Sống lại vào năm hắn yêu tôi nhất - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-03-15 15:13:09
Lượt xem: 433
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
7
Ở một nơi trắng xóa, gặp bé con.
Bé con buộc tóc đuôi ngựa, ở phía xa, vẻ mặt đau lòng : “Mẹ đừng buồn, cha thích khác , nên con thích cha nữa, con chỉ yêu thôi.”
Mũi chua xót, kiên định về phía bé con.
“Mẹ kẻ tệ bạc đó, lúc nào cũng yêu con.”
Chờ đến lúc từ kí ức tỉnh , tay cầm một con d.a.o sắc bén, kề lên cổ Từ Tư Lễ.
Hắn ngủ say, hề chuyện gì hết.
8
“Bảo bối.”
Từ Tư Lễ đột nhiên cất tiếng gọi.
“Keng.”
giật , khiến d.a.o trong tay rơi xuống bên chân, nếu rụt chân đúng lúc, thiếu chút nữa khiến chính thương.
nín thở chằm chằm Từ Tư Lễ.
Hắn thế nhưng tỉnh , chỉ là mơ vớ vẩn vài câu, đó bàn tay quờ quạng, túm lấy gối của ôm ngực, còn cọ cọ lên đó, khoé môi nhếch lên nụ ngọt ngào.
Có vẻ thoả mãn.
Có một đoạn nhạc đệm , xúc động gi//ết của cũng vơi hơn nửa.
Không , thể!
thể trở thành hung thủ gi//ết , còn bé con.
Từ Tư Lễ, đáng.
Đi!
Nhất định rời khỏi chỗ .
9
thể tiếp tục ở nơi , thể cùng Từ Tư Lễ chung sống một mái nhà. Ở đây, mỗi một tấc một phân đều dấu ấn của Từ Tư Lễ.
Thứ dấu ấn ghê tởm.
nhắn tin cho bạn bạch phú mỹ của : “Tô Nhã, thể đến đón tớ ?”
“Niệm Niệm, ?” Tô Nhã lập tức gọi điện thoại tới, vội vàng hỏi: “Có tên Từ Tư Lễ bắt nạt ?”
Nghe giọng quen thuộc, mũi chua xót, “Tô Nhã, đừng hỏi gì cả, ?”
Chuyện trùng sinh sống , giải thích ?
Nói hai chúng đường tình suôn sẻ, ai mà tin chứ.
Nói bạn trai của cô sẽ ch//ết đêm hai kết hôn, sáu năm tự sát sống về hiện tại?
Tô Nhã im lặng một lát, trầm giọng : “Chờ tớ, mười phút đến đón .”
Từ nhà cô đến đây cũng mất hai mươi phút xe, nhưng đúng mười phút khi cúp máy, cô đến.
Tô Nhã vẫn còn đang mặc áo ngủ, tóc tai rối bời, rõ ràng là cúp điện thoại liền lên xe phi tới.
gương mặt thuộc của cô , chút hoài niệm.
Tô Nhã, lâu gặp.
“Niệm Niệm.”
Cô hỏi nhiều, chỉ ôm chặt lấy , truyền cho sức mạnh, đó đem về nhà của cô , để ở phòng bên cạnh.
ngủ một giấc thật ngon, còn mơ một giấc mơ .
tết hai b.í.m tóc xinh xinh cho bé con, bé vui vẻ đến trường, chờ khi tan học sẽ đến đón bé, chúng cùng về nhà, ở đường ghé mua hai que kem, mỗi một que, hạnh phúc ăn .
Sáng sớm ngày hôm , Từ Tư Lễ vẻ thức dậy, liền gọi điện thoại tới, một cuộc một cuộc ngừng.
nhíu mày thấy dãy quen thuộc thuộc lòng, cho blacklist.
Rất nhanh, Tô Nhã gõ cửa phòng , vẻ mặt phiền, ; “Niệm Niệm, điện thoại của Từ Tư Lễ, .”
