Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống lại vào năm hắn yêu tôi nhất - PN - Góc nhìn Từ Tư Lễ 33 tuổi

Cập nhật lúc: 2025-03-15 15:19:15
Lượt xem: 510

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

PHIÊN NGOẠI - Từ Tư Lễ 33 tuổi 

 

 

Tiếng còi xe chói tai lọt tai

 

Tôi tỉnh dậy từ một đống hỗn độn, phát hiện chính đang ở trong xe. 

 

Say rượu khiến đầu đau như nứt , phía tiếng còi xe dừng thúc giục. 

 

Tôi chỉ đành chịu đựng cơn đau đầu, khởi động xe, qua ngã tư thì dừng bên đường. 

 

Tôi bóp mạnh thái dương, mới chú ý đến chiếc xe quen thuộc xa lạ, là chiếc mà cùng Niệm Niệm cùng chọn mua.

 

Suy nghĩ kì lạ dâng lên, mở điện thoại, rõ ngày tháng hiển thị đó. 

 

Mười giờ sáng ngày 17 tháng 9 năm 2022. 

 

Một ngày ngày thành công nhất trong cuộc đời

 

Niệm Lễ chính thức mắt. 

 

Cũng là đầu tiên cùng Tống Noãn gặp mặt, bắt đầu lạnh nhạt Niệm Niệm. 

 

Niệm Niệm. 

 

Lúc Niệm Niệm vẫn còn sống! 

 

Trong nháy mắt, trong đầu còn ý nghĩ nào khác, giọng của em

 

Tôi run rấy gọi điện thoại, âm thanh quen thuộc truyền đến. 

 

“Sao thế?” 

 

Giọng nữ ngọt ngào dịu dàng, lẫn chút buồn ngủ. 

 

Sau khi thai, Niệm Niệm thường thèm ngủ, thời gian chắc mới dậy, còn xuống giường liền điện thoại. 

 

Tôi thể tưởng tượng lười biếng ngáp ngủ, dụi dụi đôi mắt nhập nhèm. 

 

“Niệm Niệm, Niệm Niệm, Niệm Niệm…” 

 

Em nhẹ nhàng , : “Em đây.” 

 

“Anh nhớ em.” 

 

“Em cũng nhớ , buổi tối nhớ về sớm.” 

 

Không oán giận, lạnh lùng, xa cách.

 

Tình yêu như suối nước mát chảy xuôi. 

 

Tôi vô lăng trở về nhà. 

 

Công việc kiếm tiền nọ, đều biến

 

Tôi gặp Niệm Niệm của

 

Lúc đầu xe, nghĩ đến một việc, nếu trở về, thì Niệm Niệm thể nào cũng trở về? 

 

Giữa chúng cách sáu năm, cùng với con gái của chúng

 

Nếu em cũng sống , thì đây là một ván bài ch/ết. 

 

Làm bây giờ? 

 

Tôi nghĩ tới Tống Noãn, Tống Thành, cùng với Tô Nhã, Chu Hạ… Bọn họ chính là nhân vật thể thiếu giữa và Niệm Niệm. 

 

Nếu quỹ đạo nhân sinh của bọn họ đổi thì

 

Liệu em tin kiếp chỉ là một giấc mộng? 

 

Niệm Niệm nhất định cũng sống , chỉ là, dám mạo hiểm. 

 

 

Tôi từng bước từng bước thành những chuyện của đời

 

Khi cùng Lý Chính An bàn bạc chuyện buổi tối tham dự tiệc mừng, lấy cớ việc, rời

 

Tôi tìm Tống Thành. 

 

Tống Noãn hiện đang ở Mỹ, Tống Thành bảo Tống Noãn đừng trở về. 

 

Việc nặng một đời, tay nắm nhiều thông tin cố kỵ của ông

 

Tống Noãn lúc đầu

 

Tống Thành hiểu rõ cô con gái cưng của , dỗ dành nửa tiếng. 

 

Tôi ở một bên lóc cầu xin, chút cảm giác nào cả. 

 

Tôi chỉ thấy bình tĩnh. 

 

Sau khi bé con cùng Niệm Niệm qua đời, tình cảm của đối với Tống Noãn giống như rút cạn trong nháy mắt. 

 

Tôi hiểu, vì dành tình cảm cho cô , thậm chí còn yêu thương cô hơn Niệm Niệm. 

 

thời gian tìm hiểu chuyện . Việc cấp bách hiện tại chính là dẹp hết chướng ngại ảnh hưởng tới và Niệm Niệm. 

