, , biệt thự... biệt thự của chị cháy ." Kim Nguyên hốt hoảng chạy báo tin khẩn cho Hướng Âm. Cô , ngược vẫn vô cùng bình tĩnh.
"Đã gọi xe cứu hỏa ?"
"Đã gọi , chị, nhà chị cháy đó, chị bình tĩnh thế?"
"Ừ, chị cũng cảnh sát chữa cháy, gấp cũng gì. Giúp chị tìm một căn phòng gần công ty ở tạm mấy ngày ."
Hướng Âm bình tĩnh như , Kim Nguyên âm thầm cộng cho cô thêm vài điểm. Quả nhiên là thần tượng của , ngay cả cháy nhà cũng khiến chị hoảng loạn. Không là đời còn thứ gì thể khiến chị hoảng nữa.
"Vâng, em ."
"Chuyện của Vỹ Mạnh Kỳ, em tra đến ?"
"A, tên khốn đó. Em tra nhiều thứ ho lắm, đợi vài ngày nữa em tập hợp đủ tư liệu sẽ mang tới cho chị."
Kim Nguyên thuê cho cô một căn hộ cao cấp trong chung cư gần công ty, cách công ty ba mươi phút bộ hoặc mười năm phút xe máy. Ô tô bởi vì tắc đường nên mất còn nhiều thời gian hơn. Sau khi cân nhắc, Hướng Âm quyết định lựa chọn hình thức bộ , rèn luyện sức khỏe thể tranh thủ thời gian bộ để báo cáo.
"Bà chủ, bà đuổi như là vi phạm hợp đồng đó, hả?"
"Tao , tao trả tiền vi phạm hợp đồng cho mày đấy . Cầm lấy cút ."
Âm thanh dứt, một cái vali to lớn lăn từ bậc tam cấp xuống, dài chân Hướng Âm. Cô nàng đang báo cáo, nếu mắt quan sát thì vali đè trúng . Cô tức giận đá cái vali một cái, vẻ như lăn mấy vòng quá sức chịu đựng của nó, cô mới nhấc chân đá, chiếc vali bật tung khiến đồ đạc bên trong văng tung tóe.
Hướng Âm: "..."
Mập
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/song-lai-vo-tinh-gap-duoc-trai-dep/9.html.]
"Ít nhất bà chủ cũng nên cho thời gian tìm nhà..."
"Tìm cái gì mà tìm, cút ngoài mà tìm." Chủ nhà hề kiên nhẫn chút nào, đem bộ đồ của khách thuê ném cửa.
Hướng Âm còn đang tính trong xin chuyện đá hỏng vali của , kết quả, suýt chút nữa một cái túi xách đập mặt. Cô né sang một bên, chân còn kịp bước thêm bước nữa, một cái chảo cũng ném ngoài.
Hướng Âm: "..."
Này là dọn nhà đánh ?
Cô hoài nghi bỏ tai , kết quả thu một đống âm thanh hỗn tạp.
"Đồ của mày đều dọn hết ngoài , kiểm tra , thiếu cái gì báo tao. Bà đây đền cho mày."
Làm gì mà chuyện khó thế?
Hướng Âm xen chuyện của khác nhưng hôm nay vô tình gặp tình huống cũng coi như duyên. Cô nhét điện thoại túi xách, chờ cửa. Không bao lâu , hai bóng ầm ỹ lôi kéo cũng xuất hiện.
"Đồ đạc dọn xong , mời mày cho khuất mắt tao."
Bóng cao lớn ném ngoài, chỉ vì chú ý mà bước hụt chân, loạng choạng ngã xuống bậc tam cấp. Cũng may Hướng Âm ở ngoài đỡ lấy, giúp định cơ thể. Cô quan tâm hỏi: "Cậu ?"
Tống Tịch lấy thăng bằng, liếc mắt qua cô: " ... a! Là cô..."
"Là ?" Hướng Âm khỏi thấy ngoài ý . Có mơ cô cũng ngờ rằng sẽ gặp tên nam nhân trong phòng khách sạn cảnh .
Thế nhưng cô vẫn cực kì bình tĩnh nở nụ tiêu chuẩn: "Chào, gặp ."