10
liếc mắt cô .
Chúng là bạn nhiều năm, vô cùng ăn ý, chỉ một cái liếc mắt của , cô hiểu gì, sâu kín thở dài một , đó, dứt khoát tắt điện thoại, còn vô cùng lưu loát chặn của Từ Tư Lễ.
Tô Nhã day day thái dương, vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên: “Tớ , hai vợ chồng các mâu thuẫn gì ? Từ Tư Lễ tưởng đến ngất . Anh gây tội gì ?”
lạnh.
là tri nhân tri diện bất tri tâm.
Hắn vì tình yêu mới của , hại c.h.ế.t con gái ruột.
Cô thấy , cũng hỏi thêm, vỗ vỗ ngực, : “Mặc kệ thế nào, yên tâm , Từ Tư Lễ tuy cũng là bạn của tớ, nhưng tớ với hơn. Huống gì, tớ còn đỡ đầu của nhóc con ,”
Nói xong, cô còn ghé tai bụng ngóng, ngây ngô.
đỉnh đầu Tô Nhã, đôi mắt chua xót, khẽ sờ sờ đầu cô .
11
Tô Nhã mới trở về định ngủ tiếp, thì chuông cửa vang lên.
mặt chút đổi đàn ông hoảng hốt mặt, trong lòng hề gợn sóng, thậm chí còn cảm thấy châm chọc.
Từ Tư Lễ, hoá cũng thực sự yêu .
Hắn mặt tây trang, co ro ở cửa, tóc tai hỗn loạn, hốc mắt đỏ bừng, trong tay còn xách theo một túi hoành thánh đóng gói cẩn thận, thấy , nhẹ giọng, cẩn thận hỏi: “Niệm Niệm, em ăn sáng ?”
“Anh mua hoành thánh cho em.”
Trong quá khứ, mỗi khi chúng cãi , dỗ dành đều sẽ chạy mua một chén hoành thánh về, bởi vì thích ăn hoành thánh, cảm thấy như là thể khiến cho tha thứ cho .
Chỉ là Từ Tư Lễ , một sai lầm, thể cứu vãn.
Anh cũng xứng đáng tha thứ.
Hiện tại lẽ vô tội, nhưng sẽ để bản giẫm lên vết xe đổ, bản một nữa con đường xưa.
cụp mắt, vươn tay .
Mắt sáng lên, khoé miệng cũng nhếch lên vui vẻ : “Còn nóng lắm, em ăn từ…”
chợt thả tay , hoành thánh rơi xuống đất, nước nóng b.ắ.n ống quần , khuôn mặt cứng , khẽ nhạo : “ ăn xong , mau biến .”
“Niệm Niệm…” Ánh mắt Từ Tư Lễ đỏ bừng, cúi xuống, thẳng mắt , biểu tình lấy lòng hèn mọn, giọng nhỏ nhẹ: “Anh sai điều gì khiến em tức giận ?”
“Tối hôm qua nên về muộn như "
“Là rượu khiến em khó chịu ?”
“Từ giờ về sẽ uống rượu, ? Niệm Niệm, em đừng tức giận, đều là của .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/song-lai-vao-nam-han-yeu-toi-nhat/chuong-2.html.]
“Hay là váy cưới em thích? Chúng thử chiếc khác nhé?”
“Em thấy nhẫn cưới giấu sofa ? Em thích kim cương hồng ? Để mua viên kim cương màu khác nhé…”
Hắn vắt óc nghĩ đủ lí do, khuôn mặt đau khổ hối hận như một tín đồ điên cuồng đang sám hối vị thánh tối cao.
bình tĩnh , mắt hiện lên cảnh tượng một ngày nào đó trong tương lai, lạnh lùng còn sót chút tình cảm nào với nữa, thúc giục mau kí đơn li hôn, nhịn thành tiếng.