 

Buổi tối, tiệc mừng như thường. 

 

Tôi uống rượu xã giao, một phần vì tình huống bắt buộc, một phần để lấy thêm dũng khí. 

 

, sợ gặp Niệm Niệm.

 

Cả ngày nay em hề nhắn tin trả lời , mơ hồ đoán chuyện xảy

 

Niệm Niệm là một vô cùng thực tế, lí trí.

 

Cho nên, uống thêm nửa chai rượu nữa. 

 

Nửa tỉnh nửa say, hư hư thật thật sẽ dễ dối hơn. 

 

Cảm nhận con d.a.o dí cổ, xác định, em cũng trở về. 

 

Em gi//ết

 

Tôi tội, đáng ch//ết, nhưng ích kỉ. Tôi rời xa em , cũng bàn tay em dính m/áu.  

 

Cho nên, giây cuối cùng, làm động tĩnh. 

 

Tô Nhã đón em

 

 

Tôi tựa cửa, chiếc xe của Tô Nhã lăn bánh, cơ thể như mất hết sức lực, co quắp xuống đất. 

 

Tôi vùi đầu giữa hai đầu gối, trong lòng bàn tay ướt nhẹp mồ hôi. 

 

Trong khung cảnh vắng lặng, nhớ , đời nếu gặp Tống Noãn, và Niệm Niệm sẽ ở căn nhà vài năm. 

 

là bến bờ dịu êm chờ đón trở . Cũng là nơi che mưa chắn gió cho .

 

Khi còn nhỏ, em bạn nhất của , là nhà trân quý nhất. 

 

Sau khi lớn lên, em là động lực phấn đấu của , là dâng hiến những gì nhất đời. 

 

Ban đầu, là một con thuyền luôn hướng về em , bất tri bất giác, thuyền lệch hướng. 

 

Tôi cũng tự hỏi từ khi nào bắt đầu chú ý tới Tống Noãn, bỏ bê Niệm Niệm?

 

Đó là tháng thứ sáu Niệm Niệm mang thai. 

 

Dịp Quốc Khánh, Tống Noãn Quý Châu du lịch, cùng. 

 

Tống Noãn chán phong cảnh ở nước ngoài, Quý Châu xem non nước quê

 

Khi , cùng Tống Noãn là quan hệ bạn bè , Tống Thành ân tình lớn với , liền đồng ý. 

 

Tô Nhã cũng cao hứng, cô oán hận độc chiếm Niệm Niệm, , cô liền chuyển nhà

 

. . . . . .

 

Lịch trình Quý Châu nhà hạ. 

 

Tống Noãn thích chuyện, cùng cô chuyện, thể mở mang tầm mắt. 

 

Tống Thành nhiều, từ ông , học nhiều. 

 

Ngày thứ ba ở Quý Châu, về. 

 

Trước đó một ngày, Niệm Niệm gọi điện cho , em cảm nhận bé con trong bụng đá em, ghé bụng em để cảm nhận con đạp. 

 

Tôi thấy, nhưng cũng cảm nhận một sinh mệnh đang nảy mầm.

 

Đêm đó, xin , Tống Noãn cần , trở về , Tống Noãn bên cạnh cô thêm một ngày. 

 

dẫn tới một ngôi nhà của Miêu, rằng cô một thầy tướng phán chuẩn. 

 

Tôi tin chuyện

 

Tống Noãn dẫn một căn phòng tối tăm. 

 

Một bà lão chiếc ghế ảm đạm, đôi mắt chỉ lòng trắng, một màu trắng xoá, khuôn mặt chằng chịt nếp nhăn, vô cùng đáng sợ, tản cỗ hương vị mục nát, tàn úa.

 

Tống Noãn mặt bà , bà lão vuốt ve tay cô trong lòng bàn tay, cả đời sống trong sự yêu chiều, hạnh phúc. 

Trong lòng thầm nhạo, đúng là gạt

 

Tống Ngoãn tin tưởng, chút gì nghi ngờ, khi vui vẻ cảm ơn bà thì kéo tới mặt bà lão. 

 

Tôi cách nào đành đối diện với bà lão. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/song-lai-vao-nam-han-yeu-toi-nhat/pn-goc-nhin-tu-tu-le-33-tuoi.html.]

 

, nếp nhăn khuôn mặt xô , đáng sợ như một con rắn độc. 

 

“Cậu thanh niên , cần khẩn trương.” 