Từ Tư Lễ, nếu vài năm dáng vẻ hiện tại của , chắc là cảm thấy kinh ngạc lắm.
Nghĩ từng nâng niu yêu thương , đây cũng đành thoả mãn một nguyện vọng của .
buồn bã : “ , đều là của , cho nên, , về cũng cần xuất hiện mặt . thời gian sẽ tìm luật sư soạn đơn ly hôn gửi , khi kí, chúng còn liên quan gì đến nữa.”
Anh cùng Tống Noãn của tình nùng ý mật , chỉ đem bé con của tránh các càng xa càng .
“Những gì nên thuộc về chắc chắn sẽ lấy sót một xu. Chẳng qua yên tâm, cổ phần của Niệm Lễ cần, cứ quy tiền mặt cho là .”
Đây chính là tiền nuôi dưỡng bé con.
Từ Tư Lễ giống một con gà trống bóp cổ, mất thanh âm, mãi mới tìm giọng của , khàn đến doạ : “Ly hôn? Tại ? Không ly hôn em? Em gì sẽ đáp ứng hết, Niệm Niệm, đừng rời bỏ .”
“Vậy ch//ết .”
gương mặt tái nhợt đau khổ của , giống như thấy chính lóc cầu xin , một cỗ hận ý dâng lên trong lòng, ác ý : “Nếu ch//ết, sẽ tha thứ cho , sẽ thù hận buông với một ch//ết.”
12
Trước ánh mắt lạnh như băng của , Từ Tư Lễ cứng đờ, giống như một khối đá, mặt tràn ngập tuyệt vọng cùng bi thống, trong mắt là tia mờ mịt rõ.
Trong góc của , hiểu hôm qua một còn bám lấy , chịu để ngoài, thúc giục mau chóng trở về, dặn dò uống nhiều rượu, phụ nữ khác, đột nhiên trở nên lạnh lùng như thế.
Giống như đời , hiểu vì kéo một phụ nữ khác chen chân trong cuộc sống giữa hai chúng .
“Không chết?”
, giống như một xa lạ, một xa lạ mà oán hận cùng cực, nhướng mày, “Đã c.h.ế.t thì mau cút , tức giận?”
cúi đầu, dịu dàng vuốt ve bụng , đó ngẩng đầu, thẳng đôi mắt đỏ bừng đến dọa của .
“Vậy, khi nào em về nhà của chúng ?” Hắn nở một nụ so với còn xí hơn, miễn cưỡng : “Chúng còn trang trí phòng cho con nữa.”
Về nhà?
nghĩ, từ lúc chúng còn học đại học thuê căn nhà đó, mới nghiệp, Từ Tư Lễ dùng bộ tiền tiết kiệm mua , chỉ để tên sở hữu.
thích căn nhà đó, bé con của cũng thích. Bé con từng ở ban công, hỏi : “Mẹ ơi, khi nào thì hoa nở?”
“Khoảng bốn tháng nữa.”
Bé con vẻ mặt mong chờ: “Chờ hoa nở cha sẽ trở về ?”
chua xót , bẹo gương mặt mềm mại của bé con, khẽ “Ừ.”
—--
Cho nên với : “Khi nào chuyển ngoài thì sẽ về, nhớ đem hết đồ đạc của , ví dụ như thư tình nọ, đều mang hết , để ở thư phòng chướng mắt, nếu cầm cũng sẽ đốt hết.”
đóng cửa , ở cửa co rúm , khuỵu xuống.
13
, Từ Tư Lễ, cùng Tô Nhã, cùng lớn lên ở cô nhi viện.
khi sinh bao lâu đặt cửa cô nhi viện, Mẹ Ngô ôm .
Từ Tư Lễ là cô nhi, Mẹ Ngô cứu từ một quán bar trở về.
Tô Nhã thì giống , sáu, bảy tuổi, cô chính cha ruột đưa đến cô nhi viện, bởi vì của cô đang mang thai một bé trai, cha cô ở đây chờ, buổi tối cha sẽ đến đón cô về.
Tô Nhã ngoan, vô cùng lời, chỉ là đợi mãi đến nửa đêm, vẫn ai đến đón cô về.
cùng Từ Tư Lễ mang đồ ăn cho cô , hỏi bên trong , thể ngủ cùng giường với .
Tô Nhã lúc kiêu ngạo, rằng cô đứa trẻ cha , cô ở bên ngoài, chờ cha đến đón.
Cô sai , chúng cha, nhưng tất cả đều chung một .
mãi cho tới hôm , cha cô cũng đến.
Mẹ Ngô liền đưa cô cô nhi viện.
Chúng giống như ba đỉnh của tam giác, cùng học, cùng chơi đùa, cùng ăn cơm, cùng ngủ.
Thẳng cho đến năm lớp mười, Từ Tư Lễ bắt đầu thư tình cho , hỏi thể cùng một trường Đại học ? Sau khi nghiệp cấp ba thể hẹn hò với ?
cũng thích , nhưng thẹn thùng, chờ kì thi Đại học tính tiếp.
Hắn thư tình cho ba năm liền, khi thời gian là sẽ . Sau khi nghiệp cấp ba, chúng thuận lí thành chương mà thành đôi, học cùng một trường đại học.
Khi học đại học, vẫn giữ thói quen thư tình cho .
Tô Nhã chúng đúng là khoe ân ái, ngược cẩu độc .
với Tô Nhã rằng cũng sẽ tìm mà thích, đó, ở đại học, Tô Nhã quen Chu Hạ. Chu Hạ theo đuổi cô nửa năm, hai hẹn hò, đến bây giờ sáu năm.
Sau đó những bức thư tình thế nào? Bị điên cuồng xé sạch.
Bức thứ nhất là đêm khi sinh con.
bất ngờ phát hiện lịch sử trò chuyện của và Tống Noãn. Từ đầu, Tư Tư Lễ hài lòng với cách việc của cô , cô là chịu góp ý của khác.
Thậm chí là khi mang thai, ít khi xuống bếp đồ ăn, với Tống Noãn, hỏi cô nấu ăn ?
Tổng Noãn “Được".
Hắn đáp : “Không nghĩ tới Tống tổng nấu ăn, thật lợi hại.”
Tống Noãn tức giận, Từ Tư Lễ vội vàng giải thích.
Thật giống một đôi tình nhân đang trong thời kì nồng nhiệt yêu đương.
Nhàn cư vi bất thiện
tin nhắn, trái tim như vết nứt. .
lay tỉnh, yêu cầu giải thích.
Hắn tức giận, tiên vươn tay đoạt lấy điện thoại, đó mới , Tống Noãn là cổ đông, tính cách phóng khoáng, bọn họ chỉ là bạn bè.
Bạn bè.
Bạn bè.
hoảng hốt đến mức bụng phát đau, biểu tình của đến nỗi kích động, đó là một trắng xoá. sinh non, sinh sớm hơn nửa tháng so với ngày dự sinh.
Từ Tư Lễ một mực giải thích, cố ý dọa , từ giờ điện thoại của xem thì cứ xem.
Chân thành như .
Giống như đúc, nhưng , còn là của nữa .
tìm một bức thư, từ khi còn là sinh viên năm nhất.
Hắn bộ của đều là của , đối với gì dấu diếm, sẽ chia sẻ điều trong cuộc sống, sẽ mãi là quan trọng nhất trong cuộc sống của .
Dối trá, cho nên, xé bức thư đó.
Sau đó, mỗi cùng Từ Tư Lễ cãi vì Tống Noãn, sẽ xé một bức, một ngày một ngày, một bức một bức.
phát hiện, thư tình suốt bảy năm, hơn năm trăm bức thư, xé xong , chỉ còn một đống giấy vụn, tràn ngập những con chữ màu đen rách nát màu giấy trắng, toả sự mục nát.