 

Tôi vươn tay, bàn tay khô héo cứng ngắc của bà đụng , giống như kim đâm, đau đến mắt tối sầm

 

“Tư Lễ, chứ?” 

 

Tôi tỉnh liền thấy vẻ mặt quan tâm của Tống Noãn. 

 

Không hiểu , đột nhiên thấy cảm động, giống như thấy cô là chuyện hạnh phúc nhất đời

 

Cuối cùng, cũng về

 

Sau khi trở về, linh hồn của giống như ma ám, một nửa thể nghĩ đến Tống Noãn, thấy cô thì liền vui vẻ, một nửa khác chính nên như

 

Tôi dày vò. 

 

Hai luồng suy nghĩ đan chéo . Tôi thế nhưng nảy sinh cảm giác phiền chán Niệm Niệm. 

 

một khắc , đến thithe của bé con, giống như thứ gì mạnh mẽ phá vỡ gông cùm xiềng xích thoát khỏi cơ thể . Cơn đau đớn thống khổ khiến cảm thấy trái tim như vỡ tan. 

 

Chỉ tiếng của Tống Noãn như kim châm lòng

 

Giây phút bác sĩ tuyên bố Niệm Niệm tử vong, linh hồn của dường như rời khỏi cơ thể, chỉ còn cái xác hồn tồn tại. 

 

Mỗi giây phút tỉnh táo đều như tra tấn, chỉ đắm chìm trong rượu mới thể giảm bớt phần nào đau đớn trong tim.

 

Tôi uống rượu đến mức m//ất mạng, cho nên sống sáu năm .

 

Đây chính là cơ hội ông trời ban cho

 

 

, từng bước một thực hiện, rốt cuộc chỉ là một chút vô ý, khiến cho chuyện đổ sông đổ biển. 

 

Tôi hướng về Tống Noãn sáu năm, dù thừa nhận, nhưng nó cũng để dấu vết trong lòng

 

Tôi ma xui quỷ khiến mua bánh ngọt socola, nhưng quên Niệm Niệm dị ứng với socola. 

 

Em đối với tổn thương gây làm như thấy, nhưng chút do dự mà rời  

 

Tôi bao giờ thể tự lừa gạt chính nữa. 

 

Giữa chúng , còn hi vọng. 

 

Trong mắt em , còn

 

Hoặc là , em hận

 

Hận. 

 

Trái tim so với vết thương ngoài da thịt, còn đau hơn nhiều. 

 

Nằm viện một tháng, mở mắt, nhắm mắt, trong đầu chỉ Niệm Niệm. 

 

Tôi nhớ em , nhưng đến liếc mắt một cái em cũng ngại, một lòng li hôn với

 

Li hôn. 

 

Tôi sẽ li hôn. 

 

Cứ hận , Niệm Niệm. 

 

Sau khi xuất viện, luôn hoảng hốt, giống như Niệm Niệm đang ở phía làm nũng, nhưng , chỉ trống rỗng. 

 

Mỗi ngày, đều cảm thấy trong lòng trống rỗng đến đáng sợ. 

 

Ảo giác của càng ngày càng nghiêm trọng, một , chuẩn khỏi cửa đến công ty, đến cửa, liền phía với

 

Là giọng của bé con: “Cha ơi, bao giờ thì cha về?” 

 

Tôi cứng ngắc xoay , bé nhưng phảng phất ánh dương, uỷ khuất

 

Niệm Niệm ở phía bé con, biểu tình rõ. 

 

Tôi rốt cuộc nhúc nhích nổi, chỉ đành loanh quanh trong nhà. 

 

Chờ đến khi tỉnh , tay cầm một con dao. Tôi c.ắ.t c.ổ tay, m.á.u đỏ chảy xuống, cũng khiến nhớ một đoạn kí ức. 

 

Đời , khi chúng nháo về chuyện li hôn, Niệm Niệm cũng c//cắt cổ tay. 

 

Em cũng đau như ,

 

Tôi nhắn tin hỏi em

 

Lại một nữa, dùng cách hèn hạ giữ em , nhưng Niệm Niệm lạnh lùng vạch trần suy nghĩ của .

 

Tôi ôm điện thoại, tiếng.

 

Trong mùi m.á.u tanh ngọt, Niệm Niệm hờ hững lặp lời vô tình của khi

 

Khi mắt là một mảnh tối tăm, mới đột nhiên nhận , đời , đối với Niệm Niệm tuyệt tình đến mức nào. 

 

Bỏ phận yêu, em vẫn là nhà của

 

Cho dù thật sự yêu Tống Noãn, cũng nên nhẫn tâm với Niệm Niệm như

 

Tất cả những đổi , hình như bắt đầu từ Quý Châu. 

 

Lòng như sấm sét giáng xuống, nghĩ đến bà lão thầy bói. 

 

 

Tôi tuỳ tiện băng bó cổ tay, lên đường đến Quý Châu. 

 

Tìm đến ngôi làng của Miêu. Bà lão già mù hai mắt danh tiếng, tuỳ tiện kéo một hỏi, liền chỉ đường. 

 

Tôi lờ thần sắc quái dị của bà

 

“Chào bà.” 

 

Lòng trắng mờ đục của đôi mắt bà mở lớn , bà thấy gì, nhưng cảm giác như xuyên thấu qua cơ thể

 

Giọng của bà khàn khàn khó : “Tiểu tử, hương vị của bảo vật của , nhưng nhớ rõ từng gặp .” 

 

Tôi khẩn trương hỏi : “Bảo vật gì?” 

 

quỷ dị: “Đây là bí mật".

 

Tôi bỏ một tập tiền bàn, bà lão suy nghĩ một chút, tươi càng sâu thêm. 

 

“Tình cổ, thể khiến trúng cổ rơi tình yêu với đầu tiên khi tỉnh .” 

 

Đầu ngón tay run run, hận ý giống như cỏ dại ngừng sinh sôi, thật thể ngờ! 

 

Là Tống Noãn!

 

Bà lão cất tiền ngăn tủ, còn chậm rì rì bổ sung: “Chẳng qua cổ của cũng chỉ là khởi đầu, đối với vô tâm hiệu quả, hết, tình yêu nam nữ đối với , nếu , chẳng khi trúng cổ tỉnh , đầu tiên thấy chẳng chính là lão thái bà ?” 

 

Máu trong cơ thể như đông cứng , đó nở một nục khổ, lảo đảo ngoài. 

 

Tôi cũng hề vô tội. 

 

Khi , đối với Tống Noãn cũng cảm tình, nhưng thừa nhận bản tình cảm nam nữ với cô , bằng Quốc Khánh năm , sẽ đáp ứng cùng bọn họ du lịch, càng dùng danh nghĩa công tác lừa gạt Niệm Niệm. 

 

Tôi hề vô tội. 

 

Cái ch//ết đời của Niệm Niệm cùng bé con, cũng là một trong các hung thủ. 

 

 

Tôi sẽ bỏ qua kẻ tội nào cả. 

 

Hiện giờ phạm , nhưng cũng trả giá. 

 

Nhàn cư vi bất thiện

Tôi khiến Tống Thành tù. 

 

Về phần Tống Noãn, cũng trực tiếp yêu cầu cô làm gì. 

 

Bởi vì sẽ đối phó cô

 

Tống Thành giúp Tống Noãn che giấu chuyện cô gây án bỏ chạy, kẻ tông ch//ết là một tên côn đồ, địa điểm phát sinh là một nơi hẻo lánh, camera giám sát, chỉ hai chứng kiến, Tống Thành dùng tiền để bịt miệng bọn họ. 

 

Tôi thể cho họ nhiều tiền hơn để moi chân tướng. 

 

Mấy của tên côn đồ đó cũng là thứ gì.

 

Không Tống Thành bảo vệ, khi bọn họ chân tướng, hậu quả Tống Noãn nhận cũng hơn việc tù bao nhiêu. 

 

Hơn nữa, gửi email về chứng cứ phạm tội của cô cho Lý Chính An, chịu chế tài của pháp luật. 

 

 

Người cần báo thù cuối cùng, chính là

 

Chính như bà lão , nếu tâm tư nên với Tống Noãn, tình cổ với căn bản tác dụng. 

 

Tôi cũng vô tội. 

 

Tôi trong bồn tắm lớn, uống nguyên một lọ thuốc ngủ, Niệm Niệm trầm cảm từng dùng phương pháp để tusat, kém chút nữa mất mạng, may mà cứu trở về. 

 

Dạ dày của giống như lửa đốt, thiêu đốt cả cơ thể. 

 

Niệm Niệm lúc đó cũng đau đớn như

 

Vùng vẫy bao lâu, dần dần chìm bóng tối vô tận. 

 

Tôi, sẽ bao giờ tỉnh nữa. 

 

HOÀN

 

Loading...